Hai Anh Chồng Từ Địa Phủ - Chương 37

Cập nhật lúc: 25/09/2025 10:13

Từ lúc trời còn chưa tối hẳn, Quảng Trường Ngân Nguyệt đã chật kín người. Đám đông kéo về từ khắp nơi, người đứng nối người thành hàng dài cả cây số. Ai cũng háo hức, mong chờ được thấy tận mắt ca sĩ quốc tế hạng S Hina biểu diễn.

Đèn trên sân khấu bắt đầu sáng rực. Ánh sáng đủ màu quét ngang bầu trời, như những dải cầu vồng sống động. Màn hình lớn dựng giữa quảng trường chiếu hình ảnh của Hina, mái tóc tim nhẹ theo gió, lấp lánh dưới hàng ngàn ánh đèn.

Âm thanh vang lên, nhịp bass mạnh như dội thẳng vào ngực. Đám đông bùng nổ, tiếng reo hò vang dội cả quảng trường. Mọi người giơ tay lên, những chiếc vòng phát sáng nhấp nháy theo nhịp nhạc, khiến cả không gian như một biển ánh sáng đang chuyển động.

Dương Lệ đứng ở hàng đầu khu vực vip vô cùng háo hức được nhìn thấy đại tỷ Hina, cô hôm nay đã chuẩn bị đầy đủ tất cả mọi thứ để gặp thần tượng của mình rồi.

Từ quần áo đến quà tặng, từ những gì lên nói đến phản ứng ra sao để gây ấn tượng. Có thể nói Dương Lệ đã tốn bảy tiếng chỉ để làm những việc đó, chỉ để cho vài phút gặp thần tượng của mình.

Không chỉ Dương Lệ mà cả Huyết Phủ hội cũng đã chuẩn bị xong, lần này cô đi xem concert nhưng đã xuất động toàn quân ra hành động.

Mười năm nghìn thành viên của hội làm quan sát, theo dõi và bảo vệ Dương Lệ đã toả đi khắp nơi quanh quảng trường, nhiệm vụ của họ là xử lý toàn bộ tình huống nguy hiểm, chỉ cần có biến là họ sẽ hành động ngay lập tức.

Ưu tiên hàng đầu là bảo vệ Dương Lệ.

"Anh Bạch, tất cả đã vào vị trí!" A Tà chạy tới khẽ nói.

Trên tầng thượng của toà cao ốc cạnh quảng trường Ngân Nguyệt, Bạch dập điếu thuốc hướng mắt nhìn xuống dưới, khẽ gật đầu nói: "Nhắc nhở tất cả phải tập trung cao độ"

"Rõ!" A Tà đáp.

Đúng bảy giờ, tiếng nhạc bỗng dừng, đèn toàn bộ sân khấu tắt sạch, tất cả fan đều im lặng. Và giữa sự tĩnh lặng ấy thì những tiếng bước chân đều đều từ trên sân khấu vang lên như thứ âm thanh thu hút mọi thứ

"Các fan của tôi ơi, các bạn đã ăn cơm xong chưa nào!?"

Một giọng nói vang lên, âm thanh như truyền vào tim của tất cả người ở đó khiến ai cũng trở lên hưng phấn, hơn năm vạn khán đồng thời hướng mắt về sân khấu mà đáp lời.

"Rồi ạ!"

"Các fan của tôi ơi, các bạn đã trang điểm xinh đẹp, quần áo bảnh bao chưa nào!?"

"Rồi ạ!"

"Đã sẵn sàng cháy hết đêm nay chưa nào!?"

"Sẵn sàng!"

"Vậy thì còn đợi gì nữa, bộ phận âm nhạc đâu, lên nhạc cho tôi!!!"

Tiếng nhạc ngay lập tức được khởi động, toàn bộ 4 dàn loa công suất lớn bốn trăm kw được mở hết cỡ, hệ thống ánh sáng với bảy ngàn chiếc đèn chiếu khắp sân khấu lấp lánh đủ màu.

Cả quảng trường như bước vào một thế giới khác tràn ngập màu sắc ánh đèn và âm nhạc, pháo hoa được b.ắ.n lên làm sáng rực rỡ cả bầu trời khiến tất cả loá mắt.

Hina đứng trên sân khấu, giữa làn khói nhẹ và ánh sáng xanh nhạt mà cất tiếng hát.

Giọng hát trong trẻo như tiếng suốt trong và đầy dịu dàng vang xa, khán giả bên dưới đều nhắm mắt lắng nghe. Cả quảng trường chìm vào một không khí vừa sôi động, vừa kỳ diệu – như thể tất cả đang cùng sống trong một giấc mơ âm nhạc.

Dương Lệ cũng không ngoại lệ, cô nhắm mắt lại lắng nghe tiếng hát của Hina mà có cảm giác cả linh hồn được thư giãn vô cùng thoải mái, cơ thể vô thức đung đưa theo nhịp của tiếng nhạc.

Khi Hina chuyển sang đoạn cao trào, giọng hát tựa như một dòng suối ngọc ngân vang giữa thung lũng sương mù, vút cao rồi nhẹ nhàng hạ xuống, cuốn lấy trái tim từng người bên dưới.

Dương Lệ bất giác mở mắt, ánh sáng sân khấu phản chiếu trong đôi mắt cô như vì sao vụt sáng giữa đêm. Trong khoảnh khắc ấy, cô không còn thấy Hina là một ca sĩ, mà là một linh hồn dẫn dắt – một kẻ mộng du dắt cả thế giới bước vào vũ điệu của ánh sáng và âm thanh.

Tiếng vỗ tay rải rác vang lên như những hạt mưa đầu mùa, rồi nhanh chóng hóa thành sóng trào không dứt. Dương Lệ hò reo nở nụ cười, nụ cười vui vẻ của một người vừa trải qua cơn bão cảm xúc.

"Các fan của tôi ơi!" Hina hét lên.

"Ơi!" Bên dưới tất cả đồng thành đáp lại.

"Hôm nay các bạn muốn gì nào, muốn tôi là nữ vương hay thần tiên tỷ tỷ?" Hina cầm micro hỏi.

"Thần tiên tỷ tỷ!" Bên dưới một trăm ba mươi nghìn khán giả cùng hô vang.

Hina khẽ cười nói: "Được, vậy hôm nay thần tiên tỷ tỷ này sẽ cho mọi người một đêm đáng nhớ, quên luôn lối về!"

"Đội DJ của tôi đâu, lấy hàng, lên đồ cho các fan của tôi nào!" Hina nói.

Đội ngũ ekip đã sớm chuẩn bị xong, ba bàn đánh dj đã được mang ra dành cho ba dj của đội. Hina thì tạm lui lại phía sau nhường sân khấu cho ba người này.

Khi Hina rời khỏi trung tâm ánh đèn, ba DJ bước lên sân khấu trong tiếng reo hò vang dội. Mỗi người đều mang phong cách khác biệt: một người tóc trắng ngắn cạo nửa đầu, ánh mắt sắc như điện; người thứ hai đội mũ lưỡi trai ngược, dáng vẻ phóng khoáng; còn người cuối cùng mặc hoodie đen kín mít, chỉ để lộ đôi mắt lạnh lùng dưới ánh đèn chớp nháy.

Ba bàn DJ nhanh chóng sáng rực, từng dải đèn LED uốn lượn theo nhịp tay họ lướt trên thiết bị. Một đoạn drop đầu tiên được tung ra.

Bass nện mạnh như nhịp tim đang tăng tốc, hòa quyện cùng tiếng synth cao vút như muốn xé toang không khí. Cả quảng trường như bùng nổ, ánh sáng nhấp nháy liên tục theo từng đoạn nhạc, khán giả hét lên, nhảy múa, đắm mình trong không gian âm nhạc điện tử sống động.

Dương Lệ cũng bị cuốn theo, chân cô bắt đầu gõ nhịp xuống nền sàn, cảm giác như mỗi tế bào đang thức tỉnh.

Hina cùng lúc đó xuất hiện trong bộ váy đen khá ngắn, cô cầm micro hét lên: "Tất cả các đệ đệ, muội muội của tỷ đâu, giơ tay lên tỷ xem nào!"

Dương Lệ và tất cả đồng loạt giơ tay lên hò hét ầm ĩ, Hina trên sân khấu thì bắt đầu cất tiếng hát theo điệu nhạc edm, cả sân khấu nhanh chóng được chuyển thành dạng ba trăm sáu mươi độ cho tất cả khán giả vây quanh.

"Các fan của tôi ơi!"

"Ơi!"

"Các bạn có vui không nào?"

"Dạ có!"

"Có yêu Hina không?"

"Dạ yêu!"

"Thế quẩy nhiệt tình vào cho tôi, buổi diễn hôm nay của tôi mà ai không vui là về tôi hủy bỏ fan cứng người đó nha!" Hina cười cười đầy tinh nghịch nói.

Tất cả khán giả đều cười lớn cạn lời với cô ca sĩ thần tượng của họ, ngay cả Dương Lệ cũng cảm thấy Hina quá tùy hứng rồi, thật đáng yêu hết mức.

Buổi diễn hôm đó trôi qua suối bốn tiếng đến mười một giờ hơn mới kết thúc. Dương Lệ đã đợi những người khác xin chữ ký xong thì mới đi tới chỗ Hina để xin.

"Chị Hina, cho em xin chữ ký được không?" Dương Lệ đưa cuốn sổ có hình Hina ra khẽ nói.

Hina cười cười nói: "Huyến Phủ hội chủ đứng đây sao tôi dám nhận là chị được"

Dương Lệ chớp chớp mắt ngạc nhiên hỏi: "Sao chị biết em là Huyết Phủ hội chủ?"

"Đến nhà người khác sao có thể không biết chủ nhà đúng không nào, tôi đã gửi quà cho cả năm thế lực kiểm soát Thương Minh thành rồi á, lát nhớ về xem đó nha" Hina cầm cuốn sổ ký tên xong rồi trả lại cho Dương Lệ.

Nhưng não Dương Lệ lúc này chỉ nghĩ đến việc mình lại nhận được quà từ đại tỷ Hina, ôi trời ơi không biết nó là gì nữa, mà kệ đi là gì cũng được miễn là đồ của thần tượng tặng thì cái áo cũng quý.

"Được rồi tôi về nha, hẹn gặp lại sau" Hina đứng dậy nói.

Dương Lệ vội vàng cản lại nói: "Chị khoan đi đã, em có quà tặng chị"

Lần này đến lượt Hina ngạc nhiên, không phải vì việc được fan tặng quà mà đây còn là Huyết Phủ hội chủ tặng quà.

Nhất định món quà không nhỏ đâu!

"Là gì thế?" Hina tò mò hỏi.

Dương Lệ lấy ra hai chiếc hộp đưa cho Hina, cô mở ra xem thì kinh ngạc khi bên trong là hai chiếc vòng ngọc sáng lấp lánh. Hina nhận ra hai chiếc vòng làm từ đá ngọc xanh và thạch anh tím.

"Còn nữa ạ" Dương Lệ một chiếc chìa khoá đưa cho Hina, đây là chiếc chìa khóa xe Porsche 817 cô mua sáng nay để làm quà.

Hina cũng gật đầu miễn cưỡng tiếp nhận, vì việc cô được tặng xe hay vòng ngọc thì đã từng có bởi một số đại gia.

"Còn nữa ạ" Dương Lệ cười cười rồi lấy ra một chiếc chìa khoá khác đưa cho Hina.

Hina nhíu mày không biết đây là cái gì? Sao Dương Lệ lại tặng nhiều chìa khoá như vậy, để mở thứ gì đó quan trọng sao?

"Đây là chìa khoá biệt thự số 15 ở khu đô thị Thiên Vũ ạ, mua tặng chị hôm nào ra mà nghỉ dưỡng nha" Dương Lệ nói.

Hina giật mình đến sững người khi nghe đây là nhà ở đô thị Thiên Vũ, một trong những khu đô thị có giá bất động sản đắt đỏ nhất Thương Minh thành và trên thế giới khi tới vài triệu đô một căn.

Cũng may cô không biết giá căn số 15 là hai mươi triệu đô, nếu không sẽ tá hoả mất vì đó là bằng cả một lần lưu diễn khoảng sáu thành phố của cô rồi á.

"Được rồi cảm ơn em rất nhiều, mấy món quà này đắt đỏ quá chị thật sự không có gì đáp lại cả" Hina nói có chút áy náy, vì đây là lần đầu cô được fan tặng quà mà không đáp lại được kiểu gì.

Dương Lệ lập tức đưa má ra nói: "Thơm má em một cái đi là được"

Hina giật mình sững người lần thứ hai, không phải vì sốc mà vì việc này quá đơn giản, chỉ là một cái thơm má thôi chả lẽ nó đáng giá cả mấy triệu đô tiền quà Dương Lệ tặng cô.

"Nào nào thơm má em đi, đừng để ý mấy món quà nhỏ đó, em chỉ quan tâm tình cảm của chị cho em thôi chứ tiền thì kiếm lại dễ mà" Dương Lệ nói rồi nhắm mắt lại đầy mong chờ.

Hina không biết phải nói sao nữa, cô cảm thấy Huyết Phủ hội chủ này thật quá trẻ con đi mà. Nhưng đôi khi trẻ con lại tốt.

Hina ôm lấy Dương Lệ thơm má Dương Lệ, không chỉ một mà còn ba lần in cả dấu son trên đó. Làm xong thì cô có hơi xấu hổ nhưng lại rất vui.

Dương Lệ cũng rất vui, nhưng đã muộn rồi lên cô lập tức gọi cho Hắc và Bạch đi tới đón cô.

"Tạm biệt chị nha, lần sau chúng ta gặp lại" Dương Lệ vẫy tay chào tạm biệt rồi lên xe rời đi.

Hina nhìn theo mà khẽ cười, sau đó cũng qua phụ giúp đội của mình dọn dẹp mà đi về.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.