Dự Trữ Hàng Trăm Tỷ: Cùng Chồng Phản Diện Tích Trữ Sinh Tồn - Chương 278
Cập nhật lúc: 03/09/2025 10:47
Nhìn thấy phản ứng của người kia, Ngôn Mặc đã nắm bắt được vấn đề, khẽ nhướn mày rồi đồng ý đi cùng cậu ta gặp Ngôn Khuyết. Dù sao họ đến Thành phố H cũng là để diện kiến Ngôn Khuyết, gặp sớm hay muộn cũng vậy, không cần thiết phải né tránh.
"Không sao đâu, lát nữa chúng tôi sẽ giúp quý ngài và đồng đội hoàn thiện hồ sơ. Trước tiên, xin mời quý ngài theo tôi đến gặp gia chủ."
Nhân viên nọ tỏ ra đầy vẻ nhiệt tình và niềm nở, hoàn toàn khác hẳn với thái độ lạnh nhạt ban đầu.
"Dẫn đường đi."
Ngôn Mặc nắm tay Thư Tâm, theo sát nhân viên dẫn đường. Phía sau, Bặc Hướng Văn, Mục Kỳ Mại và Bộ Nguyên Châu đang trao đổi ánh mắt đầy ẩn ý.
Bặc Hướng Văn: "Ngôn Khuyết đúng là lão cáo già, chắc chắn đã sớm cho người truyền bá hình ảnh của họ rồi, e rằng họ đến mà ông ta không hay!"
Mục Kỳ Mại: "Nhưng cũng cho thấy thế lực của Ngôn Khuyết tại Thành phố H không hề nhỏ, ngay cả cổng căn cứ cũng có tay mắt của ông ta. Chúng ta phải cẩn thận, đặc biệt Nguyên Châu, cậu chưa từng tiếp xúc với Ngôn Khuyết, càng phải đề cao cảnh giác."
Bộ Nguyên Châu: "Biết rồi, tôi sẽ chú ý."
Bộ Nguyên Châu thầm nghĩ: Sao mình lại có cảm giác bị đánh giá thấp như vậy? Chẳng lẽ mình trông giống người dễ bị lừa phỉnh, chỉ cần vài lời ngon ngọt là theo người khác?
Nếu như Bặc Hướng Văn và Mục Kỳ Mại đọc được suy nghĩ của anh, nhất định sẽ đồng loạt gật đầu xác nhận: Đúng vậy, anh đúng là như thế.
Dù gì thì anh ta cũng từng bị Thư Tâm dễ dàng "chiêu dụ" về đội nên trong lòng hai người kia từ lâu đã dán mác "dễ tin" cho Bộ Nguyên Châu.
Nhân viên dẫn họ đến trước một biệt thự tráng lệ không thua kém thời tiền tận thế. Đã có người chờ sẵn trước cổng, hiển nhiên đã được báo tin từ trước.
"Quản gia Trương, tôi đã dẫn người tới rồi."
Thấy người đứng trước cổng biệt thự, nhân viên kia nhanh chóng tiến lên vài bước, cung kính cất lời chào.
"Làm tốt lắm, đây là thù lao của anh, anh có thể đi rồi."
Người được gọi là quản gia Trương lấy từ túi ra ba viên tinh hạch cấp hai, đưa cho người kia, giọng điệu đầy khinh thường.
"Vâng thưa ngài, vậy tôi xin phép đi trước." Nhận được phần thưởng xứng đáng, nhân viên thoải mái rời đi.
Đợi người kia đi khỏi, quản gia Trương đứng thẳng người, cất lời: "Cậu hẳn là thiếu gia Ngôn Mặc? Lão gia đang chờ cậu bên trong, đi theo tôi."
Nói xong, không đợi phản ứng từ Ngôn Mặc và những người khác, ông ta liền tự động quay lưng bước vào trong, hoàn toàn xem thường họ.
"Hơ!" Ngôn Mặc khẽ nhếch môi, nụ cười mang vẻ lạnh lẽo. Cùng với nụ cười mỉa mai là một luồng tinh thần lực cường đại lập tức bùng phát, trực tiếp giáng xuống, ép Quản gia Trương đang sải bước phía trước phải quỵ ngã. Rầm!
Tiếng thân thể va đập vào nền đá vang lên. Những dị năng giả vệ sĩ tại biệt thự đều chứng kiến cảnh tượng Quản gia Trương, kẻ vừa ngạo mạn khinh người, trong tích tắc đã đổ sụp, nằm sóng soài trên nền đất lạnh lẽo.
"Ở Ngôn gia, tôi còn chưa từng thấy hạ nhân nào dám đi trước chủ tử. Xem ra thuộc hạ của Ngôn Khuyết ngày càng vô phép tắc rồi, nếu ông ta không quản được thì tôi sẽ không ngần ngại thay ông ta dạy dỗ lại."
Ngôn Mặc nắm tay Thư Tâm, ung dung tiến đến bên Quản gia Trương. Anh dừng bước, nhưng tuyệt nhiên không hạ tầm mắt nhìn kẻ đang nằm bẹp dưới đất.
"Cậu... Cậu lấy... lấy tư cách gì mà đòi dạy dỗ tôi thay Ngôn gia chủ?!"
Quản gia Trương đang chống cự dưới đất, thở dốc hổn hển, gằn giọng rít lên.
Trên trán ông ta gân xanh nổi chằng chịt, khuôn mặt vì đau đớn mà biến dạng, hoàn toàn khác với vẻ tinh anh cao ngạo ban nãy.
"Hơ! Tư cách?"
Bị hỏi câu hỏi ngu xuẩn đó, Ngôn Mặc cảm thấy bật cười, khẽ hừ lạnh một tiếng, không buồn đáp lời.
Anh bước thẳng qua người đó, dẫn Thư Tâm và đồng đội phía sau đi vào biệt thự.
Vì quá đỗi kinh hoàng, các dị năng giả tuần tra xung quanh trong chốc lát đều như hóa đá, trân trối nhìn Ngôn Mặc và đội ngũ của anh tiến vào bên trong, không một ai kịp phản ứng ngăn cản.