Hoàng Thượng Phắn Đi, Bổn Cung Chỉ Cướp Của - Chương 3 (1)
Cập nhật lúc: 03/09/2025 12:10
3. C/ướp giấy vệ sinh chẳng phải là thánh chỉ của hoàng thượng sao?
Gân xanh trên trán Hoàng Phủ Hoài Hàn giật mấy cái, nắm tay đã nổi rõ gân mạch. Hắn giữ vững thân thể, định lùi lại thì Tô Cẩm Bình đã nhanh chóng đi vòng ra sau, một chiêu chế ngự hắn!
"Bà đây nói lại lần nữa, giao giấy ra đây!"
Ngón tay ngọc ngà thon dài siết lấy cổ tay hắn, chuẩn x/ác bắt lấy mạch môn!
Đôi mắt màu tím sẫm trầm xuống, người phụ nữ này lại có thân thủ tốt đến vậy! Thừa tướng cho nàng vào cung rốt cuộc có mục đích gì? Hắn lại cảnh cáo:
"Tô Cẩm Bình, ngươi tốt nhất nên buông Trẫm ra ngay, Trẫm có thể tha cho ngươi một mạng!"
Nàng hung hăng đá vào chân hắn một cái:
"Con mẹ nó, còn lải nhải chưa xong à? Diễn đủ rồi thì mau giao giấy cho bà, đừng thách thức sự kiên nhẫn của ta!"
Đôi mắt phượng đầy vẻ h/ung á/c, kiếp trước nàng gi/ết người vô số, thêm một người này cũng chẳng sao!
Hắn vốn có thể dùng nội lực để hất tay nàng ra, nhưng một khi dùng lực, thân thể sẽ mất thăng bằng, rất có khả năng sẽ rơi xuống hố xí! Hắn nghiến răng:
"Trẫm không mang giấy!"
"Không mang giấy, ngươi định dùng tay chùi à?" Tô Cẩm Bình không thể tin nổi hét lên.
Gương mặt tuấn tú đỏ bừng, sống hơn hai mươi năm, chưa từng chịu nhục nhã như thế này, người phụ nữ ch/ết ti/ệt! So với việc rơi xuống hố xí, hắn vẫn khôn ngoan chọn nói thật:
"Trẫm... tiểu tiện!" Nói xong, hắn cảm thấy mặt mình nóng bừng! =)))
"Thôi được!" Nàng buông hắn ra, ngang nhiên bước vào nhà xí.
Hoàng Phủ Hoài Hàn đang chuẩn bị ra tay trừng trị người phụ nữ này, thì thấy nàng coi hắn như vô hình, bắt đầu cởi quần để giải quyết nỗi buồn. Nàng ngẩng đầu, nhìn hắn một cách không hề khách khí:
"Ngươi còn chưa đi ra?"
Hắn nghiến răng nói: "Vô liêm sỉ!"
Hất tay áo, hắn bước ra ngoài!
editor: bemeobosua
Tô Cẩm Bình thoải mái "giải quyết nỗi buồn", đương nhiên nàng cũng cảm nhận được người đàn ông kia đang ở ngoài cửa, thầm nghĩ chắc y đang chờ đi vệ sinh! Thế là nàng cố tình thổi sáo, "Xi... xi..." để giục y mắc tiểu. =)))
Mặt Hoàng Phủ Hoài Hàn tím tái, chờ người phụ nữ ch/ết ti/ệt này ra, hắn nhất định sẽ xử l/ăng tr/ì nàng!
Xong xuôi, nàng bĩu môi, gọi ra ngoài: "Này, đi giúp ta tìm mấy tờ giấy!"
Gọi xong không thấy ai đáp lại, mặt nàng tối sầm: "Bảo ngươi đi tìm mấy tờ giấy, ngươi không nghe thấy à?"
Vẫn không có tiếng đáp lại!
Sự tức giận bùng lên! Một tiếng "roẹt!", nàng xé vạt áo mình ra, nén cảm giác g/hê t/ởm lau sạch, sau đó giận dữ xông ra ngoài cửa. Người đàn ông không có phong độ này, nàng nhất định phải g/iết hắn!
Vừa bước ra khỏi nhà xí, nàng đương nhiên nhìn thấy khuôn mặt đen sì của hắn. Trong mắt Tô Cẩm Bình cũng lộ rõ s/át ý! Nàng đang định ra chiêu thì một đội cấm vệ quân đi tới.
Nhìn thấy Hoàng Phủ Hoài Hàn, họ cung kính hành lễ: "Hoàng thượng!"
Gì cơ? Hoàng thượng?! Nửa chừng đưa tay ra, nàng vội vàng rụt lại! Cấm vệ quân trong cung có hàng vạn người, nàng không phải s/át th/ủ trong tiểu thuyết được buff sức mạnh, bị mấy chục vạn người vây vẫn xông ra được, ánh mắt nhìn một cái là người khác không dám đến gần, đó không phải là giỏi, mà là hoang đường!
"Tô Cẩm Bình, lá gan của ngươi lớn thật đấy!"
Hắn nghiến răng nghiến lợi, từng bước từng bước tiến lại gần.