Hệ Thống Phát Sóng Trực Tiếp Mạt Thế - Chương 35: Cầu Chi Chi ~
Cập nhật lúc: 06/09/2025 09:37
Chu Chu cứ thế ăn tinh hạch liên tục. Chu Hỏa ngồi bên cạnh, nhìn chằm chằm như thể đang xem kỳ quan thế giới.
Chu Chu nhanh chóng nhận ra ánh mắt của nó, rồi phát hiện mình vừa để lộ điều gì đó.
Hai người mắt to trừng mắt nhỏ, chẳng ai lên tiếng. Không khí trở nên ngượng ngùng. Trong phòng phát sóng, khán giả cười nghiêng ngả vì hành động của họ, liên tục gửi quà tặng.
“Xong rồi, xong rồi! Bí mật của tiểu ca ca bị lộ rồi!”
“Ăn một viên, rồi lại một viên, thêm một viên nữa, còn một viên nữa…”
“Ta cũng muốn ăn! Nghe tiếng nhai giòn tan thế kia.”
“Lầu trên, trước tiên ngươi phải có hàm răng tốt! Không thì răng sẽ gãy mất.”
Chu Chu không chú ý đến tình hình trong phòng phát sóng. Hắn chỉ đau đầu nghĩ cách giải thích. Trước đó, họ còn bàn về con tang thi song hệ xui xẻo c.h.ế.t trong tay đội dị năng giả vì ăn quá nhiều tinh hạch, dẫn đến tạp chất tích tụ. Giờ thì hắn…
Nhưng, nói ra bí mật của mình ở đây có thực sự ổn không?
Chu Chu im lặng, nhưng Chu Hỏa vẫn muốn hỏi: “Đội trưởng… Ngươi… vừa ăn bao nhiêu viên?”
Dù là tinh hạch không thuộc tính, nhưng ăn nhiều như vậy thật sự không sao sao? Hay là… có cách gì đó…
Nghĩ đến đây, Chu Hỏa không kìm được.
Nó kiên trì bao năm, chẳng ăn nhiều tinh hạch, chỉ dựa vào thiền định. Chẳng lẽ nó không muốn ăn sao?
Đùa à! Với mọi tang thi, thứ yêu thích nhất là m.á.u thịt, thứ hai là tinh hạch. Mỗi ngày nhìn tinh hạch mà không ăn được, nó tủi thân đến mức nào!
Muốn ăn, muốn ăn! Muốn điên lên rồi. Nó muốn ăn thoải mái… Ừ thì, ít nhất không phải vài ngày mới được ăn một lần. Nếu ngày nào cũng được ăn, tốt biết bao.
Giờ thì… có lẽ… có cách?
Chu Chu nhìn đôi mắt lấp lánh của Chu Hỏa, hơi bất đắc dĩ: “Đáng tiếc, cách này hiện tại chỉ hợp với ta.”
Chu Hỏa bỏ qua trọng điểm, mắt sáng rực: “Ý đội trưởng là, sau này có thể có cách?”
Chu Chu im lặng một lúc, không nói thẳng là được hay không: “Ta phải thử thêm mới biết.”
Chu Hỏa càng phấn khích, nhìn Chu Chu như nhìn thần tiên: “Tốt, tốt! Ta sẽ chờ!”
Nó giờ đây hoàn toàn mang vẻ “đi theo ngươi quả nhiên là đúng, ta thật quá thông minh”.
Chu Chu muốn thở dài. Đây là do hắn bất cẩn… Không, không, không. Dù sao Chu Hỏa đã là đội viên, sau này sẽ luôn ở cùng. Sớm muộn gì nó cũng phát hiện.
Vậy bắt đầu luôn sao?
Chu Chu ăn thêm vài viên tinh hạch không thuộc tính, đến khi khả năng tự loại bỏ tạp chất của tinh hạch bắt đầu yếu đi mới dừng lại.
Trong lúc đó, Chu Hỏa cứ nhìn hắn chằm chằm, trông đáng thương vô cùng…
Chu Chu giả vờ không thấy, cầm một viên tinh hạch không thuộc tính cấp thấp nhất. Loại này hắn không ăn, chỉ giữ lại vì nghĩ sau này có thể hữu dụng.
Không ngờ giờ lại dùng đến.
Dùng để thí nghiệm thì tinh hạch cấp thấp đầy rẫy này, có mất cả đống hắn cũng chẳng tiếc.
Chu Chu nhìn chằm chằm viên tinh hạch. Để loại bỏ tạp chất, hắn cần “thấy” được tình trạng bên trong tinh hạch.
Nói cách khác, hắn phải dùng ý thức của mình.
Ý thức là gì?
Nói dễ hiểu, đó là tinh thần lực.
Không phải chỉ tang thi hay dị năng giả Tinh thần hệ mới có tinh thần lực. Mọi sinh vật có ý thức đều có, nhưng ở những sinh vật có dị năng, tinh thần lực mạnh hơn rất nhiều.
Giờ, nếu Chu Chu muốn loại bỏ tạp chất, ý thức của hắn phải thâm nhập vào tinh hạch.
Làm thế nào?
Chu Chu nắm tinh hạch trong tay, nhắm mắt bắt đầu thiền định. Để sử dụng tinh thần lực, hắn cần quen thuộc với nó.
Cách tốt nhất để làm quen là thiền định.
Chu Chu nghĩ, độ mạnh yếu của tinh thần lực có lẽ liên quan đến dị năng của tang thi. Tang thi không có dị năng thường có tinh thần lực yếu. Tang thi có dị năng thì mạnh hơn. Tang thi song hệ chắc chắn càng mạnh, dù không bằng Tinh thần hệ.
Hắn cứ thế thiền định, cố cảm nhận viên tinh hạch trong tay, nhưng mãi không thành công.
Khi mở mắt, đã ba bốn giờ trôi qua. Chu Hỏa ngay lập tức nhích lại gần, mắt sáng rực: “Thế nào, thế nào?”
Chu Chu mở tay, viên tinh hạch vẫn nằm yên: “Làm gì nhanh thế được?”
Chu Hỏa không thất vọng. Nó biết nếu nhanh vậy đã có cách, nó sẽ nghi ngờ tính chân thực.
“Ta chờ được. Bao lâu cũng chờ được!”
Chu Chu không nhìn nó: “Thiền định đi. Lát nữa chúng ta ra ngoài săn tang thi, trữ tinh hạch vẫn phải đủ.”
Chu Hỏa: “Hai ta ăn không hết nhiều thế đâu…”
Chu Chu liếc nó: “Lấy để thí nghiệm.”
Chu Hỏa lập tức phấn chấn: “Ta đi! Ta tìm tinh hạch!”
Chu Chu: “Cùng đi. Chúng ta còn yếu. Ra ngoài cùng nhau an toàn hơn.”
Chu Hỏa trông rất phấn khích: “Tốt, không vấn đề!”
Vì muốn chuẩn bị thu nhận thêm đội viên, Chu Chu quyết tâm nhanh chóng tìm cách chủ động loại bỏ tạp chất trong tinh hạch. Hắn định ở lại thành phố này vài ngày, chờ đến khi trở thành tang thi cấp B mới tiếp tục hướng đến căn cứ thủ đô.
Chu Hỏa, sau khi thấy hy vọng ăn tinh hạch mà không lo tạp chất, trở nên cực kỳ hăng hái. Mấy ngày liên tiếp, họ tích lũy được vài trăm viên tinh hạch.
Phần lớn là cấp D, một ít cấp C, và hơn mười viên tinh hạch có thuộc tính. Tinh hạch Hỏa hệ giao hết cho Chu Hỏa, còn lại Chu Chu giữ.
Đáng nói là, trong vài ngày này, Chu Chu lại nhận được một lần tinh hạch từ nguồn không rõ. Một ba lô, gần cả ngàn viên.
Chu Hỏa sững sờ.
Dù Chu Chu hơi xấu hổ, nghi ngờ và lúng túng, hắn vẫn nhận lấy. Không nhận thì làm sao?
Vứt đi sao?
Thật đáng tiếc!
Dù sao cũng là của mình, có ích thì dùng, hắn chẳng khách sáo!
Chu Chu phân loại tất cả tinh hạch: tinh hạch không thuộc tính cấp D một nhóm, cấp C một nhóm, còn lại là 31 viên tinh hạch thuộc tính cấp C. Vì Chu Hỏa là Hỏa hệ, họ chuyên nhắm vào tang thi Hỏa hệ để giết.