Hệ Thống Xuyên Nhanh : Boss Phản Diện Đột Kích ! - 127

Cập nhật lúc: 03/12/2025 18:01

Mũ trên đầu long xà rơi xuống, lộ ra gương mặt tạm coi là dễ nhìn.

Nhưng mà lúc này, trên gương mặt đó trắng bệch, khóe miệng còn có vết máu, trong đôi mắt tràn ngập một cảm xúc, mang tên sợ hãi.

Vừa trong nháy mắt, chỉ có người trải qua mới biết nó kinh khủng cỡ nào.

Long xà lắc đầu: "Ngươi không phải người."

"Ta không phải người, ngươi là người à?"

Minh Thù vươn tay sờ một mảng m.á.u trước ngực, đưa đến trước mặt long xà:

"Nhìn cho rõ đi, đây không phải m.á.u người thì là gì? Làm ơn đừng có tùy tiện đổi giống loài của ta."

Máu người và m.á.u giống khác không giống nhau, chỉ cần có chút kiến thức liếc mắt là có thể nhận ra.

Máu chảy trong cơ thể Minh Thù, tuyệt đối là m.á.u người chính thống.

Thế nhưng...

"Không... Không thể nào."

Nàng làm sao có thể trong nháy mắt, biến hóa năng lực đến trình độ này, không phải là hắn thổi phồng năng lực của người khác, vừa nãy có cảm giác nàng chỉ cần một chiêu, là có thể g.i.ế.c c.h.ế.t hắn.

Phải biết rằng, hắn là rồng...

Huyết mạch long tộc là mạnh nhất.

Mặc dù, hiện tại hắn phải chịu nhục, sống nhờ thân thể của con rắn kia, người trên đại lục muốn thắng hắn, cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.

"Ngươi tuyệt đối không phải người?"

Loài người không thể có năng lực mạnh mẽ như vậy, long xà không tin hô to:

"Rốt cuộc ngươi là cái thứ gì? Không cần phải giả thần giả quỷ!"

"Vậy ngươi có thể xem ta là thần."

Con ngươi long xà co rút lại, lớn tiếng phản bác:

"Trên thế giới này đã sớm không còn tồn tại thần tộc, sao ngươi có thể là tộc nhân thần tộc được?"

Hừ! Tiểu yêu tinh này muốn gây chuyện!

Trẫm nói là người thì không tin, nói là thần cũng không tin, muốn đ.á.n.h nhau à!

Cái tên long xà nói gì cũng không tin, bị Minh Thù đ.á.n.h cho một trận, nhưng hắn phát hiện lúc Minh Thù đ.á.n.h hắn, sức chiến đấu khôi phục lại bình thường. Tâm tư long xà muốn phản kháng, nhưng khi hắn vận dụng năng lượng trong cơ thể, gân mạch toàn thân như bị chặt đứt, trong nháy mắt đau đến mức hắn không đứng thẳng được, chứ đừng nói là phản kháng.

Minh Thù khoanh tay, từ trên cao giương mắt nhìn hắn:

"Quên nói cho ngươi biết, năng lượng chạy vào cơ thể ngươi lúc trước, có chút tác dụng phụ, sau này ngươi có thể không có cách nào sử dụng linh lực được nữa. À mà, sử dụng cũng không sao, chỉ là hơi đau nếu ngươi có thể chịu được, tùy ngươi dùng dù sao ta cũng không đau."

Trẫm đã nói, muốn cho ngươi hối hận vì đã đến thế giới này, cũng không phải là chỉ nói suông.

Minh Thù kéo long xà về phía vách núi.

"Ngươi muốn làm gì?" Long xà khó khăn lên tiếng.

Cơ thể không thể nhúc nhích, hắn chỉ có thể trừng mắt nhìn Minh Thù.

"Mời ngươi chơi thử trò cảm giác mạnh."

Minh Thù kéo long xà đến sát mép vách núi, lôi y phục của hắn, nửa người long xà treo lơ lửng trên không trung. Hắn liếc mắt xuống dưới, phía dưới đều là cây cối xanh um, tươi tốt và đá nhô ra sắc nhọn.

"Ngươi cho rằng cứ như vậy... Ném ta xuống, ta sẽ c.h.ế.t chắc?"

Hắn là long tộc, nhất định không dễ c.h.ế.t như vậy.

Minh Thù vỗ vỗ vai long xà, nụ cười tươi như hoa:

"Ngươi nghĩ nhiều rồi, ta cũng không muốn g.i.ế.c ngươi. Đi mạnh khỏe nhé!"

Minh Thù buông tay.

Long xà mất thăng bằng, sau đó nhanh chóng rơi xuống, thỉnh thoảng có thể nghe thấy âm thanh nặng nề của vật nặng va vào đá.

Minh Thù đạp tảng đá, cúi người nhìn xuống.

Trẫm không tùy tiện g.i.ế.c người.

Nhưng không có nghĩa, là mặc kệ tiểu yêu tinh có ý đồ gây nguy hiểm cho bản thân, ở ngoài tung tăng nhảy nhót.

Kẻ này... Miễn cưỡng cho là người đi.

"Ngươi cứ như vậy, mà đẩy hắn xuống sao?"

Thanh Trần đứng ở phía sau, cách Minh Thù một thước, nhìn phía dưới vách núi. Trong ánh mắt là sự tìm tòi, nghiên cứu hòa cùng với nghi ngờ.

"Chẳng lẽ ta phải nuôi hắn sao?"

Không ăn được nên mới chẳng nuôi.

"Không sợ hắn trả thù ngươi?"

Long xà kia không phải thứ gì hiền lành, để hắn sống chính là một phiền phức, phải g.i.ế.c mới đúng.

"Ngươi cho rằng, ta bảo hắn phải hối hận vì đến thế giới này, chỉ là nói đùa thôi sao?"

Minh Thù xoay người, trong tiếng cười còn mang theo vài phần nghiêm túc:

"Muốn báo thù ta, cũng phải có tinh lực mới được."

Thanh Trần: "..."

Rốt cuộc ai cho ngươi tự tin như vậy?

Thanh Trần đột nhiên nhớ đến luồng khí kỳ quái lúc trước, liếc mắt nhìn n.g.ự.c Minh Thù, vết m.á.u đã bắt đầu khô:

"Thương thế của ngươi..."

Cái đó... Chắc phải đ.â.m tới tim mất?

Nàng chỉ có lúc đầu, sắc mặt hơi tái nhợt một chút, lúc này đã giống người bình thường, nhảy nhót lung tung.

Minh Thù vỗ vỗ ngực, nói: "Không sao."

Lực lớn như vậy, trong quần áo lại không có bất kỳ vết m.á.u nào chảy ra, cũng không thấy nàng có phản ứng gì, có thể thấy nàng cơ bản không hề hấn gì.

"Ngươi... Lừa hắn ta?" Thanh Trần cao giọng.

Mệt cho hắn còn lo lắng, nàng lại làm bộ! Khỉ thật, chẳng những là một lang băm, còn là một kẻ lừa gạt, thực là quỷ mới tin nàng.

Kẻ lừa gạt và lang băm hình như là người một nhà, không có gì khác nhau nhỉ?

Nghĩ như vậy... Đột nhiên có chút nhẹ nhõm.

Rốt cuộc là tại sao ?

"Vậy năng lực lúc trước của ngươi là sao?"

Nguồn năng lực ấy quá mức lợi hại. Dù gì, người từng trải qua sóng to gió lớn như hắn, cũng còn cảm thấy mạnh mẽ, là có thể hiểu đáng sợ đến mức nào.

"Là ta lợi hại, không được sao?"

"Nguồn năng lượng kia rất không bình thường, nó khiến người khác thấy khó chịu..."

"Rồi sao?"

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.