Đèn Pha Lê - Chương 29
Cập nhật lúc: 21/09/2025 09:08
"Đâu có, làm sao em có thể không muốn gặp anh chứ." Cô thân mật cọ mặt vào mặt anh ta: "Anh là người em thích nhất trên đời này, ngoài bà ngoại ra."
Người đứng trước anh ta là bà ngoại cô.
Anh ta ngẩng mắt: "Bà lão khô héo đó à?"
Khương Nguyệt Trì từng cho anh ta xem ảnh chụp chung với bà ngoại, bức ảnh được chụp khi cô còn học cấp hai, tại căn nhà cũ của họ.
Felix hỏi cô: "Đây là chụp ở di tích danh lam thắng cảnh nào sao?"
Khương Nguyệt Trì nói: "Đây là nhà em."
Anh ta im lặng một lát, lần đầu tiên bày tỏ lời xin lỗi với cô.
"Xin lỗi, nó trông như thể vừa trải qua lũ lụt và núi lửa phun trào."
Ngay cả lời xin lỗi cũng mang đầy vẻ châm chọc.
Khương Nguyệt Trì không bận tâm: "Dù sao đi nữa, đó cũng là nhà che mưa chắn gió cho em và bà ngoại."
Lúc đó Felix đã phản ứng thế nào?
Anh ta dường như không có bất kỳ phản ứng nào, dù là đau lòng hay ghét bỏ.
Rõ ràng, anh ta không cần phải lãng phí những cảm xúc quý giá đó vào Khương Nguyệt Trì.
Anh ta chỉ thân thiện đưa ra lời khuyên cho cô: "Tôi khuyên cô nên nhanh chóng quyên tặng cái đồ cổ này cho bảo tàng địa phương, vì nó trông có vẻ sẽ sập bất cứ lúc nào. Tôi hy vọng cô có thể c.h.ế.t một cách đẹp đẽ hơn, chứ không phải bị nghiền thành một vũng thịt nát."
Cứ tưởng anh ta không để tâm, không ngờ anh ta vẫn còn nhớ tấm ảnh đó.
Mặc dù điều đó không khiến cô cảm thấy anh ta quan tâm nhiều đến mức nào.
Cô muốn anh ta tôn trọng bà ngoại mình một chút, nhưng lại nhớ ra anh ta cũng từng nói những lời ác ý với cả cha mình.
Anh ta không phải không tôn trọng bà ngoại cô, anh ta chỉ đơn giản là khinh thường tất cả mọi người một cách bình đẳng.
"Dù sao đi nữa, em thật sự thích anh. Felix, anh phải tin tình yêu của em dành cho anh."
Lời nói này của cô là thật, Felix không thể nhìn ra bất kỳ dấu vết nói dối nào.
Đó cũng là lý do tại sao anh ta hết lần này đến lần khác tha thứ cho những lời nói dối vụng về của cô.
Mức độ chịu đựng của anh ta đối với Alice luôn cao đến kinh ngạc, nếu là bất kỳ ai khác, ngay từ lần đầu tiên nói dối lừa gạt anh ta, anh ta đã khiến đối phương sống không bằng chết.
Chỉ cần tình yêu của cô dành cho anh ta là thật, như vậy anh ta có thể kiểm soát cô tốt hơn.
Kiểm soát cơ thể cô, kiểm soát tư tưởng cô, từ đó thao túng toàn bộ cuộc đời cô.
Anh ta đương nhiên hy vọng sẽ biến cô thành một kẻ vô dụng, không biết làm gì, không có anh ta thì không sống nổi.
Như vậy anh ta không cần phải lãng phí quá nhiều tâm sức và thời gian vào cô.
Nhưng anh ta cũng rõ, nếu cô thật sự trở thành như vậy, bản thân anh ta sẽ rất nhanh mất đi hứng thú với cô.
Con người vẫn phải có khuyết điểm mới có sức hấp dẫn.
Đặc biệt là Alice.
Ngực to óc bé, mồm đầy lời nói dối, người ngu ngốc lại còn tự cho mình là đúng.
Felix đã cho người điều tra cô, ngay ngày thứ hai sau khi cô bò lên giường anh ta.
Anh ta thậm chí còn bới móc cả tên tuổi tổ tiên cô.
Người Trung Quốc, cha mẹ ly hôn, sau đó lần lượt qua đời. Cô được bà ngoại nuôi dưỡng. Gia cảnh nghèo khó, dựa vào giáo dục phổ cập chín năm của Trung Quốc để học hết cấp hai, lên cấp ba thì gặp được người tốt bụng tài trợ, gửi cô đi du học nước ngoài.
Chỉ tiếc là cô vừa ra nước ngoài chưa đầy hai tháng, người hảo tâm đó đã bị điều tra và vào tù.
Sau đó, chỉ còn hai con đường dành cho cô.
Bỏ học về nước, mặc dù cô không đủ tiền mua vé máy bay về.
Ở lại, l.à.m t.ì.n.h nhân cho những gã đàn ông da trắng lớn tuổi thích phụ nữ châu Á.
Nhưng cô đã chọn con đường thứ ba, không nằm trong các lựa chọn trên.
Felix không bận tâm việc trở thành bàn đạp để cô ở lại, anh ta thưởng thức những sự thông minh vặt mà cô tự cho là đúng.
Chính vì vậy, anh ta đã trở thành chỗ dựa duy nhất của cô ở đây.
Cô không thể mất anh ta. Theo mọi nghĩa.
Mấy ngày đó Alice luôn ở lại đây để làm bài tập cuối kỳ.
Felix rất ít khi về. Cô một mình canh giữ căn nhà rộng lớn và xa hoa.
Ăn mặc, ở, đi lại đều có người giúp việc Philippines chuyên trách chăm sóc.
Một ngày nọ, có khách đến nhà. Đó là một mỹ nhân tóc vàng dài, cô ấy có đôi mắt xanh rất đẹp.
Cô ấy đứng ngoài cửa, tay cầm thiệp mời.
Khi Khương Nguyệt Trì nhìn ra ngoài qua chuông cửa có hình, đúng lúc thấy cô ấy đang có chút bối rối chỉnh trang y phục.
Cô ấy đẹp như nàng công chúa tóc dài trong truyện cổ tích. Ngay lần đầu gặp mặt, Khương Nguyệt Trì đã nghĩ vậy.
Người cha gần bảy mươi tuổi của Felix hoàn toàn không xứng với cô ấy.
Cô mở cửa, mỹ nhân tóc vàng ngẩng đầu lên, vẻ ngượng ngùng trên mặt cô ấy lập tức bị sự u ám và ghen ghét thay thế khi nhìn thấy Khương Nguyệt Trì.
Khương Nguyệt Trì đã sớm nhìn thấu tâm tư của cô ấy, lúc này cũng có chút ngượng nghịu.
Cô sờ mũi, ân cần nói cho cô ấy biết: "Felix không có nhà."
Mỹ nhân tóc vàng trừng mắt nhìn cô, người đẹp ngay cả khi tức giận cũng vẫn quyến rũ.
Tên cô ấy là Daisy, Khương Nguyệt Trì cũng là ngày hôm đó nghe cha của Felix gọi cô ấy như vậy trên bàn ăn.