Đọc Tâm: Sau Khi Nghe Thấy Tiếng Lòng Tiểu Công Chúa, Bạo Quân Luống Cuống Rồi - Chương 196: Huyết Mạch Áp Chế

Cập nhật lúc: 21/09/2025 07:57

Bối Tịnh Sơ trực tiếp trở tay đè Bối Yên Vũ xuống đất.

Bắt đầu đánh mông.

Tiếng khóc của đứa trẻ truyền ra từ Tuyên Thất Điện càng thêm thê lương.

Hoàng đế lặng lẽ dời mắt đi, mặc kệ tiếng khóc của nhị nữ nhi mà tiếp tục dùng bữa.

Ban đầu Bối Yên Vũ còn tìm phụ thân và bà v.ú cầu cứu, bây giờ con bé đã không còn như xưa nữa.

Bối Yên Vũ biết, lúc trưởng tỷ đánh mình, sẽ không có ai cứu mình cả.

Yêu cầu vô lý của một đứa trẻ đang gây rối hiển nhiên sẽ không được chấp thuận.

Vừa đúng lúc đang là giờ cơm trưa, hoàng đế giữ Bối Yên Vũ vừa bị đánh một trận tơi bời ở lại dùng bữa.

Cô bé thút tha thút thít, nhưng dù bị trưởng tỷ đánh vẫn muốn ngồi cạnh trưởng tỷ.

Ngồi xuống cũng không ăn, mới bị đánh xong nên rất tức giận, khoanh tay chờ người khác dỗ.

Nhưng Bối Tịnh Sơ không để ý đến tính trẻ con của nó, vội vã chạy đến Hàm Trì Điện, ăn như hổ đói với những món ăn trước mắt.

Hoàng đế ăn uống tao nhã hơn nhiều, nhưng tốc độ cũng nhanh, vội vàng ăn xong để tiếp tục xử lý chính sự.

Hai cha con chuyên tâm ăn cơm, không ai dỗ dành cái bọc nhỏ đang ấm ức bên cạnh.

Hơn nữa, hai người còn rất xấu tính mà ăn hết những món Bối Yên Vũ thích trước.

Thấy mấy món mình thích nhất sắp bị gắp hết, Bối Yên Vũ cuối cùng cũng sốt ruột.

Vì tay ngắn, chỉ có thể nhoài người dậy để gắp món mình muốn.

Điểm tâm sau bữa ăn là mỗi người một phần, một phần có vài loại khác nhau.

Bối Yên Vũ thích nhất là bánh dã đà tô, đĩa trước mặt con bé có mấy miếng, chẳng mấy chốc đã ăn hết, rõ ràng là không đủ.

Đứa trẻ l.i.ế.m đôi môi còn dính vị ngọt.

Ưm, vẫn muốn ăn nữa.

Con bé nhoài thân hình mũm mĩm của mình lên, với tốc độ nhanh như chớp, chộp một miếng từ đĩa của hoàng đế.

Hoàng đế: ? Cái gì vừa lướt qua vậy?

À, thì ra lại là một cái áo bông rách của hắn.

Hắn liếc nhìn Bối Tịnh Sơ đang hơi sững sờ, và Bối Yên Vũ đang có chút chột dạ nhưng không chút do dự nhét miếng bánh vào miệng.

Bị con gái lấy chút đồ ăn cũng không có gì, Bối Hằng còn chưa keo kiệt đến thế.

Hắn chỉ hơi khó hiểu: “Sao con không lấy của trưởng tỷ? Rõ ràng tỷ ấy gần con hơn mà.”

“Con không dám…” (nhai nhai nhai)

Bối Hằng: ? Cho nên con liền dám cướp của trẫm?

Bối Yên Vũ vội vàng nuốt đồ trong miệng xuống, yếu ớt trả lời: “Phụ thân sẽ không đánh con, nhưng trưởng tỷ sẽ đánh con, hơn nữa trưởng tỷ đánh là thật đánh a…”

“Ha.”

Bối Tịnh Sơ cười lạnh một tiếng, Bối Yên Vũ vừa mới bị đòn xong run lên một cái, trông đáng thương vô cùng.

“Biết ta sẽ đánh muội, mà còn dám chạy đến chỗ ta gây sự, trưởng tỷ thấy muội đúng là thiếu đòn rồi.”

Tay áo của Bối Tịnh Sơ bị đứa trẻ níu chặt.

Bối Yên Vũ bĩu cái miệng nhỏ, “Trưởng tỷ, mẫu thân cùng ta nói, về sau sẽ không hại tỷ, không liên quan đến nàng được không?”

“Nàng bảo đảm nếu là thật sự, thì sẽ không xúi giục muội, làm muội tới cùng ta là địch.”

“Muội một đứa bé mới ba tuổi hơn, mắng cũng mắng không lại, đánh cũng đánh không thắng.”

“Ta nếu thật sự chán ghét muội, xem muội không vừa mắt, ngày sau nhằm vào muội, muội có thể được cái gì tốt?”

Vừa thấy đôi mắt to mờ mịt của con bé, Bối Tịnh Sơ liền biết đứa nhóc này không nghe hiểu.

【 Sầu c.h.ế.t mất! 】

Một đứa nhóc bị một đứa nhóc khác làm khó, hoàng đế có chút muốn cười, thật là vỏ quýt dày có móng tay nhọn.

Nhưng hắn nhịn xuống.

Hắn hỏi Bối Yên Vũ: “Mẫu thân ngươi được thả ra, khả năng sẽ xúc phạm tới trưởng tỷ, con muốn nàng, vẫn là chọn trưởng tỷ?”

“Nhất định phải chọn một cái sao?”

Bối Yên Vũ mân mê ngón tay, rất là rối rắm.

Nàng thích trưởng tỷ, nhưng cũng muốn mẫu thân a.

Nàng từ nhỏ chưa từng gặp qua mẫu thân, phó mẫu còn thân cận với nàng hơn cả Dương thải nữ, nhưng nàng thật sự rất hâm mộ các đệ đệ muội muội có mẫu thân.

Ma ma có tốt đến đâu, cũng không giống với thân mẫu......

Bối Yên Vũ ở Tuyên Thất Điện náo loạn một trận, cũng không thể làm Dương thải nữ được thả ra.

Nhưng nàng sẽ không nghe lời, hoàng đế cùng Thái hậu có chút cưng chiều con bé, các phi tần khác cũng sẽ không đến quản nàng.

Trừ bỏ Bối Tịnh Sơ đối với nàng có huyết mạch áp chế, đứa trẻ ở tuổi này đúng là không sợ trời không sợ đất.

Hơn nữa nàng là công chúa, không ai dám động thủ làm nàng bị thương.

Nàng mạnh mẽ xông vào thăm Dương thị, năm sáu lần cũng có một lần thành công.

Tuy rằng mỗi lần nàng xông vào, liền sẽ bị trưởng tỷ đánh cho một trận.

Nhiều lần như vậy, Bối Tịnh Sơ cũng lười đánh nàng.

Có sự so sánh, lúc này người trong cung mới phát giác, Thiên Ổ công chúa lúc ba tuổi rốt cuộc ngoan ngoãn đến mức nào.

Dương thị vẫn tiếp tục xúi giục, khiến cho đứa trẻ muốn thân cận nàng, lại rối rắm do dự.

Gần nhất ở Hoằng Văn Quán, Bối Yên Vũ thấy nàng đều trốn đi rất xa.

Bối Tịnh Sơ cảm thấy cứ như vậy không ổn, quyết định dành thời gian tự mình gặp Dương thị một lần.

Sau khi tan học, nàng đi vào thiên điện xa xôi nhất của Tựu Nhật Điện.

Mấy bà tử cùng thị vệ canh giữ ở cửa, Bối Tịnh Sơ muốn đi vào thì bị ngăn lại.

“Điện hạ, Dương thải nữ bị cấm túc, không có chiếu chỉ không được thăm.”

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.