Đồn Công An Náo Loạn Vì Cục Nợ Đáng Yêu - Chương 246

Cập nhật lúc: 04/09/2025 21:32

Thu Sanh cầm chiếc búa cuồng bạo đánh Chung Cẩn. Tiểu Đồng nhanh chóng chạy về phòng, đóng sầm cửa lại, rồi gọi điện cho Thu Trầm, lén lút kể: “Cậu ơi, mẹ con đang đánh ba con, đánh hung lắm.”

Một lúc sau, Thu Trầm gọi điện cho Thu Sanh, kịp thời ngăn cản hành vi bạo lực của cô.

Sau một hồi náo loạn, cơn ghen của Chung Cẩn cũng tan đi gần hết. Anh đột nhiên ngậm bàn chải đánh răng đi ra, vẻ mặt nghiêm túc nói với Thu Sanh: “Sau này em không được khen người đàn ông khác trước mặt anh, anh rất để ý.” Nói xong, anh bình tĩnh bỏ đi.

Thu Sanh nhìn theo, rồi cúi đầu véo bàn chân múp míp của Tiểu Đồng, lắc đầu, bĩu môi, lặp lại một cách mỉa mai: “Tôi ~ rất ~ để ~ ý ~”

Tiểu Đồng giơ hai tay chỉ: “Hai cái Loopy.”

Vài ngày sau, cả nhà lại gặp Minh Nghiên khi đang đi bộ trên bờ biển. Anh ta mặc đồ thể thao sáng màu, trông khác hẳn ngày thường.

“Anh tài hoa ở bên kia.” Chung Cẩn ghé vào tai Thu Sanh nói.

Minh Nghiên cũng thấy họ, vẫy tay chạy tới. Ban đầu, mọi người chỉ chạy bộ bình thường. Nhưng không biết từ lúc nào, Chung Cẩn và Minh Nghiên bắt đầu âm thầm so kè. Ai chạy nhanh một chút, người kia liền tăng tốc đuổi theo.

Thu Sanh không theo kịp, đành dừng lại. Tiểu Đồng cũng bỏ cuộc, lái xe điện quay về cùng mẹ ăn kem.

Mãi đến gần 10 giờ, Thu Sanh mới thấy Chung Cẩn một mình chạy về.

“Anh tài hoa chạy không lại anh, bắt xe đi từ lối ra phía trước rồi.”

Vừa chạy xong, chân Chung Cẩn chỉ hơi mềm. Nhưng về nhà ngủ trưa dậy, toàn thân cơ bắp đều đau nhức. Thu Sanh bảo anh nằm sấp xuống, dùng chùy gai giúp anh thả lỏng cơ bắp.

Dì Lương từ trong bếp đi ra, hỏi: “Ai đánh vậy?”

Tiểu Đồng ôm Tang Bưu quỳ bên cạnh, nói: “Ba con với một chú tài hoa thi chạy bộ ạ.”

Chung Cẩn đau đến nghiến răng nhưng vẫn kiên trì bổ sung: “Anh ta chạy không lại con.”

Dì Lương tuốt xơ đậu, thuận miệng hỏi: “Hai đứa khi nào tái hôn?”

Chung Cẩn và Thu Sanh không nói gì, nhưng cũng không phản bác như lần trước. Dì Lương hiểu ý cười cười.

Mùa hè ở Hải Sơn đến rất sớm. Thời tiết ấm áp, không nóng không lạnh, là mùa dễ chịu nhất. Hiếm khi được nghỉ cuối tuần, cả nhà ba người liền ra bãi cỏ trước quảng trường nhân dân cắm trại.

Chung Cẩn thả diều, Thu Sanh chuẩn bị đồ ăn. Tiểu Đồng cũng mang Tang Bưu ra, buộc vào một cái cây nhỏ.

Tiểu Đồng đòi chơi diều lớn nhưng không được, liền chuyển sang chơi một loại diều mini. Dưới sự hướng dẫn của Chung Cẩn, chiếc diều nhỏ cũng bay lên.

Sau đó, cô bé lại chạy đi chơi ném đĩa bay với một chị gái dắt chó Corgi. Lúc chạy đi bắt đĩa, cô bé bị ngã một cú nhưng nhanh chóng bò dậy chơi tiếp, nên không ai để ý.

Đến trưa, cả nhà thu dọn về. Lúc rửa tay cho Tiểu Đồng, Thu Sanh mới phát hiện lòng bàn tay con bé bị trầy một mảng da.

Thu Sanh hỏi con bé: “Bảo bối, tay con bị trầy sao không nói cho ba mẹ biết?”

Tiểu Đồng giấu tay ra sau lưng, cúi đầu im lặng. Chung Cẩn đi vào xem, thấy lòng bàn tay chỉ bị trầy một miếng nhỏ, liền lườm con bé: “Tay bị trầy cũng không nói, chỉ sợ lỡ mất cuộc vui.”

Tiểu Đồng rút tay ra, bĩu môi hừ một tiếng.

“Con còn giận à? Bị nhiễm trùng là phải đi bệnh viện tiêm đấy.”

“Không thèm tiêm.” Tiểu Đồng nhỏ giọng cãi lại.

Chung Cẩn ôm con bé đến sofa, bảo Thu Sanh lấy hộp thuốc ra xử lý. Lúc rửa vết thương bằng povidone, Tiểu Đồng thấy đau, rụt tay lại. Vết thương vốn không lớn, bôi thuốc lên trông như nghiêm trọng hơn nhiều.

Tiểu Đồng nhìn chằm chằm vào mảng đỏ ở lòng bàn tay, bắt đầu lo lắng. Bé nắm c.h.ặ.t t.a.y lại, giấu vào tay áo, rồi lại đi tìm Thu Sanh: “Mẹ ơi, xin mẹ băng tay cho con đi.”

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.