Khi Mắt Anh Ấy Mở Ra - Chương 113

Cập nhật lúc: 05/09/2025 07:51

- Vâng, thưa anh. - Chad đáp.

Ngay sau đó, một tách cà phê được đặt trước mặt Elliot.

Khi Chad ra khỏi phòng, anh va phải Chelsea đang trên đường đến. Cô không trang điểm và khuôn mặt trông hốc hác lạ thường.

Chat tiến đến gần cô, định nói chuyện với cô, nhưng cuối cùng, anh không nói gì.

Chelsea bước vào văn phòng của Elliot và đóng cửa lại.

- Em xin lỗi, Elliot. Tất cả là do âm mưu của anh trai em. Anh ấy biết rằng anh vẫn đang hồi phục, nên anh ấy bắt anh lên ngọn đồi đó. Đó là một ngọn đồi đặc biệt dốc. Chúng em thường không tự mình lên đó. Anh ấy muốn anh chết. - Cô nói bằng giọng khàn khàn khi đứng trước mặt Elliot.

Elliot im lặng nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhợt nhạt của cô, rồi nói.

- Tôi biết.

- Em xin lỗi. Anh ấy sẽ không xin lỗi anh đâu. Anh ấy đã rời khỏi đất nước rồi. Làm ơn hãy tha thứ cho gia đình em, Elliot. Cha em đã già rồi, và em sợ rằng ông ấy sẽ không thể chịu đựng được sự phản ứng dữ dội này. Nếu anh phải trừng phạt ai đó, thì hãy trừng phạt em. Em sẽ chấp nhận tất cả mà không cần thắc mắc gì cả. - Chelsea nghẹn ngào nói.

Elliot tiếp tục nhìn cô trong im lặng. Như thể anh đang nhìn thấy cô lần đầu tiên.

Cô luôn trang điểm thật chỉn chu và chỉ thể hiện sự tốt nhất của bản thân mình trước mặt anh.

- Tôi rất cảm kích vì cô đã ở bên tôi suốt những năm qua, Chelsea. Rời khỏi công ty và đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa. Nếu cô có thể làm được như vậy, thì tôi sẽ để gia đình cô được yên. - Cuối cùng anh nói bằng giọng nhẹ nhàng không chút cảm xúc.

Nước mắt lăn dài trên khuôn mặt Chelsea khi cô nghe những lời của Elliot.

Mọi chuyện đã kết thúc!

Mọi chuyện đã hoàn toàn kết thúc giữa họ!

Cô hít một hơi thật sâu và cố gắng kìm nén nước mắt, nhưng chúng không thể kiểm soát được, và chúng cứ thế trào ra khỏi mắt cô.

Cô nhìn Elliot thật lâu lần cuối, rồi quay người và chạy ra khỏi phòng.

Khi Chelsea ra khỏi tòa nhà, đến lượt Ben bước vào văn phòng của Elliot.

Anh biết Elliot sẽ không muốn nghe một lời nào về Chelsea, nên anh không nhắc đến cô.

- Sinh nhật của anh sẽ diễn ra vào tuần tới, Elliot. Nếu anh không muốn tổ chức tiệc ở khách sạn, thì chúng ta hãy tổ chức một bữa tiệc nhỏ ở nhà. - Ben gợi ý.

Elliot nhấp một ngụm cà phê, rồi lạnh lùng nói.

- Quên đi.

Anh ghét đám đông và chưa bao giờ tổ chức sinh nhật.

- Nhưng Avery đã chuẩn bị quà sinh nhật cho anh rồi. Làm sao cô ấy có thể tặng nó cho anh nếu anh không tổ chức tiệc? Anh nên biết rằng thứ cô ấy tặng anh không phải là thứ anh có thể mua được bằng tiền. - Ben ném mồi nhử.

Elliot muốn giả vờ như anh không quan tâm, nhưng ánh mắt anh đã tố cáo anh.

- Cô ấy đã đan một chiếc áo len cho anh! Cô ấy đã làm việc cả ngày lẫn đêm chỉ để có thể kịp làm xong cho sinh nhật của anh. Anh không muốn tự mình xem sao? Tôi không nghĩ có cô gái nào từng tự tay đan áo len cho anh đâu! - Ben tiếp tục nói.

Elliot không thích mặc áo len vì anh thấy chúng phiền phức.

Quá trình đan một chiếc áo len dài còn phiền phức hơn!

Trong mắt anh, thật ngu ngốc khi làm điều đó. Tuy nhiên, anh sẽ không bao giờ gọi Avery là ngốc. Nếu cô tặng anh một chiếc áo len thì anh sẽ nhận.

- Tôi biết anh không thích đám đông. Chỉ là ăn trưa với một vài chàng trai thôi mà. - Ben nói.

Lông mày Elliot nhíu lại, và Ben nhận ra rằng anh đã quên nhắc đến vị khách quan trọng nhất.

- Ồ, tất nhiên rồi, Avery cũng sẽ ở đó. Vì cô ấy đã chuẩn bị một món quà cho anh nên cô ấy chắc chắn sẽ tham gia cùng chúng ta. Chúng ta nên làm ở nhà anh hay ở nhà hàng? - Ben nhanh chóng nói thêm.

- Nhà hàng. - Elliot trả lời ngắn gọn.

- Được rồi! Tôi sẽ đặt chỗ ngay! Tôi có nên báo cho Avery biết không hay anh sẽ báo?

- Anh báo đi.

- Hai người không liên lạc với nhau sao? Tại sao không? Jun nói với tôi rằng cô ấy cứ muốn đến gặp anh… - Ben vuốt cằm và nói.

- Cô ấy không bao giờ muốn. - Elliot nói bằng giọng nghẹn ngào.

Chỉ cần nghe hơi thở của anh là biết anh đang buồn.

Ben không ngờ Elliot luôn chờ Avery ra tay trước.

- Tôi cá là cô ấy bận đan áo len cho anh! Không dễ chút nào, cộng thêm đây là lần đầu tiên cô ấy đan áo len… Giờ nghĩ lại, không phải là anh ghét mặc áo len sao?

Nghĩ vậy, Ben thả trôi suy nghĩ và nói thêm.

- Sao anh không đưa cho tôi sau khi cô ấy đan xong? Trước đây tôi chưa bao giờ mặc áo len đan tay!

- Anh nhớ nhầm rồi. Tôi thích mặc áo len. - Elliot vẫn giữ nguyên vẻ mặt và nói.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.