Hình Tượng Không Thể Sụp Đổ - Chương 2
Cập nhật lúc: 12/09/2025 09:43
Những nhân vật pháo hôi vì có khiếm khuyết về sinh lý, tâm lý, tính cách mà nhất định bị ghét bỏ, cô thật sự chưa từng thử qua.
Sở Ngôn nghi ngờ rằng vận xui của mình trong các nhiệm vụ ngẫu nhiên có lẽ đều dồn hết vào gói quà này.
Cô cũng không cảm thấy mình cao giá đến mức không nên nhận những nhiệm vụ này. Dù sao thì những nhiệm vụ tương tự chắc chắn cũng có người xuyên không khác từng gặp qua. Không có lý do gì người khác chấp nhận được mà cô lại không. Cô không yếu đuối đến thế.
Cô chỉ có chút lo lắng — không phải cô tự luyến, mà cô thật sự cảm thấy — bản thân đã quen với việc sống một cuộc đời như huyền thoại, rất có thể sẽ vì không kiểm soát được cuộc đời của một nhân vật pháo hôi mà dẫn đến nhiệm vụ thất bại.
Sự thật chứng minh, cô đã nghĩ nhiều rồi.
Bởi vì nhiệm vụ đầu tiên trong gói quà lớn, còn chưa bắt đầu, đã bước vào giai đoạn đếm ngược đến thất bại.
Chuyện là thế này.
Nhân vật cô đang sắm vai tên là Hổ Nữu, một cô bé ngốc vừa sinh ra thì mẹ đã qua đời. Rõ ràng có cậu ruột, nhưng lại bị cậu đuổi ra khỏi nhà, lớn lên nhờ cơm trăm họ.
Thế nhưng cha của Hổ Nữu — người đàn ông bị thương nặng và mất trí nhớ được mẹ Hổ Nữu nhặt về từ trong núi — lại là An Quốc hầu Tiêu Khải Minh ở kinh thành.
Tiêu Khải Minh sau khi mất trí nhớ đã thành thân với mẹ Hổ Nữu ở trong thôn. Nhưng khi mẹ Hổ Nữu mang thai cô, Tiêu Khải Minh lên núi đi săn, từ đó một đi không trở lại. Dân làng đều nói ông đã gặp phải dã thú và bị ăn thịt.
Mẹ Hổ Nữu cũng vì vậy mà bị đả kích lớn, sinh xong Hổ Nữu liền qua đời.
Nhưng thực ra Tiêu Khải Minh vẫn còn sống. Chỉ là khi đi săn, ông đã bị trượt chân lăn xuống vách núi, đập vào đầu, khôi phục lại ký ức trước đây, nhưng lại quên mất những gì đã trải qua trong khoảng thời gian mất trí nhớ.
Tiêu Khải Minh trở về kinh thành, mãi cho đến mười lăm năm sau, hoàng đế lệnh cho tân quốc sư chữa trị chứng đau đầu kinh niên cho ông, lúc này mới khiến ông khôi phục lại toàn bộ ký ức, nhớ ra mình còn có một người vợ và đứa con ở thôn Ngưu Gia.
Theo cốt truyện đã định, Hổ Nữu đáng lẽ phải theo người do Tiêu Khải Minh phái tới rời khỏi thôn Ngưu Gia từ một tháng trước để vào kinh thành làm mất mặt.
Đợi một năm sau, chút áy náy trong lòng Tiêu Khải Minh bị Hổ Nữu, người luôn gây chuyện làm mất mặt, làm cho tiêu tan hết, ông liền vì thanh danh của một người con gái khác của mình mà đưa Hổ Nữu đến một trang trại ở ngoại thành để ở.
Từ đó về sau, không ai biết Hổ Nữu sống c.h.ế.t ra sao, tuyến cốt truyện của Hổ Nữu cũng coi như đã kết thúc.
Nhưng Sở Ngôn tuyệt đối không ngờ rằng, cốt truyện vừa mới bắt đầu đã cho cô một cú "xoạc chân" trời giáng.
Người cậu keo kiệt của Hổ Nữu vì tham lam tiền tài, đã nhân lúc Hổ Nữu không có ở trong thôn, đẩy con gái mình ra giả làm Hổ Nữu. Lão còn nói không yên tâm "cháu ngoại gái", bèn đi theo người của Hầu phủ, cả nhà cùng lên kinh thành.
Dân làng không biết đầu đuôi câu chuyện, chỉ biết gia đình cậu của Hổ Nữu đột nhiên dọn đi. Chỉ có Sở Ngôn, người duy nhất biết cốt truyện, chỉ cần liên kết một chút là hiểu ra chuyện gì đã xảy ra.
Cô không định cứ thế chấp nhận số phận, nhưng làm thế nào để rời khỏi thôn Ngưu Gia đến kinh thành mà không phá vỡ hình tượng, rồi lại làm thế nào để chứng minh mình mới là con gái của Tiêu Khải Minh, từ đó triển khai tuyến cốt truyện, đây lại là một vấn đề đau đầu.
Xe bò vào đến trong thành, không cần Ngưu Đại Sơn dừng xe, Sở Ngôn đã từ trên xe nhảy xuống.
Sở Ngôn chạy qua đầu xe, Ngưu Đại Sơn gọi với theo cô một tiếng: "Nhớ đấy nhé!"
Sở Ngôn không quay đầu lại, chỉ giơ tay lên vẫy mạnh.
Võ quán trên trấn chỉ có một nhà. Sở Ngôn chạy một mạch đến cửa võ quán, vừa vào trong đã có người chào cô: "Con bé ngốc đến rồi à?"
Sở Ngôn giữ vững hình tượng Hổ Nữu không thích nói chuyện, ít để ý đến người khác, lờ đi họ và đi thẳng vào trong.
Bên trong sân tập đã sớm bắt đầu luyện võ. Sở Ngôn vừa vào đã bị một vị sư phó xách đến khu b.ắ.n cung.
Vị sư phó chỉ vào hai sọt tên lớn bên cạnh và tấm bia khổng lồ ở khoảng cách rất xa, nói với Sở Ngôn: "Lão Dương dặn, hôm nay con phải b.ắ.n hết một nghìn mũi tên này mới được đi tìm ông ấy."