Đừng Có Ăn Vạ Loạn! - Chương 3 (2)
Cập nhật lúc: 07/09/2025 00:37
...
Việc vá tường mất cả buổi sáng, Diệp Tố và các đệ đệ vừa mới ngồi trên bậc cửa nghỉ ngơi, liền nghe thấy một tràng tiếng chuông lanh lảnh ngoài cổng sân. Mấy sư tỷ đệ đồng loạt quay đầu nhìn ra.
Ninh Thiển Dao mặc một bộ váy màu trắng nhạt, búi tóc cao, đẩy cửa sân bước vào. Nàng đeo một cặp chuông bạc trên cổ tay, nghe nói là món quà chưởng môn Vô Âm Tông tặng cho nàng, có thể giúp thanh tâm sáng mắt.
Nàng toàn thân sạch sẽ, quý phái. So với mấy người đang ngồi trên bậc cửa đầy bùn đất, đúng là một trời một vực.
Ninh Thiển Dao nhẹ nhàng bước vào, mang theo tiếng chuông ngân vang. Nàng thấy mấy người này toàn thân dơ bẩn, trong mắt không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng nàng chỉ hỏi: "Các sư huynh sư tỷ, tiểu sư huynh có ở đây không?"
"Có." Hạ Nhĩ chỉ tay về phía căn phòng trong cùng.
Ninh Thiển Dao không vội vào, mà lấy một cuốn thủ trát đưa cho Diệp Tố:
"Đại sư tỷ, đây là một vài tâm đắc của Thiển Dao khi Trúc Cơ. Đại sư tỷ cầm lấy tham khảo, nếu còn gì không hiểu có thể đến hỏi Thiển Dao."
"Cho ta?" Diệp Tố nhất thời không hiểu hành động này của nàng.
Trong giới tu chân, mỗi người đều có duyên pháp riêng. Đặc biệt là những lúc đột phá cảnh giới, dựa vào sự giác ngộ của cá nhân. Từ trước đến nay chưa từng có ai viết tâm đắc hay thủ trát về chuyện này, vì ngàn người ngàn ý.
Ninh Thiển Dao gật đầu, chớp mắt tinh nghịch: "Các sư huynh sư tỷ khác cũng có thể xem nhé."
Mấy người đang ngồi trên bậc cửa đều có vẻ mặt kỳ quái, Tây Ngọc nói thẳng: "Đại sư tỷ không cần, đã sớm Trúc Cơ rồi."
"Tiểu, sư, muội, cũng, có, tấm, lòng, tốt." Minh Lưu Sa chậm rãi nói, nhưng kết hợp với câu nói của Tây Ngọc phía trên, lại tạo ra một sự ngượng ngùng đến nghẹt thở.
"Tiểu sư đệ cũng Trúc Cơ rồi." Hạ Nhĩ tốt bụng bổ sung.
Ngón tay Ninh Thiển Dao giấu trong tay áo vô thức co lại. Nàng không ngạc nhiên khi Dịch Huyền có thể Trúc Cơ. Sư phụ và sư nương đã sớm nói tiểu sư huynh có thiên phú cực cao, mỗi lần nàng mang linh thạch đến tìm Dịch Huyền, sư phụ đều biết.
Chỉ là, tại sao đại sư tỷ cũng... có thể Trúc Cơ thành công?
Ninh Thiển Dao rút lại cuốn tâm đắc của mình, có chút áy náy: "Là Thiển Dao đã không nghe ngóng tin tức, để đại sư tỷ chê cười rồi."
"Sư phụ còn chưa kịp thông báo, tiểu sư muội không cần bận tâm." Diệp Tố chân thành nói:
"Nhưng mà, nếu tiểu sư muội có linh thạch thừa, có thể tặng cho ta. Đại sư tỷ giờ cũng là người Trúc Cơ rồi, cần rất nhiều linh thạch để tu luyện."
Ninh Thiển Dao: "..."
Người mặt dày nhất trong Thiên Cơ Môn không ai khác ngoài Diệp Tố. Người khác đi 'cọ ké' linh mạch ít nhiều cũng sẽ ngại, nhưng nàng thì chưa bao giờ đỏ mặt, thậm chí bây giờ còn muốn đòi cả linh thạch của mình?
"Chúc mừng đại sư tỷ Trúc Cơ thành công. Thiển Dao đi tìm tiểu sư huynh đây." Ninh Thiển Dao với đôi mắt tròn trong trẻo cong lên, nụ cười ngọt ngào. Nàng vờ như không nghe thấy lời Diệp Tố vừa nói, cất bước đi nhanh. Nhưng tiếng chuông lanh lảnh lại có vẻ vội vàng, không còn êm tai, thanh thoát như lúc đến, ít nhiều có chút ý vị chạy trốn.
Mấy sư huynh đệ đang ngồi trên bậc cửa đồng loạt chống tay lên mặt, nhìn Ninh Thiển Dao bước vào phòng Dịch Huyền, đồng thanh thở dài một tiếng.
"Gato quá!"
Ninh Thiển Dao từ đầu đến chân đều là linh vật. Chưa kể đến cặp chuông bạc kia, ngay cả đôi giày nàng đi cũng có thể dính linh khí.
Hôm nay trong sân khắp nơi đều là bùn đất, Ninh Thiển Dao giẫm lên để lại dấu chân.
"Giá như nàng có thể giẫm chút đất của Vô Âm Tông đến đây thì tốt." Diệp Tố nhìn mấy dấu chân, đột nhiên nói, "Đất ở đó ít nhiều cũng nhiễm chút linh khí."
Ba người ngồi bên phải quay đầu nhìn Diệp Tố: "..."
Minh Lưu Sa: "Không, đến, mức, đó."
Tây Ngọc: "Cũng không cần thiết đâu."
Diệp Tố nắm bắt thời cơ giáo huấn các sư đệ sư muội: "Các đệ nên học cách cần kiệm, tích tiểu thành đại. Một chút linh khí cũng là linh khí, không được lãng phí."
Hạ Nhĩ, người sùng bái Diệp Tố nhất, lập tức tỏ vẻ đồng tình: "Đại sư tỷ nói đúng."
Bên ngoài trò chuyện vui vẻ, bên trong phòng bầu không khí lại có chút ngưng trệ.
Ninh Thiển Dao nói: "Ngày mai đệ tử Trúc Cơ của Vô Âm Tông sẽ ra ngoài rèn luyện, có thể dẫn theo hai đệ tử của Thiên Cơ Môn. Sư phụ nói nếu tiểu sư huynh có thể đi cùng, chắc chắn sẽ thu được nhiều lợi ích."
Dịch Huyền đứng bên cửa sổ, có thể nhìn thấy mấy người kia đang đứng dậy dọn dẹp sân. Hắn quay đầu lại nói: "Ta không rèn luyện cùng đệ tử Vô Âm Tông."
Ninh Thiển Dao khuyên: "Đại sư huynh của Vô Âm Tông đã là Trúc Cơ hậu kỳ, lần này hắn cũng sẽ đi. Nếu tiểu sư huynh có thể đi cùng..."