Giả Thiên Kim Đánh Sập Cả Giới Kinh Đô - Chương 511

Cập nhật lúc: 21/09/2025 06:49

Khi sát trùng lại kim bạc, cô giả vờ như vô tình hỏi: “Lục Hành ngày mai về nước, bay thẳng đến Dung Thành.”

Lục Dật vùi mặt vào gối, “Ừm” một tiếng trầm đục.

Đường vai dưới lớp áo choàng tắm căng cứng, Mộng An Nhiên xoay tròn cây kim bạc giữa các ngón tay, không nói thêm gì nữa.

Tuyết rơi không tiếng động suốt đêm, mãi đến sáng sớm mới tạnh.

Bên ngoài nhà ga sân bay quốc tế Dung Thành sương mù vẫn chưa tan, Mộng An Nhiên đứng ở cửa đón khách, đầu ngón tay vô thức vuốt ve cạnh điện thoại.

Màn hình điện tử hiển thị chuyến bay của Lục Hành vừa hạ cánh, cô ngẩng đầu nhìn về phía cửa ra, ánh mắt lướt qua đám đông ồn ào.

Cuối cùng, một bóng người cao ráo xuất hiện ở cuối hành lang.

Lục Hành mặc chiếc áo gió màu xám đậm, một tay đẩy vali, tay kia đút túi quần. Thần sắc lãnh đạm, giữa hàng lông mày lộ rõ vẻ sắc lạnh, như một con d.a.o chưa rút khỏi vỏ.

“Lục Hành!” Mộng An Nhiên vẫy tay về phía anh.

Lục Hành khựng lại, ánh mắt dừng trên người cô, sự lạnh lẽo trong mắt dịu đi đôi chút. Anh đi đến trước mặt cô, giọng trầm thấp: “Đợi lâu chưa?”

“Vừa mới đến.” Mộng An Nhiên đưa ly cà phê trong tay cho anh, “Ly latte mới mua, còn nóng hổi đây.”

Lục Hành nhận lấy cà phê, “Ừm” một tiếng nhàn nhạt, ánh mắt lướt qua phía sau cô: “Lục Dật không phá biệt thự của cô chứ?”

“Ổn định hơn dự kiến, nhưng độc tố vẫn đang lan rộng.” Mộng An Nhiên bất lực nhún vai, hạ giọng: “Thuốc giải độc anh mang về, chắc chắn có hiệu quả chứ?”

“Về lý thuyết có thể trung hòa các chất chuyển hóa của GX-9.” Lục Hành lấy một hộp kim loại từ túi trong áo gió ra, “Nhưng cần phải làm xét nghiệm m.á.u trước.”

Mộng An Nhiên gật đầu, vừa định hỏi thêm thì phía sau đột nhiên vang lên một giọng nữ ngọt ngào –

“Lục Hành học trưởng?”

Một cô gái mặc áo khoác dạ màu be nhanh chóng bước tới, trang điểm tinh xảo, tóc dài xoăn nhẹ, trên tay cũng cầm một ly cà phê.

Cô ta bất ngờ nhìn Lục Hành, mắt sáng rực như thể vừa tìm thấy kho báu.

“Đúng là anh thật!” Cô gái cười rạng rỡ, “Em còn tưởng mình nhìn nhầm cơ!”

Lục Hành khẽ cau mày, lãnh đạm liếc nhìn cô ta một cái, rõ ràng là không nhớ cô ta là ai.

Cô gái cũng không thấy ngượng, tự nhiên tiếp lời: “Em là Lâm Nghiên mà, hồi đại học từng học môn dược lý thần kinh với anh đó!”

Mộng An Nhiên bối rối nhìn Lục Hành: “Anh không phải học khoa Quản lý kinh doanh sao?”

Lục Hành mặt không cảm xúc: “Không nhớ.”

Anh đúng là có chọn môn dược lý thần kinh.

Nhưng cái giảng đường lớn như vậy, hơn hai trăm người, anh căn bản không có chút ấn tượng nào về những người xung quanh.

Nụ cười của Lâm Nghiên cứng lại một thoáng, nhưng rất nhanh cô ta lại điều chỉnh được: “Học trưởng vẫn lạnh lùng như vậy…”

Cô ta chuyển ánh mắt sang Mộng An Nhiên, thăm dò hỏi: “Vị này là?”

Lục Hành không trả lời, rõ ràng là không muốn để ý đến Lâm Nghiên.

Thấy vậy, Mộng An Nhiên nở nụ cười lịch sự nhưng xa cách, nói: “Tôi là em gái anh ấy.”

“Ồ, hóa ra là em gái!” Lâm Nghiên mắt sáng lên, giọng điệu càng thêm thân mật, “Chào cô nhé, tôi là Lâm Nghiên, bạn học đại học của Lục Hành.”

Mộng An Nhiên cười như không cười liếc nhìn Lục Hành một cái, cố ý kéo dài âm điệu: “Ồ— hóa ra là bạn học à.”

Lục Hành lạnh lùng liếc cô, ánh mắt cảnh cáo cô đừng nói bậy.

2. Lâm Nghiên dường như không nhận ra bầu không khí đang tế nhị, vẫn tự mình nói tiếp: “Học trưởng lần này đến Dung Thành ở bao lâu? Có muốn cùng đi ăn bữa cơm không? Em vừa hay có một dự án ở Dung Thành…”

“Không rảnh.” Lục Hành trực tiếp cắt ngang, quay sang Mộng An Nhiên nói: “Xe ở đâu?”

Mộng An Nhiên nhịn cười, chỉ tay về phía bãi đỗ xe: “Bên này.”

Lâm Nghiên cuối cùng cũng nhận ra mình bị ngó lơ, sắc mặt có chút khó coi, nhưng vẫn cố gượng cười: “Vậy… hẹn dịp khác vậy?”

Lục Hành thậm chí không thèm liếc nhìn cô ta, đi thẳng về phía trước.

Mộng An Nhiên liếc Lâm Nghiên một cái, khóe môi cong lên nụ cười đầy ẩn ý, rồi nhanh chóng theo kịp Lục Hành.

--- Chương 338 ---

Càng giống một cuộc gặp gỡ có chủ ý từ lâu

Ngồi vào xe, Mộng An Nhiên cuối cùng cũng không nhịn được cười thành tiếng: “Đàn ông ba mươi như hoa, anh vẫn không mất đi mị lực chút nào.”

Lục Hành thắt dây an toàn, giọng điệu lạnh nhạt: “Không quen.”

Mộng An Nhiên đương nhiên biết họ không quen, nhưng vẫn cố ý trêu chọc anh: “Lạnh lùng, đẹp trai, kiêu ngạo, rất hợp với gu thẩm mỹ của phụ nữ hiện đại. Hồi đại học anh có phải là rất đào hoa không?”

Lục Hành nhắm mắt dưỡng thần, lười không thèm để ý đến cô.

Mộng An Nhiên tiếp tục trêu ghẹo: “Nói thật đó, anh cũng lớn tuổi rồi, không nghĩ đến chuyện yêu đương à?”

Lục Hành cuối cùng cũng mở mắt, lạnh lùng nói: “Tình cảm là gánh nặng.”

Mộng An Nhiên nhướng mày: “Vậy cái loại cuồng nhân như em trai anh thì sao?”

“Bệnh.” Lục Hành nói ngắn gọn.

Mộng An Nhiên cứng họng, sau đó lắc đầu khẽ nhếch môi: “Hai anh em các anh, một người lạnh như băng, một người điên như lửa, không thể hòa hợp một chút sao?”

“Hòa hợp lại, sẽ giống cô.” Lục Hành bình tĩnh nói ra câu này.

Mộng An Nhiên sững người một chút, rất nhanh thu lại suy nghĩ, “Đi thẳng đến biệt thự sao?”

“Ừm.” Anh lấy hộp kim loại từ trong túi ra, mở ra kiểm tra thuốc bên trong.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.