Đèn Pha Lê - Chương 89

Cập nhật lúc: 21/09/2025 09:20

Có lẽ là do bóng đêm ban tặng dũng khí, cũng có lẽ là do nghĩ đến việc sắp rời đi, Khương Nguyệt Trì hôm nay hiếm hoi chủ động.

Felix không từ chối cũng không đáp lại, cứ thế hai tay gối sau đầu, ánh mắt đầy trêu tức nhìn cô.

Nhìn cô tự mình làm đến mồ hôi đầm đìa, thở hổn hển.

Cả một buổi vật lộn như vậy tiêu hao lượng calo không kém gì tập gym nửa tiếng cardio.

Giữa chừng Felix không chỉ một lần nghiêm giọng nhắc nhở cô: "Thụt lưỡi vào! Nước dãi nhỏ hết lên người tôi rồi! Cô là chó à?"

Lúc này bị anh quát mắng, cô một chút cũng không sợ. Thậm chí còn mặt dày bò rạp xuống, ôm lấy anh nói hết lời sến súa: "Rõ ràng là một chú mèo con đáng yêu mà."

Anh vỗ mạnh vào m.ô.n.g cô một cái để trừng phạt, nhưng đôi mắt híp lại vẫn ngầm chứng tỏ anh đã được những lời cô nói vừa rồi làm cho thoải mái.

Khương Nguyệt Trì nằm trong vòng tay anh, muốn cứ thế nằm mãi.

Ngực anh rộng lớn rắn chắc, là nơi cô thích nhất.

Một là thèm thuồng cơ n.g.ự.c của anh, hai là bởi vì, cô cho rằng vòng tay anh là nơi an toàn nhất trên thế giới.

Bất kể có chuyện gì xảy ra, dù tận thế có đến, chỉ cần trốn vào 'phòng an toàn' chỉ thuộc về riêng cô.

Cô sẽ không phải lo lắng bất cứ điều gì nữa.

Chỉ tiếc, sau khi cô rời đi, 'phòng an toàn' này sẽ thuộc về người khác.

Cô vùi mặt vào n.g.ự.c anh: "Hay là anh cứ luyện cho to thêm chút nữa đi, như vậy sau này có con rồi, có thể để anh cho con b.ú sữa."

Mắt anh khẽ híp lại, ngón tay nhéo tai cô, kéo đầu cô ra khỏi người anh: "Muốn tôi g.i.ế.c cô ngay bây giờ sao?"

Khương Nguyệt Trì là người rất biết điều, cô rất biết cách nhìn hoàn cảnh.

Cô cho rằng đó là sự thực dụng.

Nhưng không còn cách nào khác, ở bên cạnh Felix với tính khí thất thường, nếu không thực dụng một chút, cô e rằng đã bị anh đá bay từ lâu rồi.

Khương Nguyệt Trì mím môi tủi thân, xin lỗi anh, nói rằng mình vừa rồi đã sai rồi.

Felix lạnh lùng cười, buông tay: "Khóc gì, tôi đâu có dùng sức."

"Đỏ hết cả rồi, còn bảo không dùng sức!"

"Nếu tôi dùng sức, bây giờ cô chắc đang bò khắp nơi tìm tai của mình rồi." Dù nói vậy, nhưng anh vẫn xoa xoa vành tai hơi ửng đỏ của cô, "Còn đau không?"

"Ừm." Cô được đà lấn tới. "Liếm một chút chắc sẽ hết đau thôi."

Anh lại cười lạnh, mắng cô dâm đãng hết mức. Vừa làm xong bây giờ đã lại muốn rồi sao?

Nếu là Khương Nguyệt Trì của trước kia, có lẽ sẽ vì những lời đó mà xấu hổ đến mức muốn vùi mặt xuống gầm giường.

Nhưng bây giờ thì khác rồi.

Mỗi ngày ở trường cô đều nghe Miranda dùng giọng điệu nghiêm túc để nói chuyện với cô về những chuyện này.

Ở đây, "tình dục" không phải là điều đáng xấu hổ.

Mặc dù miệng thì mỉa mai cô, nhưng môi anh vẫn thành thật hôn lên tai cô.

Từ vành tai tỉ mỉ l.i.ế.m vào ống tai, ra vào đều đặn.

Khương Nguyệt Trì thậm chí còn có thể nghe thấy tiếng nuốt nước bọt nặng nề của anh không ngừng vang lên bên tai cô.

Cô giống như một chú mèo buồn ngủ, thoải mái duỗi người trong vòng tay anh.

Ngày hôm sau lại ngủ đến chiều, hoàn toàn không bất ngờ.

Bởi vì ngay cả Felix cũng không dậy đúng giờ được.

Anh cuối cùng bị một cuộc điện thoại đánh thức, chuông chỉ reo hai tiếng là anh đã nghe máy.

Sau đó Khương Nguyệt Trì nghe thấy tiếng động từ phòng tắm, khoảng nửa tiếng sau, anh quấn khăn tắm bước ra.

Cô giúp việc người Philippines sẽ là ủi sẵn quần áo anh cần mặc vào ngày hôm sau, rồi treo vào tủ.

Hôm nay là sự kết hợp cơ bản giữa áo sơ mi trắng và quần tây đen. Khương Nguyệt Trì mở mắt lén nhìn.

Nhìn anh tháo khăn tắm ngang hông, rồi từ từ mặc quần vào.

Thắt lưng treo ở eo, còn chưa kịp thắt chặt. Chiếc quần hơi trượt xuống, để lộ viền quần lót màu xám đậm, cùng với đường cơ bụng ẩn bên trong. Sự che giấu vừa phải, càng dễ khiến người ta mơ màng liên tưởng.

Anh đeo chiếc đồng hồ đắt tiền trên tủ đầu giường vào cổ tay, ánh mắt rõ ràng không nhìn về phía cô, nhưng giọng điệu châm biếm vẫn vang lên không nặng không nhẹ: "Muốn nhìn thì cứ nhìn đi, đừng có lén lút như ăn trộm vậy."

Khương Nguyệt Trì ngượng ngùng chui ra khỏi chăn: "Xin lỗi, em chỉ là vừa hay nhìn thấy thôi."

Anh cười lạnh một tiếng, không vạch trần cô.

Hôm nay anh mặc khá tùy tiện, chắc không phải đi dự một dịp quan trọng nào.

Khương Nguyệt Trì nhìn anh mở tủ, lấy ra một chiếc cà vạt màu xanh đậm.

Hơi quen thuộc, trước đây họ từng dùng nó để chơi trò trói buộc, còn bị bịt mắt nữa.

"Anh mấy giờ về hôm nay?" Cô hỏi một câu không đầu không cuối.

Felix thành thạo thắt cà vạt: "Không rõ."

"Sao lại không rõ, công việc đâu phải làm tình, sao có thể không rõ thời gian được." Cô truy vấn.

Anh khẽ nhíu mày: "Gần đây có phải tôi đã quá dễ dãi với cô rồi không?"

Giọng điệu nói chuyện có chút âm trầm, mang theo lời cảnh cáo.

Nhưng Khương Nguyệt Trì không sợ lắm. Bởi vì cô biết, Felix khi tức giận không phải như thế này.

Khi anh tức giận sẽ đáng sợ hơn bây giờ cả nghìn cả vạn lần.

Nhưng cô vẫn tỏ ra tủi thân, cố gắng hôn để xin lỗi.

Felix nhíu mày càng chặt hơn, ánh mắt ghét bỏ: "Tránh ra, cô chưa đánh răng."

Cô đột nhiên rất tủi thân, cứ gọi mãi: "Anh ơi, anh ơi."

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.