Huyền Học Thần Côn Ở Tn 90 - Chương 344
Cập nhật lúc: 06/09/2025 09:32
Năm Dư sắp phát điên rồi, “Dưới đáy sông này rốt cuộc là thứ quỷ quái gì vậy.”
Thế nhưng Phó Kỳ Sâm ra hiệu rằng mình cũng không rõ.
Năm Dư bệt xuống đất, “Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?”
Cô thư ký tốt bụng nhắc nhở anh ta, “Tổng giám đốc Năm, có thể báo cảnh sát.”
“Cảnh sát giải quyết được á? Cô kêu họ tới giải quyết thử xem!”
Cô thư ký ngập ngừng một chút, “Có, chúng ta có thể báo cáo cho bộ phận giám sát thủy văn.”
…
Năm Dư mệt mỏi xua tay, “Thôi, cậu là đệ tử của cô Chu, cậu nói xem nên làm gì bây giờ… Vãi chưởng, cậu này không lo lắng chút nào sao!”
Anh ta có chút khó tin khi nhìn Phó Kỳ Sâm vẫn bình tĩnh thản nhiên.
Phó Kỳ Sâm, người mà gương mặt lúc nào cũng nhàn nhạt, hiếm khi có biểu cảm, lúc này cuối cùng cũng khẽ nhếch môi, “Không, tôi tin cô ấy.”
Tin rằng cô ấy luôn có chừng mực, tin vào sự thuần thục của cô ấy bao nhiêu năm qua.
Năm Dư không nhịn được mà lầm bầm một câu, “Còn sư phụ với đệ tử, lừa ai thế. Mới lớp 10 đã yêu sớm, bố mẹ mà biết chắc đánh chết.”
Ánh mắt Phó Kỳ Sâm khẽ động, anh bình thản nhìn Năm Dư rồi mỉm cười.
Trong đầu Năm Dư lại đột nhiên như nổ tung, anh ta phản xạ có điều kiện lùi về sau. Nguy hiểm, đó là điều trực giác mách bảo anh ta!
Động tĩnh trên sông Tân An rõ ràng đã thu hút rất đông người đến xem. Cây cầu vẫn chưa thông xe nên bị phong tỏa, họ bèn đứng bên bờ sông chỉ trỏ nhìn xoáy nước. Nhiều người còn cầm điện thoại và máy ảnh ra chụp, đài truyền hình cũng đến, vác máy quay phim ghi hình, truyền hình trực tiếp về đài, đưa sự kiện xoáy nước kỳ lạ trên sông Tân An lên bản tin trưa.
Đối với xoáy nước này, phản ứng của đám đông hóng chuyện nhất trí đến kinh ngạc — dưới đáy sông Tân An chắc chắn giấu một con quái vật hồ Loch Ness!
Hơn nửa tiếng sau, xoáy nước đó mới từ từ thu nhỏ lại, sông Tân An lại trở về vẻ lặng gió yên sóng. Mưa đã tạnh, ánh nắng vàng cam ấm áp tùy ý trải xuống, sưởi ấm cả dòng sông, tựa như khoác lên cho nó một dải lụa vàng cam, đẹp vô cùng.
Sau khi Chu Thiện xuống nước được mười phút, Năm Dư đã không kìm được mà báo cảnh sát.
Cảnh sát đến phong tỏa mặt sông, mặc kệ phản ứng của Phó Kỳ Sâm mà cho thuyền xuống tìm kiếm, nhưng chẳng thu được kết quả gì. Dù sao thì nước sông Tân An quá sâu, mà khu vực này lại là nơi sâu nhất.
Đúng lúc Năm Dư đang đau đầu nhức óc, anh ta phát hiện Phó Kỳ Sâm đã biến mất tự lúc nào.
Hai tiếng sau khi Chu Thiện mất tích, Năm Dư nhận được một tin nhắn: [ Đại sư Chu về nhà rồi, hỏi anh khi nào chuyển nốt tiền vào tài khoản của cô ấy. À đúng rồi, cô ấy bảo anh cứ chôn cất tử tế con mèo ở trụ cầu thì sẽ không xảy ra chuyện gì nữa đâu, hợp tác vui vẻ. ]
Tin nhắn này là do người trung gian vẫn liên lạc với anh ta gửi tới.
Năm Dư: 【… Cảm ơn nhé, tôi hợp tác chẳng vui vẻ chút nào, thuyền của công an thuê vẫn đang vớt người trên sông Tân An kia kìa, cô muốn tôi giải thích thế nào đây! ]
Người trung gian: [ Đó là chuyện của anh, dù sao tôi chỉ phụ trách lấy tiền. Đại ca, giá này của anh thấp lắm rồi đấy, nếu không phải tôi với anh có giao tình thì anh nghĩ hiệp hội có ai nhận cái đơn vớ vẩn này không? Mà còn là một thiên sư trẻ tuổi tài cao như Chu Thiện nữa chứ. ]
Năm Dư: [ Thẩm Băng, tôi xxx bà nhà cô! ]
Thẩm Băng: [ Tôi cho anh địa chỉ của hắn ngay đây, nhớ đừng vì tôi mà nương tay với hắn nhé. ]