Huyền Học Thần Côn Ở Tn 90 - Chương 239

Cập nhật lúc: 06/09/2025 09:28

Trên khuôn mặt tái nhợt của Trần Tuệ hiện lên vẻ giãy giụa hồi lâu, dường như vất vả lắm mới hạ được quyết tâm, chậm rãi kể lại một câu chuyện rùng rợn xảy ra vào những năm 90.

Chuyện xảy ra vào thời kỳ làn sóng sa thải của các doanh nghiệp nhà nước những năm 90. Ở ngoại ô thủ đô có một nhà máy cơ khí quốc doanh, vào những năm 70-80 từng một thời huy hoàng, nhận được đơn hàng đủ để nuôi sống mấy ngàn công nhân. Vào thời kỳ thịnh vượng nhất của nhà máy, họ đã xây mấy tòa nhà tập thể này, xem như là nhà ở phân cho công nhân, công nhân trong nhà máy chỉ cần nộp tiền là đều có thể ở. Sau đó, cơn sốt quốc doanh bắt đầu nguội dần, các loại doanh nghiệp tư nhân mọc lên như nấm sau mưa, các doanh nghiệp nhà nước chịu sự tác động nặng nề.

Nhà máy cơ khí cũng như vậy, một nhà máy lớn với mấy ngàn người nhanh chóng thu hẹp lại thành một nhà máy nhỏ hơn trăm người, nhưng điều đó vẫn không thể ngăn cản được xu thế của thời đại. Nhà máy sắp đóng cửa, một lượng lớn công nhân bắt đầu thất nghiệp.

Nhà máy cơ khí cố gắng cầm cự mấy năm vẫn không chịu nổi gánh nặng, quyết định cắt giảm biên chế.

Vào thời điểm mấu chốt này đã xảy ra một sự việc. Một chiếc máy móc cũ kỹ trong một phân xưởng của nhà máy, lại không may bị bung mất một con ốc vít. Vừa đúng vào ngày nọ khi một công nhân đang làm việc thì xảy ra sự cố, máy móc đã cuốn phăng toàn bộ cánh tay phải của người công nhân.

Vì thế, xưởng trưởng đã sa thải anh ta. Lúc này lại xảy ra một chuyện không lớn không nhỏ, dẫn đến tiền trợ cấp và viện phí mãi không được duyệt, mà nhà của người công nhân lại rất nghèo, hơn nữa kỹ thuật y tế lúc đó lại không tốt, sau khi mất đi toàn bộ cánh tay phải, người công nhân chỉ gắng gượng được vài ngày rồi qua đời.

Người công nhân để lại một người vợ và một cô con gái. Vợ anh là một người câm, con gái mới năm tuổi, còn chưa đi học.

Vì thế, khoản tiền trợ cấp và viện phí vốn đã định cho người công nhân liền không cánh mà bay. Người vợ câm không hiểu chuyện đời, cha mẹ hai bên của họ cũng đã sớm không còn, vì vậy không ai nói cho cô biết còn có một khoản tiền trợ cấp và viện phí.

Khu nhà tập thể là nơi ở được phân cho công nhân nhà máy, chồng của người phụ nữ câm đã mất, xưởng trưởng liền cảm thấy cô và con gái không nên ở trong khu nhà của nhà máy nữa, liền muốn đuổi hai mẹ con đi.

Lúc đó là mùa đông, mùa đông phương bắc rất lạnh, một khi bị đuổi ra khỏi nhà thì ở bên ngoài cơ bản không sống nổi.

Vì thế, người phụ nữ câm đã đến chỗ xưởng trưởng cầu xin. Sau đó rất nhiều người đều thấy, buổi chiều cô đi, sáng hôm sau mới trở về, quần áo có dấu vết bị xé rách, nụ cười rạng rỡ ngày xưa trên mặt cũng không còn.

Nhưng dù sao đi nữa, người phụ nữ câm cuối cùng cũng có một nơi an cư lạc nghiệp trong mùa đông cùng con gái.

Sau sự việc với xưởng trưởng, danh tiếng của người phụ nữ câm trong khu nhà tập thể hoàn toàn bị hủy hoại. Vào thời đại đó, dư luận cơ bản là nhắm vào phụ nữ. Vợ của xưởng trưởng lại là một con hổ cái, cuộc sống của người phụ nữ câm lại càng không dễ chịu.

Vợ của xưởng trưởng thường xuyên thuê côn đồ đến “bắt nạt” người phụ nữ câm, muốn trút đi cơn tức trong lòng. Côn đồ nghênh ngang ra vào nhà, danh tiếng của người phụ nữ câm lại càng tồi tệ hơn.

Nhưng vì có con gái, người phụ nữ câm cũng không oán hận gì nhiều, cả người càng ngày càng âm trầm, chỉ khi nhìn thấy con gái mình, mới có thể lộ ra một chút nụ cười hiền từ của người mẹ.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.