Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 31

Cập nhật lúc: 03/09/2025 09:25

Ngày hôm đó, anh suýt nữa bóp c.h.ế.t cô trên xe, đủ để thấy anh hận cô và bất mãn với cuộc hôn nhân này thế nào.

Nếu như có thể, cô thà tránh anh thật xa nhưng cô không còn lựa chọn nào khác.

Bất giác đã qua nửa tiếng, ông cụ Cố sa sầm mặt. Ông ta nện mạnh chiếc gậy đang chống xuống đất, đúng lúc định bảo chú Lâm gọi điện thoại cho Cố Hoành thì bỗng phía trước có một chiếc xe con màu đen tiến tới.

Chiếc xe dừng lại, cửa xe mở ra, người đàn ông bước xuống, sống lưng thẳng tắp, đẹp trai ngời ngời, chỉ là hơi thở toàn thân lạnh lùng, ánh mắt không có chút nhiệt độ nào.

Anh ngẩng đầu, quét mắt nhìn tới, dừng lại một giây ở chỗ Hứa Thanh Vi khiến cô không khỏi nổi da gà.

Anh ấy đến rồi…

Hứa Thanh Vi cúi mặt, hai tay vô thức đan vào nhau, trái tim ở lồng n.g.ự.c khẽ run rẩy.

Cố Hoành đến, ông cụ Cố mới thở phào nhẹ nhõm nhưng vẫn kiêu ngạo mắng một câu: “Cháu đến chậm một giây nữa thôi là có thêm một bà nội rồi!”

Cố Hoành như không nghe thấy, lạnh nhạt ngẩng đầu gọi: “Ông.”

Anh vẫn coi như không thấy Hứa Thanh Vi, giống như cô là không khí còn không thèm liếc cô lấy một cái.

Ông cụ Cố thấy thế thì thầm thở dài trong lòng. Có khoảnh khắc ông ta cũng nghi ngờ mình bắt hai đứa nó kết hôn liệu có phải là sai lầm không.

Nhưng suy nghĩ này chỉ lướt qua rồi biến mất, ông ta vẫn cảm thấy Thanh Vi mới là sự cứu rỗi của Cố Hoành. Giống như trước kia Cố Hoành gặp tai nạn, suýt nữa trở thành người thực vật, cũng nhờ Thanh Vi một mực ở bên không rời mới có thể khiến nó tỉnh lại.

Lần này cũng sẽ không ngoại lệ.

Thanh Vi chắc chắn sẽ lấy lại được trái tim của Cố Hoành, hai đứa nó sẽ hạnh phúc.

Ông ta tin vào con mắt của mình, cũng tự tin mình đủ hiểu đứa cháu này.

Nghĩ xong, ông ta hắng giọng, vẻ mặt nghiêm túc nói với Cố Hoành: “Nếu cháu đã đến thì tức là đồng ý với cuộc hôn nhân này, đồng ý cưới Thanh Vi. Vậy thì cháu phải chịu trách nhiệm với hôn nhân của mình, chịu trách nhiệm với Thanh Vi, đối xử tốt với con bé. Nếu để con bé chịu tủi thân, ông sẽ không tha cho cháu đâu!”

Đôi mắt đen của Cố Hoành âm trầm, không nhìn ra cảm xúc gì. Anh ngước mắt lên liếc Hứa Thanh Vi một cái, khóe môi cười khẩy, đôi môi mỏng khẽ mở, gằn từng chữ: “Cháu có thể lấy cô ta.”

Sáu chữ này lọt vào tai, Hứa Thanh Vi bất giác ngẩng đầu nhìn anh.

Ngay cả ông cụ Cố cũng hơi ngạc nhiên khi thấy anh dễ dàng thỏa hiệp như vậy.

Nhưng ngay sau đó, Cố Hoành lại nói: “Nhưng cháu có điều kiện.”

Quả nhiên…

Ông cụ Cố lập tức nghiêm mặt: “Nói đi.”

Cố Hoành không nhìn ông cụ Cố mà nhìn về phía Hứa Thanh Vi, nhìn thẳng vào đôi mắt đen láy của cô, lạnh lùng nói: “Không công khai, không tổ chức hôn lễ, không được nói với bất cứ ai mối quan hệ của bọn cháu.”

Biết Cố Hoành sẽ không đồng ý dễ dàng như vậy nhưng không ngờ điều kiện của anh lại khắt khe như vậy.

Vậy chẳng phải cho dù Hứa Thanh Vi cưới anh thì cũng không thực sự trở thành người vợ được anh công nhận sao?

Ông cụ Cố tức đến nối suýt văng ra ba từ “thằng đốn mạt”, còn Hứa Thanh Vi vẫn im lặng nãy giờ bỗng lên tiếng.

Giọng nói của cô rất nhỏ, mang theo sự run rẩy khó nhận ra nhưng vẫn vô cùng rõ ràng: “Được.”

Câu nói của ông cụ Cố bỗng chốc nghẹn trong cổ họng, nhìn dáng vẻ uất ức chịu thiệt của Thanh Vi, ông thực sự rất thương cô.

Thấy cô đồng ý với tất cả điều kiện của mình không chút do dự, ánh mắt Cố Hoành hơi ngẩn ra, sau đó tràn ngập lạnh lẽo và sự mỉa mai lướt qua rất nhanh.

Cũng phải, đối với Hứa Thanh Vi, cái cô ta cần là một tỷ tệ chứ không phải là Cố Hoành anh.

Anh cười khẩy, không nhìn cô mà cất bước vào Cục dân chính trước.

Ông cụ Cố há miệng định nói gì đó, cuối cùng chỉ vỗ vai Hứa Thanh Vi.

Nếu đây đã là quyết định của Thanh Vi thì ông ta cũng không tiện nói thêm gì nữa. Mục đích quan trọng nhất hiện giờ là để hai người đăng ký kết hôn thuận lợi, xác định danh phận đã, những chuyện khác từ từ tính sau.

Điền bản khai, chụp ảnh, tuyên thệ, vẻ mặt Cố Hoành không chút cảm xúc, lạnh lùng đến mức khiến người ta không dám lại gần. Hứa Thanh Vi cũng rất lặng lẽ, gần như là làm những chuyện này một cách máy móc.

Hai người chẳng có vẻ gì là vợ chồng mới cưới đến đăng ký kết hôn mà giống hai người xa lạ không có quan hệ gì hơn.

Là người chứng hôn, ông cụ Cố quả thực không thể nhịn được, ra khỏi cổng Cục dân chính, ông ta lạnh giọng hạ lệnh với Cố Hoành: “Thanh Vi sẽ làm theo các điều kiện của cháu nhưng có một điều cháu phải làm!”

Cố Hoành đứng lại, nhìn ông cụ Cố.

Ông cụ Cố kéo Hứa Thanh Vi bị Cố Hoành bỏ rơi ở đằng sau mấy bước lên trước mặt anh, nói: “Ít nhất cháu phải đeo nhẫn cưới cho Thanh Vi thì nghi thức mới coi như hoàn thành.”

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.