Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 982: Biến Mất Tại Chỗ
Cập nhật lúc: 13/09/2025 16:01
Các Thiên kiêu vừa nhìn thấy đối diện lại là một Ma Tôn không đầu, lập tức đề cao cảnh giác.
Họ nhìn chằm chằm một lúc, phát hiện nó vẫn bất động dựa vào trên vách tường. Đầu và thân bị tách ra rất gọn gàng, có lẽ là bị ai đó dùng một vũ khí sắc bén nhất c.h.é.m đứt. Ma Tôn không đầu mặc một bộ khôi giáp màu đen cổ xưa, hai tay hiện ra hình Ma trảo xanh đen, nó đang trong tư thế ngồi dựa vào tường. Trên tường còn vương vãi những vết máu, giờ đã khô cạn.
Có một Thiên kiêu đề nghị: "Hay là chúng ta tiến lên xem tình hình thế nào?"
Lời này vừa nói ra, các Thiên kiêu nhìn nhau, vẻ mặt cực kỳ vi diệu, dường như không ai muốn đi đầu.
Cung Thiên Tuyết dường như nhìn thấu sự chần chừ và toan tính của họ, nàng chậm rãi mở lời đề nghị: "Hay là mọi người cùng lên?"
Phượng Nguyên Tiêu tiếp lời: "Tôi đồng ý. Mọi người cùng lên. Trong tình huống bất ngờ này, chúng ta càng nên đồng lòng hiệp lực để vượt qua cửa ải khó khăn."
Các Thiên kiêu nghiêm túc cân nhắc.
Một số Thiên kiêu vẫn giữ ý tưởng "đục nước béo cò", nhưng bề ngoài vẫn giả vờ đồng tình, phụ họa cười nói: "Được."
Dù sao người đứng trước vẫn là Cung Thiên Tuyết, nhóm người Phượng gia và Vũ Văn Chu. Nói là cùng lên, nhưng thật ra họ muốn người khác bước ra trước. Đại đa số Thiên kiêu ở đây đều là người tinh ranh, ai cũng có toan tính riêng.
Khi Cung Thiên Tuyết và nhóm Phượng Nguyên Tiêu vừa bước vào cửa đá, đột nhiên phía sau đại sảnh truyền đến một tiếng động cực kỳ rợn người.
"Cái gì thế?!"
Các Thiên kiêu đồng loạt quay đầu lại, cảnh tượng sau lưng khiến đồng tử họ co lại. Bức tường vốn hoàn hảo không chút hư hại đột nhiên xoay chuyển, mở ra từng tòa tượng đá Ma Tộc. Có con nhe nanh múa vuốt, có con hiểm độc như rắn, có con u tối lạnh băng… Tổng cộng có 21 tượng Ma Tộc.
Khi nhìn rõ hình dáng các pho tượng, mọi người cảm thấy một luồng khí lạnh từ lòng bàn chân xộc lên, thẳng vào lồng n.g.ự.c và đỉnh đầu, khiến chân không khỏi mềm nhũn.
"Đây... Đây đều là tượng Ma Hoàng!" Có người kinh sợ hô lên.
Đột nhiên, trong cung điện vang lên một tiếng búng tay chói tai.
"Tách!"
Âm thanh này giống như một tín hiệu, 21 tượng Ma Hoàng kia dần dần "sống lại". Chúng đập vỡ lớp đá vụn bên ngoài, tiếng "loảng xoảng" vang lên. 21 Ma Hoàng có thân hình cao hơn người bình thường nửa đầu, khi đứng lên, trường khí mạnh mẽ ập tới. Đôi mắt tím của chúng tỏa ra ánh sáng u tối, lộ vẻ hiếu sát nguy hiểm, tham lam thèm khát và hung ác đen tối.
Tim các Thiên kiêu thắt lại.
Chuyện này chưa xong, chuyện khác lại tới. Ma Tôn không đầu kia đột nhiên đứng lên, dường như ứng với 21 Ma Hoàng kia.
Họ bị... bao vây?!
Nhận ra điều này, các Thiên kiêu không khỏi nổi da gà, họ căng thẳng đến mức có thể nghe rõ tiếng tim mình đập "thịch thịch thịch", dường như đang hoảng loạn. Họ nuốt nước bọt, đành phải dốc hết tinh thần, triệu hồi vũ khí, chuẩn bị chiến đấu.
Ngay sau đó—
21 Ma Hoàng và Ma Tôn không đầu kia đột nhiên xông về phía họ.
"Oành! Oành! Oành!"
Sắc mặt các Thiên kiêu khẽ biến, lập tức phòng thủ. Nhưng thế công của nhóm Ma Hoàng và Ma Tôn không đầu quá mạnh mẽ, có vài Thiên kiêu nhất thời lơ là, đã bị chúng xé cổ.
Một cảnh tượng càng khiến người ta kinh hoàng và buồn nôn hơn xuất hiện. Một Ma Hoàng mặt xanh dùng hai tay tóm lấy một Thiên kiêu đã chết, rồi há to mồm, lộ ra hàm răng sắc nhọn, cắn mạnh vào vùng eo bụng của Thiên kiêu.
"Xoẹt" một tiếng, m.á.u thịt tách rời.
Vùng bụng của Thiên kiêu đã c.h.ế.t ngay lập tức bị mất đi một nửa, m.á.u tươi nhỏ xuống, ruột già ruột non cũng lộ ra.
Một số Thiên kiêu nhìn thấy cảnh này, sắc mặt trắng bệch, khả năng chịu đựng tâm lý quá thấp, lập tức bịt miệng nôn khan.
"Nôn... nôn thốc nôn tháo..."
Đúng lúc này, một nữ Thiên kiêu vì đang nôn khan mà mất tập trung, phía sau lưng nàng đột nhiên xuất hiện một con Ma trảo. Sắp sửa cắm vào lưng nữ Thiên kiêu thì bị một cây trường thương rực lửa đ.â.m trúng, khiến Ma trảo lệch khỏi quỹ đạo tấn công ban đầu.
Nữ Thiên kiêu lúc này cũng đã nhận ra hơi thở, hoảng hốt quay đầu lại, đồng tử nàng phản chiếu hình ảnh Ma trảo xấu xí sắc nhọn kia, nàng sợ đến mức môi không còn chút máu.
"Đừng mất tập trung!"
Nữ Thiên kiêu nhìn theo tiếng, chỉ thấy thiếu nữ áo đỏ sạch sẽ dứt khoát rút trường thương về, thân hình lướt đi, nhanh chóng đến trước mặt Ma Hoàng, giương thương tấn công. Ngọn lửa rực cháy.
Nữ Thiên kiêu thấy vậy, lập tức trấn tĩnh lại. Quả thật nàng không nên mất tập trung! Chờ sau khi đối phó thành công Ma Tộc, nàng sẽ cảm ơn Vân Tranh tử tế. Nữ Thiên kiêu lập tức triệu hồi trường kiếm, gia nhập cuộc chiến.
Cuộc chiến hoàn toàn bắt đầu!
Vân Tranh nhíu mày. Nàng phát hiện thân thể của những Ma Tộc này vô cùng cứng rắn, mạnh hơn gấp mấy chục lần so với những Ma Tộc trước đây nàng từng gặp. Đặc biệt là Ma Tôn không đầu kia, thực lực càng mạnh đến mức kinh ngạc!
Sau khi đánh ra một kích Phượng Hoàng Thương lửa cháy lần nữa, nàng lùi lại vài bước, ăn ý vai kề vai với mỹ nhân Thanh Thanh phía sau.
Nam Cung Thanh Thanh vừa cảnh giác phòng ngự, vừa hạ giọng hỏi: "Tranh Tranh, cậu có nhìn ra lệnh bài ở đâu không?"
Nghe vậy, Vân Tranh lập tức mở Huyết Đồng, nhanh chóng nhìn quanh các Ma Tộc, phát hiện trên người chúng không hề có lệnh bài nào!
Ánh mắt nàng dừng lại ở phía sau cánh cửa đá cách đó không xa. Nàng phát hiện nơi mà Ma Tôn không đầu vừa dựa vào thực ra có ẩn chứa cơ quan. Nơi đó có một điểm hơi nhô lên, có thể là cơ quan hoặc trận nhãn.
Vân Tranh nhíu mày, hơi nghiêng đầu nói: "Ma cung này quá kỳ lạ, tớ tạm thời chưa tìm thấy lệnh bài ở đâu. Thanh Thanh, cậu yểm trợ cho tớ một chút, tớ muốn đến xem bức tường kia."
"Được!" Nam Cung Thanh Thanh đồng ý ngay lập tức.
Hai người nhanh chóng bay về phía sau cánh cửa đá, Nam Cung Thanh Thanh luôn yểm trợ cho Vân Tranh. Phong Hành Lan, Uất Thu, Mặc Tinh thấy trạng thái của hai nàng, sự ăn ý nhiều năm khiến họ lập tức hiểu ra, họ cũng không một chút lộ liễu mà gia nhập hàng ngũ yểm trợ.
Hành vi của họ lúc này lọt vào mắt của thiếu niên mặc áo gấm xanh lá sẫm kia. Khóe môi thiếu niên khẽ nhếch, vẫn thông minh như mọi khi. Ngón tay hắn ẩn dưới lớp áo choàng, khẽ cong lại, sau đó búng tay một cái nặng nề, thanh thúy vang vọng.
"Tách!"
Ma cung lại một lần nữa vang lên tiếng búng tay tương tự.
Trong khoảnh khắc, Ma Tôn không đầu và 21 Ma Hoàng kia dường như nhận được mệnh lệnh, lập tức dừng tấn công những người khác, xông về phía nhóm Phong Vân, bao vây họ.
Thế công càng thêm tàn bạo và dữ dội.
Các Thiên kiêu có mặt ở đó không hiểu nguyên do, tại sao Ma Tộc lại chỉ tấn công mấy người Khung Thiên kia?
Lúc này, khóe môi thiếu niên áo gấm xanh lá sẫm kia mang theo vài phần nụ cười ngọt ngào, hắn từng bước một lùi về sau, cho đến khi lưng chạm vào bức tường lạnh lẽo. Hắn khẽ mấp máy môi, khẩu hình dường như muốn nói: "Tranh Tranh, chờ ta lấy xong đồ rồi sẽ chơi cùng em."
Ngay sau đó, hắn đột nhiên biến mất tại chỗ!