Đồn Công An Náo Loạn Vì Cục Nợ Đáng Yêu - Chương 180

Cập nhật lúc: 04/09/2025 21:28

Chung Cẩn thắt tạp dề đi ra từ bếp: “Anh, sao vậy? Sao không để hành lý?”

Anh nhàn nhạt nói: “Anh thấy phong cách phòng khách này vẫn dễ chấp nhận hơn.”

“Ừ, vậy anh ngủ sofa.”

Chung Cẩn đáp ứng rồi đi về phía bếp, đi được hai bước lại dừng lại:

“Em nhớ anh nấu cơm rất ngon, vào phụ một tay đi.”

Thời còn du học, Thu Trầm quả thật đều tự nấu cơm.

Vì thế, vị phú hào tài sản nghìn tỷ, tổng giám đốc tập đoàn Thu thị, mặc vest đi giày da, xuất hiện ở bếp làm tạp vụ.

Chung Cẩn đưa cho anh một chiếc tạp dề hình trái tim vỡ, ân cần nhắc nhở: “Đằng trước tạp dề có hai cái túi, anh có thể để điện thoại vào.”

Thu Trầm: “...”

Chung Cẩn không cho anh thời gian nghi ngờ nhân sinh, lập tức nhét vào tay anh một chậu tôm: “Bóc vỏ và rút chỉ tôm đi.”

Anh đặt chậu tôm xuống bồn rửa, cúi người dùng tăm lấy chỉ tôm.

Chung Cẩn thỉnh thoảng lại muốn ra bồn rửa này, liền trực tiếp nói: “Anh, anh bưng ra bàn ăn ngoài kia bóc đi, bóc xong mang vào cho em.”

Vì thế, Thu Trầm lại bưng chậu tôm ra phòng khách, ngồi ở bàn ăn làm việc. Bóc đến con tôm thứ 10, anh cảm thấy có chút khó chịu, anh đâu phải đến đây để gia nhập bọn họ.

Bây giờ làm đến mức hình như anh cũng muốn ở lại đây bắt đầu cuộc sống.

Anh vừa muốn đứng dậy đi tìm Chung Cẩn lý luận, Tiểu Đồng đã cưỡi chiếc xe ba bánh, lắc lư lao đến, ngọt ngào gọi:

“Cậu ơi, cậu vất vả rồi ạ.”

Đôi chân mũm mĩm đi đôi tất năm ngón bằng lông cừu đạp lên sàn. Con bé đứng dậy, cúi người từ giỏ xe lấy ra một hộp kẹo cầu vồng, mở nắp, đổ ra một viên, dùng ngón tay nhỏ xíu nhéo đưa đến bên Thu Trầm:

“Cho cậu ăn.”

"Tôi không ăn." Thái độ Thu Trầm rất lạnh nhạt.

Người ở địa vị cao như anh đều có lòng phòng bị rất nặng. Đột nhiên xuất hiện một đứa bé không rõ lai lịch, nói là dòng dõi nhà họ Thu, khiến anh không khỏi nghi ngờ có người đang giở trò.

Dù Thu Sanh nói con bé đến từ dị giới, nhưng làm thế nào để chứng minh?

Nếu không chứng minh được, không thể loại trừ khả năng có sự can thiệp của con người.

Tiểu Đồng cũng không để bụng thái độ của Thu Trầm, con bé nhét viên kẹo vào miệng, bò lên ghế ngồi xuống, vừa nhai kẹo vừa đá chân, tựa lưng vào ghế, vẻ mặt nhàn nhã.

Cứ ngồi như vậy, một lát con bé liền thấy chán, bắt đầu luyên thuyên:

“Cậu ơi, sao tôm lại có râu ạ?”

“Cậu dùng tăm chọc nó, nó có đau không ạ?”

“Con kể cho cậu nghe nhé, trường con có lần đi biển bắt hải sản, con với ba mẹ bắt được một con tôm, còn có một con cua to nữa.”

“Cậu ơi, cậu đi mẫu giáo chưa ạ?”

“Sao con lại gọi cậu là cậu ạ?”

Cuối cùng, Thu Trầm bị con bé làm phiền đến không chịu nổi, chỉ vào viên kẹo nó đang cầm: “Cho tôi một viên.”

Con bé hào phóng nhéo một viên đưa cho anh. Thấy tay anh dính đầy nước, nó liền bò dậy đứng trên ghế, kéo tay áo sơ mi của anh, nhét viên kẹo vào miệng.

Thu Trầm ngậm viên kẹo, khi Tiểu Đồng lại nói chuyện với anh, anh liền nói: “Khi ăn không được nói chuyện.”

Con bé không thể nói chuyện, ngồi một lát liền thấy chán.

Hơn nữa, cứ mỗi khi nó mở miệng, cậu lại phải ăn kẹo. Con bé cảm thấy không thú vị, liền bò xuống ghế, bước lên xe ba bánh chuẩn bị rời đi.

Đúng lúc này, điện thoại trong túi tạp dề của Thu Trầm vang lên. Tay anh đang ướt, liền gọi Tiểu Đồng:

“Này nhóc, giúp tôi nghe điện thoại một chút.”

Tiểu Đồng lại cưỡi xe ba bánh trở về, đặt bánh xe lên ghế dựa của Thu Trầm, chống đầu gối anh đứng lên, móc điện thoại từ túi tạp dề ra, nhận cuộc gọi.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.