Hành Trình Trở Thành Thần Của Một Kẻ Đào Lửa - Chương 19 (1)

Cập nhật lúc: 03/09/2025 12:25

19. Sa vào tuyệt cảnh!!!

Du Long Quốc và Hứa Tú Mỹ cùng xuất hiện, không nghi ngờ gì là cảnh tượng mà Lâm Ngự không muốn thấy nhất!

Sau khi x/ác định quy tắc “người” có thể gi/ết “sói”, Lâm Ngự thực ra đã đặt toàn bộ hy vọng chiến thắng vào việc tự tay ti/êu di/ệt người sói!

Và trong kế hoạch ban đầu của Lâm Ngự...

Anh hoàn toàn không có ý định ra tay với Du Long Quốc.

Tình huống tốt nhất là có thể giữ Du Long Quốc lại để bỏ phiếu loại anh ta trong cuộc họp cuối cùng.

Dù sao, năng lực của anh ta là thể chất được tăng cường gấp năm lần!

Và anh ta vốn dĩ là quân nhân, chắc chắn tinh thông các kỹ thuật chiến đấu.

Cộng thêm việc anh ta thuộc phe “người sói”, rất có thể trong tay còn có một “v/ũ k/hí người sói”.

Tóm lại...

Du Long Quốc chắc chắn là người khó g/iết nhất!

Chỉ cần có một chút khả năng, Lâm Ngự tuyệt đối không muốn đối đầu với anh ta.

Và Hứa Tú Mỹ, người đã có được “s/úng l/ục”, giờ đây cũng trở nên cực kỳ nguy hiểm.

Sức mạnh của v/ũ k/hí nóng, tuyệt đối không thể xem thường!

Mặc dù chỉ có một viên đ/ạn, nhưng hiệu quả “chắc chắn trúng”...

Thực ra cũng không khác “chắc chắn c/hết” là mấy.

Ngay cả khi bị b/ắn vào chân, lượng m/áu chảy ra từ v/ết th/ương do s/úng cũng không thể tự lành được.

Trong trò chơi này làm gì có phòng cấp cứu!

Lâm Ngự rất rõ điều này, dù sao, anh chính là người đã được đưa đến trò chơi này bằng “s/úng”.

Anh hiểu rõ hơn ai hết, cảm giác bất lực sau khi bị “b/ắn”.

Nhưng nếu muốn thắng trò chơi, Hứa Tú Mỹ và Du Long Quốc, gần như là phải gi/ết một trong hai!

Ban đầu Lâm Ngự vẫn còn đang cân nhắc nên phục k/ích ai, gi/ết ai thì tốt hơn.

Bây giờ thì hay rồi...

Hai người cùng lúc xuất hiện, Lâm Ngự không có lựa chọn nào khác!

Đặc biệt, Lâm Ngự đã chú ý đến một điểm…

Hứa Tú Mỹ và Du Long Quốc, một người đi trước một người đi sau, sau khi vào cửa, vị trí đứng của hai người cũng rất gần nhau.

Theo một nghĩa nào đó, hai người này chắc chắn đã thiết lập một kiểu liên minh “tin tưởng lẫn nhau”.

Và nền tảng của sự “tin tưởng” này...

Có lẽ là họ đã x/ác nhận rằng cả hai đều là người sói!

Lâm Ngự suy nghĩ nhanh, quyết định ra tay trước.

“Hai vị, chắc hẳn hai vị cũng đã phát hiện ra ‘sự thật’ của trò chơi này rồi chứ?”

Hứa Tú Mỹ và Du Long Quốc đứng ở lối vào phòng ngủ.

Giữa Lâm Ngự, Trần Trác và hai người họ là một chiếc giường đôi.

Hứa Tú Mỹ lấy s/úng ra.

Một khẩu s/úng lục ổ quay rất đẹp, với báng gỗ được chạm khắc hoa văn.

“Đúng vậy, khi tôi đi một mình thì gặp người lính, anh ta muốn g/iết tôi... nhưng may mà thứ này đã khiến anh ta bình tĩnh lại.”

“Cũng nhờ có thứ này khiến anh ta bình tĩnh lại, nên hai chúng tôi mới nhận ra một chuyện.”

Người lính Du Long Quốc cười toe toét: “Thì ra số lượng người sói, không chỉ có hai người...”

“Con người mới là kẻ ngoại lai!”

Lâm Ngự gật đầu: “Tôi cũng đã nhận ra điều này, dù sao hôm qua chỉ có Trần Trác bỏ phiếu cho tôi.”

“Cộng với Hạ Nguyệt mà tôi đã gi/ết, bây giờ phe người, chắc chỉ còn lại mỗi cậu mập này thôi!”

Lâm Ngự nói một cách tự nhiên, ngay lập tức bán đứng Trần Trác.

Trần Trác quay đầu lại nhìn Lâm Ngự một cách khó tin, há hốc mồm: “Anh—”

Nhưng Lâm Ngự không để ý đến Trần Trác, anh quay lại nhìn chằm chằm vào Du Long Quốc và Hứa Tú Mỹ.

Biểu cảm của hai người... không đúng!

Cả Du Long Quốc và Hứa Tú Mỹ, ánh mắt nhìn anh đều có sự th//ù đ/ịch và đề phòng.

Anh lặng lẽ rút con d/ao g/ăm ra từ thắt lưng, cố ý cho hai người thấy.

Điều này không chỉ để tăng thêm sức thuyết phục cho lời nói của mình, mà còn để tăng khả năng tự vệ.

Và đúng lúc này...

Một bóng người lén lút thò đầu vào cửa.

“Ối, sao lại ở đây cả thế, đông vui quá vậy!”

“Tôi nghe tiếng ồn ào từ xa rồi, mọi người tụ tập ở đây làm gì thế!”

Diêu Chính Nghiệp xuất hiện.

Hắn ta phát hiện trong phòng ngủ lại có tới bốn người, cả người từ từ bước vào phòng.

Đặc biệt là khi Diêu Chính Nghiệp nhìn thấy Lâm Ngự đứng cạnh Trần Trác, hắn ta lập tức bắt đầu nháy mắt, đồng thời cố gắng đi về phía Hứa Tú Mỹ.

Lâm Ngự đã hiểu ý của Diêu Chính Nghiệp.

Hắn ta chắc chắn đã g/iết Bao Lục rồi.

Bây giờ, hắn ta đang hy vọng Lâm Ngự sẽ cùng hắn “ra tay đôi”, cùng lúc g/iết ch/ết Trần Trác và Hứa Tú Mỹ.

Và sau đó... trong cuộc họp bỏ phiếu loại Du Long Quốc.

Giống như Lâm Ngự đã nói trước đó. editor: bemeobosua. Nhưng thật không may, ý đồ của Diêu Chính Nghiệp cũng bị Hứa Tú Mỹ nhìn thấu.

Người phụ nữ trung niên này lại rút khẩu s/úng lục ổ quay ra, nòng s.ú.n.g chĩa vào Diêu Chính Nghiệp.

“Bình tĩnh, kẻ tr/ộm, tuy không biết anh muốn làm gì, nhưng... hãy bình tĩnh.”

“Tôi và anh đều là người sói.”

Diêu Chính Nghiệp lập tức giơ tay lên, đồng thời nghe lời Hứa Tú Mỹ nói, tỏ ra rất ngạc nhiên.

“Ý gì, cô cũng là người sói?”

Hứa Tú Mỹ gật đầu, một lần nữa đưa ra kết luận đó: “Đúng vậy, kẻ ngoại lai trong trò chơi này là chỉ con người – người sói mới là phe có năm người.”

“Tôi và Du Long Quốc, đều là người sói... Tất nhiên, tin hay không tùy anh, dù sao tiếp theo anh đừng gây rối là được.”

Du Long Quốc thì nhìn vết m/áu trên n.g.ự.c Diêu Chính Nghiệp một cách đầy hứng thú, trầm giọng nói:

 “Anh đã gi/ết tên gi/ang h/ồ rồi?”

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.