Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 112

Cập nhật lúc: 12/09/2025 21:19

Chẳng mấy chốc đã hơn mười giờ.

Hứa Thanh Vi ăn uống no nê, bèn đi nhà vệ sinh dặm lại môi. Trên đường quay lại, cô đi ngang qua căn phòng VIP. Người phục vụ từ bên trong đẩy cửa bước ra. Cô vô tình liếc nhìn thì thấy bóng dáng của Cố Hoành.

Chỉ có điều cánh cửa đóng nhanh quá, cô không nhìn rõ. Vì vậy cô không chắc có phải mình bị hoa mắt hay không. Thế nhưng anh có ở đây hay không cũng chẳng liên quan gì tới cô. Cô còn có chuyện quan trọng cần làm.

Sau khi trở về sảnh chính, Hứa Thanh Vi ngồi xuống cười với Lâm Vũ Hàm: “Cảm ơn anh Lâm về bữa cơm hôm nay nhé. Tôi rất vui. Bữa ăn cũng rất ngon. Quan trọng nhất là hiếm mà có được một cơ hội như thế này.”

Không thể phủ nhận, Hứa Thanh Vi rất biết cách ăn nói. Cô rất có chừng mực khiến người khác cảm thấy vui mà lại không quá phản cảm.

Lâm Vũ Hàm nâng ly: “Đúng là hiếm có.”

Hai người uống thêm chút nữa, Hứa Thanh Vi đặt ly xuống, khẽ ho một tiếng. Sắc mặt cô bỗng trở nên nghiêm túc. Sau đó cô lấy từ trong túi ra danh thiếp của mình, đặt lên bàn và đẩy về trước mặt Lâm Vũ Hàm: “Lần trước tôi quên mang danh thiếp, hôm nay tôi bổ sung nhé.”

Những ngón tay xương xương của Lâm Vũ Hàm cầm lấy tấm danh thiếp. Anh ta liếc nhìn, không quá bất ngờ. Anh ta cười: “Hóa ra là nhà báo Hứa nổi tiếp của tòa sọan Z à, chẳng trách ăn nói hay như vậy.”

Nghe ra giọng điệu chế nhạo của anh, Hứa Thanh Vi điềm tĩnh đưa tay lên ra dấu thề: “Anh Lâm, mỗi lời tôi nói với anh đều là lời nói tâm can của tôi.”

Lâm Vũ Hàm chắp tay lại, vẫn nở nụ cười dịu dàng nhưng không nói gì.

Trước mặt người thông minh, bất kỳ sự vòng vo nào cũng đều là giả tạo. Hứa Thanh Vi nhún vai, nói thẳng: “Thôi được, dù sao thì tôi cũng có việc phải nhờ đến anh nên cũng có nịnh nọt chút chút.”,

Vừa nói cô còn vừa cố ý miêu tả, chứng minh đúng là chỉ nịnh một chút chút.

Cô dừng lại rồi tiếp tục bổ sung: “Tuy nhiên sự việc ở sân bay thì đúng là bất ngờ. Không có kịch bản, sắp xếp, cũng không có việc tự đạo diễn tự quay phim!”

Hứa Thanh Vi cứ phủ nhận hết lần này đến lần khác khiến cho Lâm Vũ Hàm không khỏi bật cười.

Anh ta cười nói: “Tôi biết.”

Sau đó anh ta gõ nhẹ xuống mặt bàn, tiếp tục nói: “Người mặc áo gió đó là thư ký của tôi.”

Hứa Thanh Vi đơ người.

Lâm Vũ Hàm bị bệnh sợ đám đông. Anh ta không muốn phải đối diện với quá nhiều phóng viên như thế nên đã để thư ký đóng giả thu hút sự chú ý để anh ta có thể dễ dàng rời khỏi sân bay.

Thế nhưng kế hoạch luôn luôn không theo kịp với biến cố. Anh ta cũng không ngờ lại bị Chu Mỹ Kỳ đẩy cho một vố mới xảy ra những chuyện sau đó.

Hứa Thanh Vi khẽ mím môi nói: “Vậy thì...”

Cô mới nói tới đây thì Lâm Vũ Hàm đã đáp lại: “Được.”

Vậy mới nói, cô thích nói chuyện với những người thông minh. Hứa Thanh Vi cảm giác như trong lòng đang nở hoa vậy. Nếu không phải để ý tới hình tượng thì có lẽ cô đã cười điên cuồng rồi.

Trước mắt cô bỗng hiện lên số tài khoản ngân hàng, với những con số cứ thế đổ vào. Tiếng tiền lạo xạo vang lên. Thật tuyệt vời.

Do đã muộn nên buổi phỏng vấn đành hẹn thời gian khác. Lâm Vũ Hàm thanh toán xong, hai người đi ra khỏi nhà hàng.

Hôm nay Hứa Thanh Vi mặc váy dài, bên ngoài mặc áo khoác màu đen. Chạng vạng còn đỡ, chứ trời tối hẳn, gió lạnh thồi vù vù khiến cô không khỏi co cụm, run rẩy. Hai tay cô ôm hai bên cánh tay.

Lâm Vũ Hàm thấy vậy liền cởi áo khoác, khoác lên người Hứa Thanh Vi. Cô đứng hình mất một giây nhưng không hề cởi ra, chỉ dịu dàng nói: “Cảm ơn anh!”

Anh ta mang phong cách hiệp sĩ thì đương nhiên cô cũng không cảm thấy ái ngại.

Người trợ lý lái xe đưa Cố Hoành về chung cư. Thế nào lại gặp đúng lúc Hứa Thanh Vi đang đứng với người đàn ông kia. Có lẽ anh ta đưa cô về.

Chiếc xe của người đàn ông đỗ ngay phía trước. Hứa Thanh Vi bước xuống từ ghế bên cạnh tay lái. Người đàn ông cũng xuống xe. Trợ lý nhìn thấy chiếc áo vest được khoác trên vai Hứa Thanh Vi thì chột dạ. Chuyện không hay cuối cùng cũng đã xảy ra rồi. Người trợ lý cảm giác toàn thân như rơi xuống địa ngục.

Hứa Thanh Vi bỗng nhiên không may giẫm phải váy, cơ thể cô loạng choạng đổ về phía trước. Người đàn ông vội bước tới, đưa tay ra đỡ lấy hai vai cô, kịp thời giữ cô lại. Thế là Hứa Thanh Vi ngả người vào lòng, đầu đập nhẹ vào n.g.ự.c anh ta.

Dù người trợ lý không quay lại nhìn thì cũng cảm nhận được sự c.h.ế.t chóc đáng sợ đang toát ra từ người anh khủng khiếp tới mức nào, lạnh giá tới mức nào…

Có phải là anh ta có ý đồ gì với thiếu phu nhân không đây?

Hứa Thanh Vi bước vào trong thang máy của tòa chung cư, ấn tầng sáu. Khi cửa thang máy sắp đóng lại thì một bàn tay chen vào.

Cánh cửa từ từ mở ra. Cố Hoành với khuôn mặt lạnh như băng dần xuất hiện trước mắt cô.

Thời gian này, Cố Hoành đều về rất sớm, cho nên tầm này thấy Cố Hoành về, đôi mắt Hứa Thanh Vi ánh lên chút vẻ ngạc nhiên nhưng cũng nhanh chóng trở lại bình thường.

Anh bước vào, đứng đó, chiếc thang máy đang rộng rãi đột nhiên trở nên chật chội, lại thêm vẻ lạnh lùng toát lên từ khắp người anh, Hứa Thanh Vi bất giác né tránh, cách xa anh ra chút.

Cũng không biết là ai đã làm anh tức giận nhưng cô cũng không muốn làm bia đỡ đạn.

Thang máy từ từ đi lên, ánh mắt của Hứa Thanh Vi chỉ nhìn vào các con số 1, 2, 3… rõ ràng thời gian rất ngắn nhưng cô lại cảm thấy lâu vô cùng.

Thang máy “ting.” lên một tiếng, tới tầng cần đến, cửa thang máy mở ra.

Hứa Thanh Vi thầm thở phào một hơi, đồng thời cũng vội vàng nhấc chân đi ra ngoài.

Cô Lâm thấy hai người, người vào nhà trước người vào nhà sau còn tưởng hai người ra ngoài ăn bữa tối lãng mạn như cô ấy đã nghĩ nên mỉm cười nhìn, không làm phiền hai người họ nữa, cô ấy cũng đi về phía phòng của mình.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.