Giả Thiên Kim Đánh Sập Cả Giới Kinh Đô - Chương 421

Cập nhật lúc: 21/09/2025 06:39

“Cô không lo lắng cho Lục Hành chút nào sao?” Lục Dật quay đầu, ánh mắt dán chặt vào cô, dường như muốn dò xét xem cảm xúc cô có chút biến động nào không.

Thế nhưng cô vẫn thản nhiên như không, nhàn nhạt nói một câu: “Tôi tự có sắp xếp, anh cứ yên phận dưỡng thương đi.”

Ánh mắt Lục Dật tức thì dịu xuống, anh lười biếng đổ người ra ghế, “Buồn chán quá, ở Lê Hoa Uyển thật vô vị.”

Mộng An Nhiên không đáp lời phàn nàn của anh.

Xe đến Lê Hoa Uyển, Mộng An Nhiên đưa anh vào, đặt lọ thuốc xuống, dặn dò dì giúp việc vài câu rồi điều dì ấy đến biệt thự nhà họ Mộng làm việc.

“Đã liên hệ người giúp việc mới, ba tiếng nữa sẽ đến. Tất cả bảo vệ canh gác ở cổng, có việc thì gọi người.” Mộng An Nhiên tùy ý dặn dò vài câu, xỏ giày cao gót vào chuẩn bị rời đi.

Khi chuẩn bị ra ngoài, giọng Lục Dật từ phía sau truyền đến: “Tiểu An Nhiên.”

Mắt cô khẽ run, quay đầu nhìn anh.

Mái tóc bạc nổi bật lạ thường trong không gian không bật đèn, trên mặt anh vẫn là nụ cười bất cần lãng tử, nhưng ánh mắt lại lộ ra vài phần không nỡ.

Đôi môi đỏ như m.á.u khẽ mấp máy, thốt ra một câu gần như cầu xin: “Có thể thường xuyên đến thăm tôi không?”

Mộng An Nhiên như bị đóng đinh tại chỗ, nhìn chằm chằm vào đôi mắt có vẻ như ngấn nước kia rất lâu, rồi mới rút ánh mắt lại, “Tùy tình hình.”

Cô rời đi, không biết sau khi cô đóng cửa lại, Lục Dật nhanh chóng đi đến bên cửa sổ, dõi theo bóng lưng cô, dõi theo ánh đèn xe đang xa dần, cho đến khi không còn bóng dáng nào đáng mong đợi trong tầm mắt, anh vẫn giữ nguyên tư thế đó, đứng rất lâu rất lâu.

Đồng thời, ở một góc khác của thành phố.

“Minh Cảnh! Anh nhanh lên!”

Trên bậc thềm trước cổng Cục Dân chính, Lưu Chi quay đầu nhìn Minh Cảnh đang tụt lại phía sau một đoạn khá xa, lớn tiếng hối thúc.

“Em chậm thôi!” Minh Cảnh xách một túi hồ sơ và một bó hoa cưới, bất lực ngẩng đầu nhìn Lưu Chi: “Đừng chạy nhanh thế, lát nữa ngã đấy!”

“Không đâu!” Lưu Chi chạy xuống mấy bước, khoác tay anh kéo anh đi nhanh hơn: “Nhanh lên đi, lát nữa người ta tan làm thì sao? Hôm nay là ngày lành tháng tốt ông nội anh đặc biệt xem ra, ngày lành tháng tốt tiếp theo để cưới xin phải đợi đến tháng sau rồi!”

“Còn ba tiếng nữa Cục Dân chính mới tan làm mà.” Minh Cảnh bất lực nhưng cưng chiều, anh bước nhanh hơn mấy bước, “Tối qua em cứ cày phim mãi không chịu ngủ, hôm nay lại nướng đến một giờ chiều, bây giờ mới biết lo lắng à?”

Lưu Chi nhíu mày khó chịu, nhéo vào tay anh một cái, “Anh nói xem em đã dậy chưa!”

Minh Cảnh đổ mồ hôi hột, hết cách với cô: “Đúng đúng đúng, em là nhất, em nói gì cũng đúng.”

Thủ tục đăng ký kết hôn diễn ra khá nhanh, điền đầy đủ thông tin, nộp ảnh, đóng dấu một cái là giấy đăng ký kết hôn đỏ chót đã nằm gọn trong tay.

Hai người đến khu vườn nhỏ của Cục Dân chính để chụp ảnh kỷ niệm, rất nhiều cặp đôi mới cưới sau khi nhận được giấy đăng ký kết hôn đều đến đây chụp ảnh.

Họ xếp hàng đợi một lúc, tìm một cô gái cùng tuổi nhờ chụp ảnh chung.

Trong ảnh, Lưu Chi một tay cầm bó hoa, tay kia cầm giấy đăng ký kết hôn khoác lấy tay Minh Cảnh, cả hai đều cười rất hạnh phúc.

“Haizz, không ngờ em cũng thuộc dạng kết hôn sớm đấy.” Bước ra khỏi Cục Dân chính, Lưu Chi nhìn chằm chằm vào giấy đăng ký kết hôn vừa mới ra lò trên tay, vô cớ cảm thán một câu.

Ngay sau đó lại nhìn người đàn ông bên cạnh điềm nhiên như không, nhưng khóe môi lại luôn khẽ cong lên, cô lại cảm thán một câu: “Hơn nữa còn là kết hôn với anh.”

Minh Cảnh nhướng mày: ???

Tôi xin hỏi nhé? Không cưới tôi thì em còn muốn cưới ai nữa?

Minh Cảnh nắm lấy tay cô, ngón cái khẽ vuốt ve chiếc nhẫn kim cương trên ngón áp út của cô: “Sao? Hối hận rồi à?”

“Không hề.” Lưu Chi bĩu môi, nhưng vẫn không nhịn được lật giấy đăng ký kết hôn ra nhìn thêm lần nữa, “Chỉ là cảm thấy… kỳ diệu quá.”

“Kỳ diệu gì?”

“Chúng ta thật sự đã kết hôn rồi.” Cô khép giấy đăng ký kết hôn lại cất vào túi xách, giọng nói nhẹ bẫng: “Rõ ràng hồi cấp ba em còn thấy làm anh em với anh cả đời cũng tốt mà, ngay cả khi liên hôn, thì cũng chỉ là đăng ký kết hôn rồi mỗi người tự làm việc của mình thôi.”

Minh Cảnh cười khẽ: “Vậy bây giờ thì sao?”

Lưu Chi đột nhiên ghé sát lại, “chụt” một cái hôn lên má anh: “Bây giờ thấy anh siêu đẹp trai! Cùng anh xây dựng một tổ ấm nhỏ, hình như còn hạnh phúc hơn cả làm anh em.”

Ánh mắt trêu chọc của mọi người xung quanh đổ dồn về, vành tai Minh Cảnh đỏ bừng, anh siết nhẹ tay Lưu Chi: “Khụ, đi thôi đi thôi, tối nay dẫn em đi ăn lẩu.”

“Hôm nay không muốn ăn lẩu, muốn ăn thịt nướng.”

“Vậy thì ăn thịt nướng.”

Vừa ngồi lên xe, Lưu Chi đã sốt ruột lấy điện thoại ra chụp một tấm ảnh giấy đăng ký kết hôn.

“Đăng lên Wechat à?” Minh Cảnh liếc nhìn cô.

“Không phải.” Lưu Chi nhanh chóng gõ điện thoại, “Gửi cho An Nhiên yêu quý. Bạn thân thì đương nhiên phải là người đầu tiên biết mình kết hôn rồi!”

Sau khi ảnh được gửi đi, tin nhắn của Mộng An Nhiên nhanh chóng trả lời: [Chúc mừng tân hôn, tôi đã chuyển đến Giang Bán Cửu Hào ở, tối nay qua đây tụ tập ăn mừng nhé.]

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.