Dự Trữ Hàng Trăm Tỷ: Cùng Chồng Phản Diện Tích Trữ Sinh Tồn - Chương 82
Cập nhật lúc: 03/09/2025 10:41
Những biến động bất thường của thiên tai trong năm nay họ không phải không nhận thấy, chỉ là trong thâm tâm vẫn nuôi giữ chút hy vọng mong manh, hoặc nói đúng hơn là không muốn tin rằng thế giới thật sự đã thay đổi đến mức này.
Lời của Tiêu Lâu như một nhát đ.â.m xuyên qua bức màn ảo tưởng cuối cùng trong lòng họ.
Cũng không đến mức không thể chấp nhận được, dù sao trong thâm tâm đã có sự chuẩn bị nhất định, chỉ là nhất thời khó điều chỉnh tâm lý mà thôi.
Sự im lặng cuối cùng cũng bị một âm thanh đột ngột phá vỡ.
"Bộp bộp bộp." Tiếng va đập liên hồi vào thân xe vang lên dồn dập, phía trước xuất hiện một nhóm người...
Khi Tiêu Lâu và các thành viên trong đội bị chặn lại, Ngôn Mặc cùng đội của anh đã đến an toàn khu vực kho vũ khí.
"Chậc chậc chậc, nơi này được xây dựng kiên cố thật. Tường rào bên ngoài cao chót vót, phía trên còn có hệ thống dây thép gai dày đặc và lưới điện cao áp. Nếu không phải giờ đã mất điện, không có người canh giữ, thì ai mà ngu ngốc đến mức tìm đến gây sự, chẳng khác nào tự sát?" Bặc Hướng Văn nhìn kho vũ khí kiên cố như một pháo đài thép trước mắt, không ngớt lời cảm thán.
"Vấn đề là giờ chúng ta sẽ tiến vào bằng cách nào đây?" Thư Tâm theo sát bên Ngôn Mặc, đặt câu hỏi.
Ngôn Mặc đưa tay chạm nhẹ vào bức tường, quét mắt quan sát một lượt rồi tìm được một vị trí thích hợp, sau đó rút ra một gói chất nổ từ túi đồ: "Phá nổ."
"... Quả là một cách đơn giản và thô bạo, nhưng lại hữu dụng phải không?" Thư Tâm đơ người trong giây lát, không ngờ người bạn trai vốn nổi tiếng mưu trí của mình lại dùng phương pháp thô bạo đến thế.
"Ừm. Giới thượng lưu ở thành phố A tạm thời lãng quên sự tồn tại của kho vũ khí, nhưng họ cũng không hề ngu ngốc. Không lâu sau sẽ có kẻ nhận ra tầm quan trọng của nó. Tốt nhất là chúng ta nên hành động trước khi họ kịp phản ứng."
Thư Tâm không hề ngu ngốc, chỉ cần một gợi ý nhỏ đã lập tức nắm rõ mấu chốt vấn đề.
Vị trí của kho vũ khí nằm cách biệt với khu dân cư, trong phạm vi mười cây số quanh đây không có cư dân sinh sống. Chỉ cần tính toán đúng lượng thuốc nổ là đủ để phá tường mà không tạo ra chấn động quá lớn.
Kho vũ khí bên trong vẫn được bảo quản hoàn toàn nguyên vẹn, không hề có dấu hiệu bị nước lũ xâm nhập. Nhưng cánh cửa bên trong lại không thể xử lý bằng phương pháp thô bạo như phá tường ngoài, vì bên trong chứa toàn là vũ khí quân dụng, dùng lửa cũng phải cẩn thận chưa kể đến thuốc nổ.
Ngôn Mặc ném cho Thư Tâm một ánh mắt ra hiệu, Thư Tâm lập tức hiểu ý, cô lấy ra từ không gian chứa đồ những vật phẩm đã chuẩn bị sẵn từ đêm hôm trước.
Ngôn Mặc và Mục Kỳ Mại đứng đối diện nhau, nhanh chóng nhặt lấy các dụng cụ dưới đất rồi cùng phối hợp thực hiện các thao tác phức tạp trên cánh cửa kiên cố.
Cánh cửa của kho vũ khí, vốn kiên cố như cửa hầm ngân hàng, nay đã hé mở một khe đủ rộng cho một người ra vào.
Thao tác này khiến Thư Tâm và Bặc Hướng Văn phía sau kinh ngạc đến sững sờ, cả hai đều chưa từng thấy qua cảnh tượng như thế.
"Còn đứng ngây ra đó làm gì? Vào đi." Mục Kỳ Mại vẫy gọi hai người đồng đội phía sau rồi bước theo Ngôn Mặc vào bên trong kho vũ khí.
"Oa!"
"Oa!"
Thư Tâm và Bặc Hướng Văn vội vàng theo sau, vừa bước vào đã bị cảnh tượng trước mắt làm cho ấn tượng mạnh mẽ.
Phải nói rằng quả không hổ danh kho vũ khí lớn nhất thành phố A.
Diện tích bên trong ước chừng rộng bằng năm, sáu sân bóng rổ, trần nhà cũng cao khoảng năm mét. Hàng loạt thùng súng, đạn, chất nổ được xếp chồng chất lên nhau, thậm chí còn có một số mẫu vũ khí thử nghiệm mới nhất.
Họ nhanh chóng ước lượng sơ bộ số lượng vũ khí, trong lòng đã có kế hoạch ban đầu cho chiến lợi phẩm lần này.
Ngôn Mặc dẫn Thư Tâm đi quanh kho, bắt đầu thu tất cả vật tư vào không gian trữ đồ.
Chưa đầy mười lăm phút, toàn bộ vũ khí bên trong đã được Thư Tâm thu vào không gian.
Bốn người vừa mới rời khỏi đó không bao xa thì đã nghe thấy tiếng động cơ xe đang tiến đến từ xa.