Huyền Học Thần Côn Ở Tn 90 - Chương 88
Cập nhật lúc: 06/09/2025 09:19
Nữ sinh kia nhà có tiền, có thế lực, liền tụ tập một đám nữ sinh đầu gấu xung quanh, thực hiện bạo lực học đường với cô. Chuyện nhốt cô trong nhà vệ sinh rồi đổ nước vào là thường xuyên xảy ra.
Rồi một ngày, cô không chịu nổi nữa, đã dùng một sợi dây thừng treo cổ tự tử dưới gốc cây hòe. Vụ việc gây chấn động lớn, nữ sinh trái tuyến kia cũng bị đuổi học. Kể từ đó, gốc cây hòe bắt đầu không yên ổn.
Trường số 1 từng có nhiều ghi nhận học sinh mất tích, nhưng đều là sống không thấy người, c.h.ế.t không thấy xác. Dần dần, truyền thuyết về nữ quỷ cây hòe bắt đầu lan truyền trong trường.
Kể xong, Cảnh Kiều Kiều vẫn chưa thấy đã, cô bé thò người xuống định kể câu chuyện thứ hai thì thấy giường dưới không có động tĩnh gì. Chu Thiện dường như đã ngủ say, Cảnh Kiều Kiều có chút bực bội: “Ngủ sớm thế.”
Nhưng rồi chính cô bé cũng lăn qua lộn lại một lúc rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Chờ cô bé ngủ say, Chu Thiện mới nhẹ nhàng như một con mèo, leo lên và trèo ra ngoài từ cửa sổ tầng sáu.
Cô đi đến gốc cây hòe gặp ban ngày, căng mắt tìm một hồi lâu mới thấy một đoạn dây thừng nhỏ. Cô dùng lá bùa đốt đoạn dây thừng đó.
Ai đáng đầu thai thì hãy đầu thai, ai đáng hồn bay phách tán thì hãy hồn bay phách tán, lưu luyến nhân gian hại thêm người khác không phải là chuyện tốt.
Oan có đầu, nợ có chủ, có oán khí thì nên tìm đúng người mà báo, dây dưa với những học sinh chân yếu tay mềm này thì có ích lợi gì chứ?
Ưu điểm lớn nhất của trường Trung học số 1 là nguồn thông tin phát triển, ví dụ như tòa thư viện lớn nhất thành phố Bình Viễn.
Việc đầu tiên Chu Thiện làm sau khi nhập học là đi làm thẻ thư viện.
Thư viện rất cũ, cầu thang gỗ đã có chút mục nát, mỗi bước chân lên đều phát ra tiếng kẽo kẹt, khiến người ta lo lắng nó có thể sập bất cứ lúc nào.
Sau khi hỏi thủ thư, Chu Thiện mới tìm được khu báo chí ở một góc khuất trên tầng hai.
Chu Thiện ngồi xổm dưới giá sách, từ từ lật giở từng chồng báo cũ.
Vụ án diệt môn nhà họ Diêu tuy đã trở thành một vụ án không đầu không cuối, nhưng vào thời điểm đó cũng đã gây chấn động khá lớn. Cộng với những vụ thảm án diệt môn tương tự một cách khó hiểu trước đó, gần như có thể xác định đây là một vụ án g.i.ế.c người hàng loạt. Các tỉnh đã cùng nhau thành lập một tổ chuyên án để điều tra, nhưng đến nay vẫn chưa có manh mối gì. Hung thủ như thể từ trên trời rơi xuống, hiện trường gây án gọn gàng, tất cả nạn nhân đều có dấu hiệu tự sát, không để lại bất kỳ manh mối nào.
Cô tìm cả buổi trời, tìm ra được vài bài báo, đều có những tiêu đề như “Kinh hoàng thảm án diệt môn tại La Hoa”, “Tự sát hay bị sát hại? Bảy sinh mạng tuyệt vọng kết thúc”. Cô đọc kỹ từng bài, phát hiện phần lớn chỉ là những phỏng đoán về hung thủ, từ tình ái, báo thù đến cướp của, tất cả đều có. Thông tin mà truyền thông biết còn không nhiều bằng cô.
Cô dứt khoát ngồi bệt xuống sàn, ngón tay lướt nhẹ trên một tiêu đề giật gân, viết ra một chữ “Thường”.
Có cách nào để tìm được thông tin của Thường Đức Minh không?
Suy nghĩ của Chu Thiện lan man, trong tầm mắt cô từ từ xuất hiện một đôi giày thể thao màu trắng, nhìn lên trên là một chiếc quần đen sạch sẽ, rồi đến đôi chân thon dài, và một khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng.
Dù Chu Thiện đã gặp qua không ít mỹ nam, cô cũng không khỏi thầm cảm thán, khuôn mặt này tuổi còn nhỏ mà đã có thể thấy được dung mạo tương lai, e rằng không thua kém gì tên công tử bột ở Thanh Nguyên kia.
Có điều, vì Phó Kỳ Sâm có nét nữ tính, nên hiện tại cậu trông còn “công tử bột” hơn.
Phó Kỳ Sâm có vẻ ngoài rất lạnh lùng, lạnh đến mức học sinh lớp hai cũng không dám nhìn thẳng vào cậu. Cậu vừa đẹp trai, lại được chủ nhiệm lớp đặc biệt quan tâm, cũng đã gây ra một trận xôn xao nho nhỏ trong lớp.
Cảnh Kiều Kiều rất rành mấy chuyện buôn dưa lê này, Chu Thiện cũng đã nghe ngóng được toàn bộ câu chuyện.