Khi Mắt Anh Ấy Mở Ra - Chương 125
Cập nhật lúc: 05/09/2025 07:52
Avery rút điện thoại ra và gọi cho Cole.
- Xin chào? Avery? - Cole trả lời.
- Cassandra đã chết. Anh có biết không?"
- Cái gì?! Ý em là cô ấy đã chết?! Anh đang ở bệnh viện để kiểm tra sức khỏe…. Cô ấy vẫn ổn khi anh nói chuyện qua điện thoại với cô ấy tối qua.
- Hai người có cãi nhau không?
- Không! - Cole thốt lên.
Vài giây sau, gần như thể hắn nhớ ra điều gì đó, hắn nói thêm.
- Anh nhớ ra rồi. Cassandra đã ở đây khi chú Elliot về nhà ăn tối lần trước. Đó không phải là một đêm dễ chịu. Chú Elliot nói với cô ấy rằng cô ấy sẽ không còn sống được bao lâu nữa, và cô ấy đã rất sợ hãi về cuộc trò chuyện đó kể từ đó…
- Không thể nào! Tôi đã ở bên Elliot cả đêm. Anh ấy không làm gì cả!
Cole thở dài, rồi nói.
- Tại sao em lại mất hết lý trí mỗi khi chú Elliot tham gia? Anh chỉ nói những gì anh biết thôi. Em là người duy nhất anh muốn kể điều này. Nếu cảnh sát hỏi anh, anh sẽ không bao giờ đề cập đến chuyện này…
- Nghe này, Cole Foster! Tốt hơn là anh không nên liên quan gì đến cái c.h.ế.t của Cassandra. Cảnh sát sẽ điều tra đến cùng!
- Không phải anh. Anh không có động cơ! Anh sẽ không g.i.ế.c người ngay cả khi anh và cô ấy có đánh nhau. - Cole lạnh lùng đáp lại.
Rồi hắn nói thêm.
- Avery… Kể từ khi em yêu chú Elliot, anh chẳng là gì với em cả.
- Làm ơn giữ cái chuyện vớ vẩn đó cho riêng mình! Tôi là gì với anh khi anh cặp kè với Cassandra sau lưng tôi?! - Avery quát, rồi giận dữ cúp máy.
- Cô đã nói chuyện với ai vậy? - Cảnh sát hỏi.
- Cole Foster. Anh ta là bạn trai của Cassandra Tate. - Avery nói.
Cô đưa cho cảnh sát số điện thoại của Cole, rồi nói.
- Gần đây Cassandra thường xuyên qua lại với anh ta. Tôi chắc là anh ta biết lý do tại sao cô ấy tự tử.
Avery bước ra khỏi đồn cảnh sát vào buổi chiều và bắt taxi đến nhà mẹ cô.
Sau khi báo tin Cassandra c.h.ế.t cho Laura, Avery lẩm bẩm.
- Con không nhận ra nó, mẹ ơi... Chỉ toàn là máu... Con không nhìn thấy nét mặt của nó...
- Đừng sợ, Avery. Đó là cuộc sống của nó! Nó không liên quan gì đến chúng ta! Tất cả những gì chúng ta cần làm là sống cuộc sống của chính mình! - Laura vòng tay ôm chặt con gái và nói.
- Cole nói rằng Elliot đã làm điều đó... Con không tin! Elliot sẽ không bao giờ g.i.ế.c người! - Avery nói.
- Con đã hỏi cậu ấy chưa? Kể cả nếu đó là cậu ấy thì mẹ chắc chắn cậu ấy có lý do của mình. - Laura hỏi.
- Thôi nào, mẹ. Không bao giờ có lý do để g.i.ế.c ai đó. Nếu Cassandra vi phạm pháp luật, thì luật pháp phải là người xử lý nó.
- Luật pháp có làm gì về tội ác của chú nó không? - Laura nói.
Rồi bà nắm tay Avery và nói thêm.
- Mẹ không nói rằng g.i.ế.c người là không sai. Mẹ chỉ muốn nói rằng Cole có thể không nói sự thật.
Avery nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và nói.
- Con chỉ ghé qua để nói với mẹ điều này thôi… Con phải đi ngay bây giờ… Con cần gặp Elliot.
- Mẹ sẽ đưa con đến đó. Lúc này con không tỉnh táo. Mẹ lo lắm. - Laura nói.
Avery đã ra lệnh cho Elliot phải nằm trên giường nghỉ ngơi ít nhất một tuần, và vì vậy, anh ngoan ngoãn nghỉ ngơi tại nhà.
Avery đến dinh thự Foster lúc hai giờ chiều.
Nhìn vẻ mặt xa cách và nước da nhợt nhạt của cô khiến tim anh thắt lại trong lồng ngực.
- Em cần nói chuyện với anh, Elliot. - Avery nói khi cô ngồi xuống cạnh anh.
Bàn tay to lớn của Elliot nắm chặt bàn tay nhỏ bé của Avery. Bàn tay anh giống như bàn chân sư tử lớn. Nó quấn quanh tay cô như một cử chỉ trấn an.
Avery không quen với hành động âu yếm này và rút tay lại theo phản xạ.
Sau vài giây suy nghĩ, cô cố gắng đi thẳng vào vấn đề nhưng cuối cùng lại dễ dàng đi thẳng vào vấn đề.
- Cassandra đã chết. Anh có liên quan gì đến chuyện này không?
Đây luôn là cách thẳng thắn, không vòng vo mà cô thấy hòa hợp với Elliot.
Đôi mắt Elliot tối sầm lại, và giọng anh trở nên lạnh lùng.
- Tại sao em không hỏi về kẻ đã cố g.i.ế.c anh đêm qua? Mạng sống của Cassandra Tate quan trọng hơn mạng sống của anh sao?
Cái c.h.ế.t của Cassandra đã chiếm quá nhiều tâm trí của Avery trong ngày hôm nay đến nỗi cô gần như quên mất những sự kiện xảy ra đêm hôm trước.
- Là ai vậy?! Anh đã tìm ra kẻ đứng sau chuyện này chưa? - Cô hỏi với đôi mắt rực lửa.
- Em vẫn cảm thấy buồn về cái c.h.ế.t của cô ta nếu anh nói với em rằng đó là Cassandra sao? - Elliot nhìn chằm chằm vào Avery và hỏi.
Anh quan sát biểu cảm của cô chuyển từ sốc sang nghi ngờ, rồi chuyển sang lo lắng.
- Vậy thì… Anh thực sự có liên quan đến cái c.h.ế.t của Cassandra. Không còn cách nào khác sao? Tại sao anh phải đi đến mức cực đoan như vậy? – Cổ họng Avery nghẹn lại.
- Đừng nhìn anh như thế, Avery. Anh sẽ tiễn bất kỳ ai cản trở anh thẳng xuống địa ngục. Anh luôn là như vậy. - Vẻ dịu dàng trước đó của Elliot biến mất khỏi khuôn mặt anh.