Hệ Thống Phát Sóng Trực Tiếp Mạt Thế - Chương 38: Cầu Chi Chi ~

Cập nhật lúc: 06/09/2025 09:37

Sau khi phát hiện khả năng này, Chu Hỏa không biết mệt, bọc ngọn lửa quanh cơ thể, đặc biệt ở nắm tay và đầu. Nắm tay dùng để tấn công, còn đầu… để bảo vệ tinh hạch bên trong.

Với tang thi, tay chân chẳng quan trọng. Quan trọng nhất là tinh hạch trong đầu.

Chỉ cần tinh hạch còn, cơ thể dù rách nát cũng khâu lại được. Thiếu một phần nhỏ thì ăn tinh hạch còn có thể mọc lại.

Nhưng nếu thiếu nhiều, sẽ cần thời gian dài để hồi phục.

Con tang thi Hỏa hệ bị họ chọn dĩ nhiên không phải đối thủ của Chu Hỏa. Bị đôi tay bọc lửa của Chu Hỏa liên tục đấm, cơ thể nó bị cháy sém, thậm chí khô quắt.

“Các ngươi có phải cùng một bọn với nó không?!”

Trong tiếng gầm giận dữ cuối cùng, nó bị Chu Hỏa bạo lực dùng nắm tay bốc lửa đập vỡ đầu, moi lấy tinh hạch.

Phải nói, ngọn lửa trên tay Chu Hỏa còn đốt sạch chất bẩn dính trên tinh hạch, rất tiện lợi, hiệu quả tương tự dị năng Ăn mòn của Chu Chu.

Hơn nữa, tinh hạch không thể bị ăn mòn hay thiêu hủy.

Chu Hỏa cầm tinh hạch, quay lại bên Chu Chu: “Này, đội trưởng, nó vừa gào gì thế?”

Chu Chu ngẩn ra: “Nó hình như nói các ngươi có phải cùng một bọn với nó… Ý gì đây… Chẳng lẽ là?!”

Chu Hỏa chớp mắt, nhìn Chu Chu: “Có phải con tang thi bí ẩn, siêu mạnh luôn bám theo ngươi không?”

Chu Chu khẽ cắn môi: “Gần đây, tinh hạch chúng ta thu được đều là cấp C?”

Chu Hỏa nhắc đến chuyện này liền tủi thân: “Đều cho đội trưởng cả. Ta cần tinh hạch Hỏa hệ, nhưng trong đống nó đưa, chẳng có viên nào.”

Chu Chu khóe miệng giật giật. Đúng là vậy thật. Hành vi này sao giống cố ý thế nhỉ? Hơn nữa… như thể đang ghen?

Cố ý làm lơ Chu Hỏa, đội viên của hắn?

Chu Hỏa nhanh chóng nghĩ ra một ý tưởng kỳ quặc: “Đội trưởng, ngươi có thấy kỳ lạ không?”

Dù khán giả phòng phát sóng luôn trêu rằng con tang thi theo dõi hắn là thích hắn, và hắn cũng hơi bị thuyết phục, nhưng…

Tình cảm bất ngờ thế này, không biết có thật không, khiến hắn khó chấp nhận.

Dù trong lòng đã tin phần nào, Chu Chu vẫn nói: “Ngươi làm vẻ mặt gì thế? Nếu nó thích ta, sao không xuất hiện trực tiếp trước mặt? Phải dùng cách quanh co thế này để giúp ta?”

Chu Hỏa nghiêng đầu: “Hả?”

Chu Chu đưa tay ôm mặt. Hỏi Chu Hỏa chuyện này là sai lầm. Hắn không nên nghĩ con tang thi này có đầu óc để trả lời.

“Ngươi có cách gì không?”

Chu Hỏa lập tức phấn khích: “Hắc hắc, đội trưởng… khoản này ngươi không bằng ta đâu, đúng không?”

Chu Chu: “Nói đi.”

Chu Hỏa: “Thật ra rất đơn giản. Nó chẳng phải thích ngươi sao? Vậy ngươi hôn ta một cái, nó chịu không nổi, chắc chắn sẽ xuất hiện.”

Chu Chu muốn mắng người. Cách gì thần sầu thế này?

Thích hắn chỉ là suy đoán, sao có thể là thật?

Hắn không muốn hy sinh nụ hôn đầu!

Đặc biệt, đối tượng lại là Chu Hỏa, một con tang thi, còn là đội viên của hắn.

Dĩ nhiên, hắn cũng là tang thi, không phải khinh thường tang thi. Nhưng… Chu Hỏa đôi khi không sạch sẽ, thật uổng phí vẻ ngoài đẹp trai rạng ngời.

“Nếu hôn ngươi mà nó không xuất hiện thì sao?”

Chẳng phải hắn hôn vô ích?

Chu Chu khóe miệng giật giật. Nếu vậy, hắn thiệt to.

Chu Hỏa: “Đội trưởng yên tâm. Nó tuyệt đối không để chúng ta thật sự hôn đâu.”

Chu Chu nghĩ, nếu đối phương thật sự thích mình, chắc chắn sẽ ra ngăn cản: “Vậy… thật sự được không?”

Hắn cảm thấy có gì đó không ổn…

Chu Hỏa: “Đội trưởng, dù không được cũng phải thử. Chúng ta bị nó theo dõi bao lâu rồi? Ngươi biết ta nhạy cảm thế nào. Thời gian này, ta luôn thấy cả người không thoải mái. Nếu cứ thế này, ta sẽ… sẽ… À, đúng rồi, như ngươi nói, suy nhược thần kinh!”

Chu Chu thầm thở dài: “Thôi, dù sao cũng chỉ thử lần này. Nếu thành công dẫn nó ra, là chuyện tốt. Nếu thất bại, cũng chứng minh một điều.”

“Con tang thi trong bóng tối không thích ta, mà nhắm vào tinh hạch của ta, muốn nuôi ta mạnh lên để đào tinh hạch ăn.”

Chu Hỏa hơi lo lắng, nhưng sớm làm rõ chuyện này, trong lòng cũng nắm chắc.

Chu Chu: “Vậy hôm nay ra ngoài thử xem. Dù sao con tang thi đó chắc chắn vẫn đang âm thầm nhìn chúng ta.”

Chu Hỏa giờ có chút căng thẳng. Nó nhớ lại lần trước đầu mình bị chặt trong nháy mắt. Lần này chỉ là hôn, chắc không nghiêm trọng như lúc phóng sát ý, đúng không?

Cùng lắm bị đá văng ra?

Chu Hỏa nghĩ mình là đội viên đầu tiên của đội trưởng. Con tang thi kia dù khó chịu, cũng không thật sự g.i.ế.c nó, phải không?

Cùng lắm đầu rơi lần nữa. Nó là tang thi, không sợ mất đầu, hừ!

Chu Chu nhìn vẻ ngạo kiều khó hiểu của Chu Hỏa, thấy kỳ lạ: “Đi chứ?”

Chu Hỏa hoàn hồn: “Tốt, tốt. Ta đến ngay.”

Hai người nghĩ là làm, chẳng cân nhắc nếu con tang thi kia thật sự nổi giận thì xử lý thế nào. Dù sao, với thực lực của họ, chẳng phải đối thủ của nó.

Để đảm bảo con tang thi trong bóng tối thấy rõ, họ chọn một nơi trống trải, đứng đối mặt, cả người cứng đờ.

Nói thật, không khí có chút ngượng ngùng.

Chu Hỏa đến lúc này bắt đầu lùi bước: “Này… đội trưởng, ta thấy có gì đó không ổn…”

Chu Chu giờ lại chẳng căng thẳng: “Có gì không ổn? Chẳng phải chỉ hôn một cái?”

Chu Hỏa bị lời này dọa, hoảng loạn nhìn quanh, vô thức xoa cánh tay. Chu Chu nghi hoặc. Sao nó lại nổi da gà được?

Chu Hỏa: “Đội trưởng, vừa rồi ngươi nói ‘hôn một cái’, ta cảm thấy một luồng khí lạnh!”

Chu Chu kinh ngạc. Thật sự lợi hại vậy sao? Hắn chẳng thấy tang thi nào quanh đây, mà hắn nói cũng chẳng to. Vậy mà bị nghe thấy?

Chu Hỏa sợ run, lắp bắp: “Đội… đội trưởng? Ta… chúng ta về thôi?”

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.