Hành Trình Trở Thành Thần Của Một Kẻ Đào Lửa - Chương 149
Cập nhật lúc: 10/09/2025 15:56
149. Món chính và trò chơi trong yến tiệc.
Mặc dù Fluoxetine có thể vô tâm, nhưng Lâm Ngự dù sao cũng không phải Fluoxetine.
Cầm lấy túi vải mà ông Củ Cải mỉm cười đưa cho, lương tâm anh ta vẫn hơi c/ắn rứt.
May mắn thay, lương tâm của Lâm Ngự cũng không nhiều lắm. =)))
Sau khi cố gắng, Lâm Ngự cuối cùng đã vượt qua được.
Anh và Củ Cải lần lượt quay trở lại bàn ăn, sớm hơn thời gian quy định cuối cùng một chút, khoảng năm phút.
Tuy nhiên, cả hai đều lấy được những nguyên liệu "chắc chắn không sai".
Vì vậy, không cần phải tranh thủ từng giây.
Hai người cũng là những người quay về sớm nhất.
Ngồi vào chỗ của mình, Lâm Ngự chất đống tất cả các nguyên liệu c/ướp được lại với nhau.
"Đây là những gì tôi tìm được, nói chung, xem có cái nào dùng được không."
Lâm Ngự nói, Carl nhìn một vòng, nói.
"Ồ, hầu hết đều dùng được, chỉ có con này thôi," Carl nhấc lên một trong ba con cá mà Thiên Huyễn đưa, "con này hoàn toàn không ăn được."
"Thịt của nó giống như gỗ vậy."
Nói xong, Carl ném nó sang một bên.
Sau đó anh ta nhìn về phía Lâm Ngự.
"Vậy thì... những nguyên liệu này cậu muốn chế biến hết sao?"
"Không, miễn đi, tôi chỉ cần ăn một con thôi," Lâm Ngự nói, chỉ vào con cá mà Thiên Huyễn mang đến, "ăn con này đi."
Kích thước không lớn, nhìn cũng khá dễ chịu.
Carl gật đầu, gom những con cá, tôm, sò, ốc còn lại vào hồ nước.
"Vậy tôi sẽ làm cho cậu một món cá nướng..."
"Còn những nguyên liệu còn lại, tôi cũng sẽ không lấy không của cậu đâu."
Nói xong, Carl lấy ra một chồng "vé vàng" từ trong mũ đầu bếp.
Những tờ vé nhỏ chỉ lớn hơn móng tay một chút, vuông vắn chồng lên nhau, giống như tem thư.
"Đây là cái gì?"
Lâm Ngự theo bản năng hỏi.
"Giấy mỹ vị... Các cậu có thể coi đó là ân điển của chủ nhân tôi."
"Bất cứ lúc nào, đều có thể dùng để cầu nguyện thức ăn từ chủ nhân tôi, càng nhiều số lượng đưa ra thì chất lượng thức ăn đổi được càng cao, nhưng đổi được cái gì thì là ngẫu nhiên."
"Tất nhiên... còn có thể dùng để tham gia trò chơi tiệc tối mà chủ nhân tôi tổ chức."
Carl giải thích.
"Dựa trên giá trị nguyên liệu cậu cung cấp, tôi tặng cậu 99 tờ giấy mỹ vị!"
Nói xong, Carl đưa một chồng giấy mỹ vị dày cộp cho Lâm Ngự.
Lâm Ngự thở phào nhẹ nhõm.
"Quả nhiên, lấy nhiều nguyên liệu là đúng."
Mặc dù vẫn chưa biết giấy mỹ vị có tác dụng gì...
Nhưng thứ này quả thực rất tốt.
【Giấy Mỹ Vị: Vé giấy do một vị thần cai quản bữa tiệc ban tặng, nắm trong lòng bàn tay lẩm nhẩm từ "món ngon" hoặc các từ liên quan, là có thể nhận được thức ăn ngẫu nhiên. Có x/ác suất nhỏ nhận được thức ăn có thể cung cấp hiệu ứng tăng cường, nhưng cũng có x/ác suất nhỏ sẽ nhận được thức ăn "rất nguy hiểm".】
Và sau khi Lâm Ngự nhận lấy "Giấy Mỹ Vị", những người chơi khác cũng lần lượt quay về.
Mosin Nagant tay xách hai con cá kích thước trung bình, đồng thời còn có mấy con tôm đĩa bay.
Túi của Thiên Huyễn đã trở lại tình trạng trước khi bị Lâm Ngự c/ướp.
Lý Hoa thì cầm chắc một túi đầy sao biển "sao biển đáng yêu" và vài loại sò ốc không rõ tên.
Còn Robin thì bắt được một đống lớn cá trong suốt.
Có vẻ như hầu hết mọi người đều nhận ra, việc kiếm thêm nguyên liệu, có lẽ là một lựa chọn tốt.
Tất nhiên, ngoại trừ A Ngư.
Cô nàng này chỉ ôm duy nhất một con mồi.
Một con cá mập khổng lồ mặt mày hung dữ.
Kích thước của nó khoảng ba lần A Ngư.
"Con này trông có vẻ đặc biệt mạnh... Nói đi cũng phải nói lại, đồ mang về lần này không cần ăn hết chứ?"
"Và nó có ăn được không?"
A Ngư, người trông như vừa trải qua một trận chiến lớn, nói một cách nghiêm túc.
"Tất nhiên là ăn được, và phần thừa có thể đổi lấy 'Giấy Mỹ Vị' với tôi."
Carl vui vẻ đáp lại.
Những gì vừa xảy ra với Lâm Ngự, lần lượt được lặp lại trên người mỗi người.
Sau khi loại bỏ những "nguyên liệu" không ăn được, mỗi người chọn thứ mình muốn ăn, phần còn lại đều biến thành giấy mỹ vị.
Lâm Ngự cũng âm thầm ghi lại số lượng giấy mỹ vị của những người khác.
Trong đó, ông Củ Cải 32 tờ.
Lý Hoa 25 tờ.
Mosin Nagant 37 tờ.
Robin 39 tờ.
Thiên Huyễn 30 tờ.
A Ngư chỉ kém Lâm Ngự, có 81 tờ.
Ngoài A Ngư và Lâm Ngự, những người còn lại thậm chí không quá 39 tờ.
Và số lượng thậm chí còn không bằng một nửa số lượng hai người kia cầm.
Đặc biệt là Lý Hoa, người có ít nhất.
Mosin Nagant, Thiên Huyễn và Củ Cải không bằng Robin, là vì họ đã bị Lâm Ngự c/ướp b/óc.
Tại sao Lý Hoa, kẻ C/ờ b/ạc, lại là người cuối bảng?!
Thậm chí còn không vượt qua mốc 30!
Điều này khiến Lâm Ngự không khỏi suy nghĩ.
"Rốt cuộc là do vận may của『C/ờ b/ạc』quá tệ, hay là anh ta không giỏi lắm trong việc tìm kiếm, thu thập, b/ắt g/iữ động vật..."
Lâm Ngự không biết.
Nhưng dù sao đi nữa,【Món Phụ】hoàn toàn khác biệt, được Carl tùy chỉnh cho mỗi người cũng đã được đưa lên bàn.
Món của Lâm Ngự là cá nướng.
Trước mặt Lý Hoa là sao biển đút lò.
Ông Củ Cải nhận được một món thập cẩm hải sản.
Mosin Nagant nhận được tôm hấp chẻ đôi.
Món của Robin là gỏi cá phi lê.
Của Thiên Huyễn là thịt bụng cá chiên.
Món của A Ngư là súp vi cá.
Bởi vì đã biết trước 【Món Chính】, mặc dù món phụ mỗi người nếm đều rất ngon, nhưng không ai có tâm trạng để thưởng thức kỹ lưỡng. editor: bemeobosua. Sau khi mỗi người ăn xong món phụ, họ mới đột nhiên nhận ra…
"Tôi hình như cảm thấy tinh thần chưa từng sung mãn như vậy, đầu óc đặc biệt minh mẫn."
Ông Củ Cải kinh ngạc nói.
Và khi ông ta nói vậy, những người còn lại cũng chú ý đến điều này.
Lâm Ngự cũng cảm thấy trạng thái tinh thần của mình rất tốt, giống như mỗi sáng thức dậy vậy.
Carl cười nói.
"Tất nhiên rồi, quý vị, mỗi loại hải sản ở đây đều có công dụng 'khôi phục năng lượng, tăng cường tinh thần'... Hiệu quả mạnh yếu khác nhau tùy theo giống loài."
"Sau khi được tôi chế biến, hiệu quả tối đa của chúng càng được phát huy."
Carl nói, sau đó xúc tu chỉ lên trời.
"Dù sao thì, trong giai đoạn 【Món Chính】tiếp theo, với tư cách là bếp trưởng và người chủ trì bữa tiệc... tôi hy vọng mọi người đều sẽ đối đãi với tinh thần phấn chấn!"
Sau đó, bàn ghế lại rung chuyển, từ từ dâng lên!
Lần này, bàn ghế không tăng tốc, chỉ duy trì tốc độ không nhanh, từ từ xuyên qua biển mây nuôi dưỡng vô số sinh mệnh kỳ diệu và ngon miệng này.
Cuối cùng…
Họ xuyên qua ranh giới của biển mây, mọi thứ đột nhiên trở nên quang đãng và sáng sủa!
Lớp mây dày đặc như hóa thành sàn nhà dưới chân, còn xung quanh là bầu trời trong xanh không một gợn mây.
Ngay cả tiếng gió rít gào cũng đã dừng lại.
Carl khẽ cúi người.
"Các vị khách quý, tiếp theo chúng ta sẽ nếm thử 【Món Chính】."
"Và để nếm thử 【Món Chính】, bắt buộc phải trải qua và vượt qua một trò chơi tiệc tối."
"Người thắng sẽ được nếm thử món chính của bữa tiệc này."
"Còn người thua... để tr/ừng ph/ạt, sẽ bị đứt hai sợi dây."