Huyền Học Thần Côn Ở Tn 90 - Chương 231
Cập nhật lúc: 06/09/2025 09:27
Thôi xong, mọi người xung quanh đều nói như vậy, vậy chỉ có thể chứng tỏ ký ức của cô có vấn đề. Là vì hôm qua đi lấy nước Vong Xuyên sao?
Nghe đồn uống nước Vong Xuyên có thể làm người ta quên hết mọi ký ức. Cô không uống, nhưng mà… ngậm, đây có được tính là một kiểu thao tác khác không? Bây giờ di chứng đến rồi?
Sau giờ học, Chu Thiện lấy hết can đảm mò đến bên cạnh bàn học của Phó Kỳ Sâm, đầu lại ngẩng lên nhìn trần nhà, giọng nhỏ như muỗi kêu: “Xin lỗi, tôi thật sự đã quên anh rồi, nhưng tôi sẽ cố gắng nhớ lại.”
Phó Kỳ Sâm bình tĩnh nhìn cô: “Vậy trong thời gian cậu nhớ lại tôi, cậu có thể tiếp tục thực hiện nghĩa vụ của bạn gái không?”
Chu Thiện: “… Anh đừng có được voi đòi tiên, đưa ra yêu cầu vô lý!”
Phó Kỳ Sâm vẫn là bộ dạng lạnh lùng c.h.ế.t người không đền mạng: “Đi cùng bạn trai của mình dạo phố xem phim, cùng nhau đi học, ăn cơm, cũng là yêu cầu vô lý sao?”
Muốn cãi lại nhưng Chu Thiện: …
Cô mím môi: “Không được, bây giờ tôi có quen anh đâu.”
À, có người trông có vẻ rất cao lãnh: “Vậy cậu đền cho tôi một cô bạn gái.”
Chu Thiện nghiêng đầu suy nghĩ: “Tôi về nhà dùng bùn nặn cho anh một cô, anh muốn hình dáng gì cũng được, tôi lại chiêu một cô hồn dã quỷ nhập vào, đảm bảo xinh đẹp mỹ miều làm anh hài lòng.”
Lời vừa nói ra cô mới cảm thấy có chút không ổn. Nhỡ đâu Phó Kỳ Sâm không biết những hoạt động ngầm của cô, bây giờ chẳng phải sẽ dọa người ta sao? Nhưng nghĩ lại, tâm thái của Chu Thiện liền bình thản. Hôm qua Phó Kỳ Sâm xuất hiện ở nơi cô linh hồn xuất khiếu, rõ ràng là biết chuyện này. Hơn nữa, ở trước mặt Phó Kỳ Sâm, cô cảm thấy vô cùng thoải mái, nghĩ gì nói nấy.
Vừa lúc chuông vào lớp lại vang lên, Chu Thiện liền nói ra câu cuối cùng: “Anh viết yêu cầu về bạn gái ra giấy, tôi nặn cho anh.”
Phó Kỳ Sâm: “Cút.”
Sau sự kiện “bạn trai bạn gái”, Chu Thiện nhìn thấy Phó Kỳ Sâm lúc nào cũng cảm thấy có vài phần xấu hổ. Cô cố tình tránh né Phó Kỳ Sâm, Phó Kỳ Sâm cũng chú ý đến thái độ này của cô, cũng không đến làm phiền, điều này làm cô thở phào nhẹ nhõm.
Buổi chiều đi học, một bạn nam mấy ngày trước vì cha qua đời mà xin nghỉ đã quay lại lớp. Cậu ta vừa lúc là bạn ngồi sau bàn của Chu Thiện. Khi cậu bạn ngồi vào bàn học sau lưng Chu Thiện, mũi cô khịt khịt.
Trên người cậu bạn nam có quỷ khí vô cùng đậm đặc, hơn nữa hai mắt vô thần, hai quầng thâm mắt cực lớn đủ để so sánh với cô. Đương nhiên, cô là do mất ngủ cộng thêm không mượn mây tía tu luyện để giải quyết mệt mỏi thể chất, nhưng cậu bạn nam này lại rõ ràng là do tinh khí bị thất thoát.
Nói đơn giản là, cậu ta gặp quỷ.
Mấy ngày trước cậu ta đến lớp vẫn chưa có tình trạng này, trừ phi là trong thời gian lo hậu sự cho cha đã gặp quỷ.
Trong giờ ra chơi tiếp theo, Chu Thiện liền bắt đầu quay người bắt chuyện với cậu bạn ngồi sau, cố gắng moi móc thông tin từ cậu ta.
Trong lúc đó, cô còn để ý quan sát sắc mặt của Phó Kỳ Sâm, phát hiện sắc mặt này hình như quả thực có chút không tốt.
Nhưng sau vài câu nói, Chu Thiện liền từ bỏ, cách nói chuyện vòng vo này không hợp với cô, cho nên cô quyết định nói thẳng: “Quảng Niệm Tề, có phải cậu đã gặp phải chuyện gì không bình thường không?”
Quảng Niệm Tề lại cảnh giác nhìn cô một cái, cắn chặt răng, dưới sự truy hỏi vừa thấp giọng vừa kiên định của Chu Thiện mới mím môi đáp lại một câu: “Không có.”
Chu Thiện ngày đó không tin, nhưng dù cô hỏi thế nào, Quảng Niệm Tề cũng không chịu hé răng.
Ngày thứ ba, Quảng Niệm Tề không xin nghỉ mà cũng không đến lớp.