Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 175
Cập nhật lúc: 21/09/2025 08:42
Cố Tuyết rửa mặt sạch sẽ, thay quần áo bước ra ăn sáng cùng Hứa Thanh Vi. Sau đó cô ta đề cập tới việc về nhà.
Thực ra Hứa Thanh Vi rất muốn Cố Tuyết ở thêm vài ngày. Nhưng cô không thể cưỡng cầu, đành phải nói: “Có cần tôi đưa về không?”
“Không cần đâu, tài xế tới đón tôi rồi.”
Nói xong, Cố Tuyết khựng lại sau đó bỗng ôm chầm lấy Hứa Thanh Vi, với vẻ khẩn cầu: “Thanh Vi, tôi…em cảm ơn chị còn nữa, em yêu chị.”
Hứa Thanh Vi cười, ôm lấy cô bé yêu hận vô cùng rõ ràng này.
Cố Tuyết nghiêng mặt, đôi môi hồng ghé sát tai Hứa Thanh Vi, do dự một lúc nhưng vẫn lên tiếng nói ra vài câu…
“Thanh Vi! Em cảm thấy, Cố Hoành cũng thích chị đó!”
Dù đêm đó Cố Tuyết không chắc chắn cảnh tượng mình nhìn thấy có thật hay không nhưng từ vẻ địch ý mà anh họ dành cho mình từ tối qua tới giờ thì ít nhất cô gái cũng có thể khẳng định Cố Hoành quan tâm tới Hứa Thanh Vi.
Dù anh Cố Hoành tỏ ra lạnh nhạt với Cố Tuyết những năm qua nhưng không bao giờ căm thù cô gái như vậy. Chẳng qua tính anh vốn lạnh lùng mà thôi.
Còn tối qua, việc Cố Tuyết cứ bám lấy Hứa Thanh Vi, có lẽ đã khiến anh cảm thấy ghen. Đối với anh, Hứa Thanh Vi chỉ thuộc về một mình anh thôi. Những người khác, đều không được cướp của anh.
Nhà họ Cố tất cả đều có tính cách như vậy. Cả Cố Tuyết cũng thế. Vì vậy, lúc cô gái tỉnh lại, nhìn thấy dòng tin đuổi mình của Cố Hoành thì không cảm thấy bất ngờ, thậm chí cũng không muốn phản kháng. Cô gái quyết tâm cút đi luôn.
Trước đây Cố Tuyết rất ghét Hứa Thanh Vi, cảm thấy cô cướp đi anh trai mình. Nhưng giờ trong mắt cô gái, Hứa Thanh Vi chính là người bước ra giữa cầu vồng, cứu mình trong lúc nguy hiểm nhất. Cảnh tượng Hứa Thanh Vi đạp bay Dung Vương khi đó đúng là ngầu lòi…
Nếu Hứa Thanh Vi là con trai thì cô gái đã lấy thân báo đáp rồi. Đáng tiếc, cô cũng là con gái, hơn nữa còn được gả cho Cố Hoành. Vậy thì, Cố Tuyết chỉ có thể giao lại Hứa Thanh Vi cho Cố Hoành mà thôi. Cô gái đã công nhận người chị dâu này. Hứa Thanh Vi đáng được Cố Hoành yêu thương.
Cố Hoành là người Cố Tuyết thích. Hứa Thanh Vi cũng vậy. Đẩy thuyền cặp này là điều chắc chắn cô gái làm.
Lời của Cố Tuyết khiến đôi mắt đen láy của Hứa Thanh Vi trợn tròn.
Rốt cuộc thì cô đang nảy sinh ảo giác gì thế này?
Hứa Thanh Vi nhất thời không biết nói gì, chỉ cười khổ hai tiếng. Cố Tuyết buông cô ra, nhìn bộ dạng không dám tin của cô thì còn bổ sung thêm một câu: “Là thật đấy. Chắc chắn anh Cố Hoành thích chị. Trực giác của em không bao giờ sai cả!”
Trực giác sao…
Ba năm trước, trực giác cũng bảo cô rằng Cố Hoành thích cô nhưng kết quả thì sao?
Tuy nhiên cô biết, Cố Tuyết có ý tốt. Cô cũng không phủ định điều gì, chỉ gật đầu, thuận theo ý của Cố Tuyết: “Ừ, chị biết rồi.”
Cố Tuyết là người đơn giản, cũng không suy nghĩ nhiều. Nghe cô nói vậy, cô gái cảm thấy mình đã giúp đỡ được gì đó nên vui mừng cười tít mắt: “Vậy chị và anh Cố Hoành phải hạnh phúc nhé, chị dâu!”
Hứa Thanh Vi tiễn Cố Tuyết xuống dưới lầu, nhìn cô gái bước lên xe. Sau khi nhìn chiếc xe rời đi, cô đứng im một lúc lâu rồi mới quay người đi vào.
Cố Tuyết ngoái đầu cho tới khi không còn nhìn thấy bóng hình của Hứa Thanh Vi nữa mới thôi.
Để có thể đẩy thuyền thành công cho cặp đôi này, cô gái đã suy nghĩ một hồi lâu rồi lấy điện thoại ra, nhắn tin cho anh họ.
“Hứa Thanh Vi của em giao cho anh đó. Anh phải đối tốt với chị ấy. Nếu không, em sẽ không thích anh nữa đâu!”
Thế nhưng cô gái thật không ngờ là Cố Hoành lại trả lời lại.
Những năm qua, dù cô có gọi điện hay gửi tin nhắn thì anh cũng không bao giờ trả lời. Lần này lại khác.
Cố Tuyết sững sờ một lúc lâu. Cô gái chớp mắt, ngón tay run run ấn vào tin nhắn. Sau khi nhìn thấy nội dung, Cố Tuyết càng thêm bàng hoàng.
Tin nhắn chỉ vỏn vẹn có vài chữ: “Không phải của em.”, kèm thêm một icon nhếch miệng đầy khinh miệt.
Đây chẳng phải là chiếm hữu sao?
Cố Tuyết vô thức nghĩ ra, những lời cô gái nói với Hứa Thanh Vi rằng Cố Hoành thích cô là không đúng. Cố Hoành không phải thích Thanh Vi mà là…
Là yêu đậm sâu!
Cố Tuyết siết chặt điện thoại trong tay. Bàn tay cô gái run khủng khiếp. Cô biết tình yêu với Cố Hoành mà nói có nghĩa là gì.
Một người lạnh lùng như anh mà có cảm giác yêu, cô gái hiểu điều đó có nghĩa là gì…
Dù chỉ là suy đoán thì cô cũng cảm thấy nổi da ga. Cố Tuyết ôm lấy hai cánh tay mình, định quên đi định nghĩa từ lúc cô sinh ra tới giờ khiến cô kinh hoàng như vậy.
Cố Hoành bỏ điện thoại xuống, nhếch miệng cười.
Lúc trợ lý Lâm bước vào, nhìn thấy anh đang vui mừng thì anh ta bỗng thở phào. Xem ra tâm trạng của sếp tổng không khác gì trời quang mây đãng sau cơn mưa.
Cuối cùng thì anh ta không cần phải giằng co xem có phải đi Châu Phi hay Philipin không nữa.
Lúc này trợ lý Lâm không còn đau lưng mỏi eo nữa. Anh ta thẳng lưng, nhanh nhẹn bước tới, đứng trước bàn làm việc. Trợ lý Lâm lấy ipad ra, vừa lướt màn hình vừa báo cáo lịch trình ngày hôm nay cho Cố Hoành.
“Mười giờ họp online, mười hai giờ ăn cơm với khách. Buổi chiều ba giờ đi đánh golf với xếp Hà. Buổi tối ăn cơm. Ăn cơm xong, chín giờ bay tới thành phố L. Khách sạn bên đó tôi đã đặt cả rồi, có lẽ sếp cần ở đó tầm một tuần.”
Anh ta chưa nói xong thì đã nghe sếp tổng lên tiếng bằng giọng nhàn nhạt: “Hủy đi.”
“.”
Trợ lý Lâm á khẩu, không kịp cả phản ứng: “What!”
Cố Hoành ngước mắt nhìn với vẻ không hài lòng. Trợ lý Lâm từng bị cảnh cáo cho điều đi tới châu Phi hoặc Philipin lập tức trở nên nhanh nhạy. Đầu anh ta lóe sáng: “Ý của anh là, lịch trình công tác hủy phải không?”
Lúc này Cố Hoành mới hài lòng không nhìn anh ta nữa.
Khó khăn lắm chướng ngại vật mới biến mất, nếu lúc này anh lại đi công tác thì chẳng phải là mất công sao. Cố Hoành trước giờ chưa bao giờ hành sự như vậy.
Hứa Thanh Vi bị câu nói khi sáng của Cố Tuyết làm điên đảo. Cô bước đi mà cũng đụng trúng bàn trà, uống nước thì bị sặc. Lúc giúp cô Lâm rửa bát, không để ý suýt nữa làm vỡ bát.
Cô Lâm thấy vậy vội kêu cô về phòng nghỉ ngơi.
