Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 189
Cập nhật lúc: 21/09/2025 08:43
Cố Hoành nhếch miệng, giọng điệu thản nhiên: “Ừm!”
Anh quay người lại, sải bước đi tới bên cạnh ghế sô pha và ngồi xuống. Anh nhấm nháp ly cà kê nóng hổi. Cafe đen, vị đắng chát quen thuộc vốn là thứ anh thích.
Nhưng lúc này anh uống và không còn cảm thấy thích nữa. Anh nhớ vị café sữa.
Trợ lý Lâm thấy vậy khẽ chau mày. Anh ta bất giác hỏi: “Cố tổng sao vậy? Café không ngon sao? Hay là tôi đổi ly khác cho anh nhé?”
Cố Hoành đặt ly café xuống, trả lời: “Không cần, anh không đổi được thứ mà tôi muốn đâu”
“…”, trợ lý Lâm cảm thấy thật đau lòng.
Làm việc cùng Cố tổng nhiều năm như vậy, café của sếp đều do anh ta đích thân pha. Đối với khẩu vị của sếp, anh ta nắm rõ như lòng bàn tay. Sao giờ Cố Hoành lại tỏ ra chê bai rồi?
Vì vậy, café mà Cố tổng muốn là do ai pha chứ? Là cô gái hồ ly tinh nào? Nhất định anh ta sẽ có một trận quyết đấu sống còn với kẻ đó!
Đúng hai giờ.
Cố Hoành cùng vài quản lý cấp cao bước vào đại sảnh. Họ ngồi xuống vị trí chủ tọa. Đám nhà báo lập tức hướng ống kính máy quay về phía họ.
Giám đốc đối ngoại Tiêu Thuần phát biểu trước, giải thích chi tiết toàn bộ sự việc trước đám đông. Sự việc này do người phụ trách Ngô Phóng muốn cắt giảm một lượng tiền nguyên vật liệu nên đã nhập vào loại hàng không đạt tiêu chuẩn. Hơn nữa, toàn bộ những người công nhân phải làm việc trong ngày nghỉ, đều được hưởng lương gấp ba. Vậy mà Ngô Phóng không chỉ cắt đi tám mươi phần trăm lương mà còn ép công nhân làm việc ngày đêm mới dẫn tới sự cố lần này.
Trước mắt, Ngô Phóng đã bị đuổi việc. Hơn nữa, tập đoàn Cố Thị sẽ tố cáo, yêu cầu người này bồi thường số tiền đã vi phạm. Cố Thị sẽ lấy số tiền này làm tiền viện phí cho công nhân bị thương, cũng như bổ sung phí sinh hoạt. Ngoài ra, Cố Hoành cũng sẽ dùng danh nghĩa cá nhân, quyên góp một ngôi nhà, một chiếc xe cho người bị thương và đảm bảo con cái anh ta có thể học tới đại học.
Sau khi đã nói rõ toàn bộ sự việc, Cố Hoành bước xuống, đứng vững vàng trước mặt đám đông. Anh nói vào microphone trước đám nhà báo từng từ một: “Con người tôi, tuyệt đối không nương tay cho những kẻ phản bộ. Ngô Phóng đã làm tổn hại tới hình ảnh của tập đoàn Cố Thị thì tôi tuyệt đối sẽ không tha.”
Cố Hoành đích thân lên tiếng đồng nghĩa với việc Ngô Phóng từ nay đã được liệt vào danh sách đen của công ty. Cộng thêm việc anh ta còn bị tố cáo thì có nghĩa là chỉ có nước chết…
Anh vừa dứt lời thì đột nhiên có một bóng hình bước ra khỏi đám đông, điên cuồng chạy về phía anh. Trong tay kẻ này còn cầm sẵn một con d.a.o sáng loáng.
“Mày ép tao phải c.h.ế.t thì mày cũng phải c.h.ế.t cùng!”
Con d.a.o trong tay kẻ này lao về phía bụng Cố Hoành. Mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, mọi người không kịp phản ứng, chỉ có duy nhất một bóng hình lao ra chặn trước mặt anh.
Con d.a.o đã đ.â.m trúng vùng eo của người này.
Người vừa lao ra quay lưng về phía Cố Hoành. Hơn nữa cô ấy còn đội mũ lưỡi trai. Mũ được kéo xuống rất thấp che gần nửa khuôn mặt. Thế nhưng lúc cô ngã vào lòng Cố Hoành thì anh nhận ra ngay người con gái này là ai.
Hứa Thanh Vi…
Cố Hoành vô thức đưa tay ra đỡ lấy cô. Anh ôm chặt vai cô, đôi tay anh run run.
Ngô Phóng đã rơi vào trạng thái phát điên, chỉ muốn kéo Cố Hoành cũng xuống địa ngục. Hắn ta không chút do dự tấn công một lần nữa, mặc kệ tất cả.
Nhìn thấy con d.a.o cứ thế lao thẳng về phía n.g.ự.c Hứa Thanh Vi, Cố Hoành bèn ôm chặt lấy cô, giơ tay còn lại lên và chặn con d.a.o lại.
Lưỡi d.a.o sắc bén rạch một vệt dài trên cánh tay anh. Anh hự một tiếng, sau đó đạp mạnh chân vào bụng Ngô Phóng. Anh không hề nương tay. Ngô Phóng bị đá bật lùi về sau mấy bước, hai chân loạng choạng. Hắn quỳ xuống đất, đau tới mức tái mét mặt, chau chặt mày.
Lúc này, trợ lý Lâm vội vàng lao tới. Nhân lúc Ngô Phóng chưa kịp định thần, anh ta đã cướp con d.a.o trong tay hắn. Ngay sau đó, bảo vệ lao lên, ghì hai tay hắn ra phía sau, ấn mạnh, khống chế Ngô Phóng.
Cả quá trình diễn ra chưa tới vài phút thế nhưng vô cùng kinh hoàng. Thậm chí có những nhà báo, nhân công còn không kịp cả phản ứng.
Đừng nói là bọn họ không kịp phản ứng, đến ngay cả bản thân Hứa Thanh Vi cũng vậy.
Nhiệm vụ mà sếp gửi tới chính là bảo cô tới tham gia họp báo của tập đoàn Cố Thị để viết tin mới. Dù là nhà đài nào thì những tin liên quan tới tập đoàn Cố Thị cũng vô cùng có giá trị.
Đối với những nhiệm vụ cỏn con thế này vốn chẳng được bao nhiêu tiền. Và thường Hứa Thanh Vi sẽ không nhận, thế nhưng…cuối cùng thì Hứa Thanh Vi vẫn nhận.
Lúc đầu cô còn nghĩ, dù là nhiệm vụ nhỏ, dù chỉ được chút tiền thì cũng là tiền mà. Cô nghèo tới mức này rồi còn kén cá chọn canh gì nữa. Có là đi ngay.
Vì vậy không phải vì cô lo lắng cho Cố Hoành nên mới nhận nhiệm vụ này đâu.
Do cô không muốn Cố Hoành phát hiện mình tới họp báo nên đã đội mũ lưỡi trai, chen vào giữa đám đông. Cô cũng không bước lên phỏng vấn gì. Chỉ cần ghi chép lại nội dung của các nhà báo khác về viết lại là được .
Cô định lẳng lặng đến lẳng lặng đi.
Nhưng…ai bảo khả năng cảnh giác, nhạy cảm của cô mạnh hơn người thường chứ? Ngô Phóng vừa bước vào là đã đụng phải cô. Lúc đó cô liếc nhìn hắn, cảm thấy kẻ này có gì đó không ổn vì biểu cảm của hắn trông vô cùng căng thẳng và hằm hằm sát khí.
Cô có dự cảm chẳng lành, thế là cô đã để ý tới nhất cử nhất động của hắn.
Quả nhiên, sau khi nghe xong Cố Hoành nói, hắn đã rút con d.a.o được giấu sẵn ra, điên cuồng lao về phía anh.
Hứa Thanh Vi nhìn thấy con d.a.o sáng loáng, lạnh ghê người thì trong đầu cô chưa kịp phát tín hiệu nhưng người đã chạy về phía Cố Hoành rồi.
Cô chắn ngay trước mặt Cố Hoành. Một giây sau, con d.a.o đ.â.m phập vào người cô.
Khoảnh khắc đó, đầu óc cô trống rỗng, cả người ngây ra cho tới khi cơn đau kịch liệt ập tới cô mới ý thức được là mình đã làm gì. Cô cúi đầu, nhìn m.á.u lan rộng trên chiếc áo trắng của mình…
Sau khi Cố Hoành đạp Ngô Phóng, việc đầu tiên anh làm là dùng tay ép chặt lấy vết thương của Hứa Thanh Vi, ngăn cho m.á.u không chảy ra nữa. Anh không dám sơ suất, cứ thế quỳ xuống để cô có thể nằm gọn trong lòng mình.
