Khi Mắt Anh Ấy Mở Ra - Chương 107
Cập nhật lúc: 05/09/2025 07:51
Charlie vuốt nhẹ chiếc áo sơ mi nhăn nheo của mình, rồi lạnh lùng quát.
- Anh không phải vệ sĩ của anh ta, Chelsea! Anh không có thời gian để theo dõi anh ta! Tự đi tìm anh ta đi!
- Em không thể liên lạc vào điện thoại của anh ấy, và em không thể tìm thấy anh ấy! Vệ sĩ của anh ấy cũng không biết anh ấy ở đâu! Đừng giả vờ nữa! Anh cố tình lắp bộ chặn tín hiệu đó! Đây là một phần trong kế hoạch điên rồ của anh! - Chelsea đ.ấ.m mạnh vào n.g.ự.c Charlie và hét lên.
Charlie che miệng cô lại và anh vác cô qua vai mình bằng tay kia.
- Nghe anh này, Chelsea! Anh phải nhốt em trong phòng ngay bây giờ. Em sẽ không phải chịu đau khổ nữa sau đêm nay!
Quay trở lại phòng tiệc, Avery đứng phắt dậy.
Sự bất an trong lòng cô dâng lên khi cô nhìn thấy những khuôn mặt xa lạ xung quanh mình.
Cô rút điện thoại ra và thấy các cuộc gọi nhỡ và tin nhắn văn bản của Elliot với nội dung: (Hãy tìm anh khi em thấy tin nhắn này! Anh sẽ ở trong phòng tiệc!)
Avery đang ở trong phòng tiệc, nhưng Elliot đâu rồi?
Cô đã thử gọi cho anh, nhưng cuộc gọi của cô đã bị từ chối ngay lập tức.
Không phải cánh phía nam là nơi duy nhất không có tín hiệu sao?
Với sự nghi ngờ của mình, cô bước ra khỏi phòng tiệc và thấy một người cao lớn mặc đồ đen đang vội vã tiến về phía cô.
- Cô có thấy ông chủ không? - Vệ sĩ của Elliot hét lên với vẻ hoảng loạn hiện rõ trên khuôn mặt.
- Không! Anh ấy không ở cùng anh sao? Tôi đã thử gọi nhưng không thể liên lạc được với anh ấy. Ở đây không có tín hiệu! - Avery hỏi, n.g.ự.c cô thắt lại và những suy nghĩ hoang tưởng tràn ngập tâm trí cô.
- Tôi cá là Charlie Tierney đã sử dụng thiết bị chặn tín hiệu! Tôi không biết ông chủ đã đi đâu. Tôi thậm chí còn không nhận ra ông ấy đã biến mất cho đến khi cô Chelsea chạy đến hỏi tôi ông ấy ở đâu!
Avery nắm c.h.ặ.t t.a.y khi cô nhớ lại vẻ mặt u ám trên khuôn mặt của Chelsea khi cô ta tiếp cận Charlie.
- Charlie… Tôi sẽ đi tìm Charlie! - Avery lắp bắp.
- Tôi sẽ đi với cô!
Khi họ đến cánh phía nam của biệt thự, vệ sĩ của Elliot lao về phía một trong những vệ sĩ của Tierney và túm lấy cổ anh ta.
- Charlie Tierney đâu?! Đưa tôi đến chỗ anh ta!
Avery ngay lập tức đẩy vệ sĩ sang một bên và nói.
- Làm sao anh ta có thể nói chuyện khi anh bóp cổ anh ta?
- Làm sao tôi biết được anh Tierney ở đâu? Tôi chỉ phụ trách canh gác cánh phía nam… Tôi không biết gì cả… - Vệ sĩ ho dữ dội và thở hổn hển.
- Vậy anh có thấy Elliot Foster đi qua không? - Avery tò mò.
Cô cảm thấy một cảm giác lo lắng mạnh mẽ trong lòng.
Elliot đã cố gọi điện cho cô suốt buổi chiều và thậm chí còn nhắn tin cho cô. Anh đã đợi cô suốt thời gian đó.
Anh hẳn đã biết cô ở đâu và đến tìm cô.
Nhận thấy sự thay đổi trong biểu cảm của vệ sĩ, vệ sĩ của Elliot đá anh ta ngã xuống đất và gầm lên.
- Ông chủ của tôi đâu?! Tôi sắp hết kiên nhẫn rồi. Anh có ba giây! Ba... hai...
- Anh ta đã lên đồi! Anh ta đã đi theo hướng đó! - Vệ sĩ hét lên và chỉ tay về phía ngoài trời tối đen.
- Mẹ kiếp! Tại sao anh ấy lại lên đó? Như thể anh ấy đã chạy ra ngoài trong bóng tối vậy! Phun ra! Mẹ kiếp, nói cho tao biết đi! - Vệ sĩ của Elliot hét lên và giẫm chân lên đầu tên vệ sĩ.
Tim Avery đập thình thịch trong lồng n.g.ự.c và mắt cô ngấn lệ.
Elliot đã ngừng sử dụng xe lăn chưa lâu. Anh không còn sức để leo lên ngọn đồi đó, đặc biệt là trong bóng tối.
- Anh ta... Anh ta đã lên... Để tìm... Cô Tate. - Vệ sĩ của Tierney lắp bắp trước khi ngất đi.