Khi Mắt Anh Ấy Mở Ra - Chương 204
Cập nhật lúc: 14/09/2025 16:25
Laura bước về phía Elliot.
Khi thấy Laura bước về phía mình, anh nói.
- Chào dì.
- Avery có mời cậu qua không? - Laura lạnh lùng.
- Không.
- Vậy thì, tại sao cậu lại ở đây? Cậu đã ly hôn rồi, làm ơn đừng làm phiền cuộc sống của chúng tôi nữa. - Thái độ của Laura rất gay gắt. Đây là nhà của họ và Elliot đã đến mà không được mời.
Elliot nhìn cánh cổng đóng rồi nhìn khuôn mặt của Laura. Anh phải rời đi.
- Xin lỗi vì đã làm phiền.
Anh không thể đột nhập vào trong.
Khi rời đi, anh thấy một vật thể nhỏ màu trắng di chuyển sau bụi cây. Vật thể nhỏ đó hẳn là con gái của Avery.
Anh thực sự muốn gặp cô bé nhưng không phải qua con đường này.
Anh bước đi.
Sau khi anh rời đi, Layla chạy ra khỏi bụi cây.
- Bà ơi! Tại sao bố lại đến?
Laura nắm tay Layla và đi về phía cổng biệt thự.
- Làm sao cháu biết cậu ta là bố cháu?
- Bởi vì ông ấy là chồng cũ của mẹ! Thật đáng tiếc khi ông ta là một thằng khốn nạn. Anh trai cháu và cháu sẽ không có bố trong suốt quãng đời còn lại. - Layla lo lắng nói và thở dài.
- Không nhất thiết. Mẹ cháu vẫn còn trẻ. Ai mà biết được, con bé có thể gặp một người đàn ông tốt. Cha dượng của cháu cũng sẽ yêu cháu nhiều như vậy! - Laura mỉm cười.
Laura nói như vậy vì với tư cách là một người mẹ, bà hy vọng rằng con gái mình có thể tìm được một người đàn ông tốt hơn.
Sau cùng, cuộc sống còn dài và sẽ bớt cô đơn hơn khi có một người bạn đời.
- Cháu không muốn có cha dượng! Anh trai cũng không muốn có cha dượng. - Layla bĩu môi.
Cánh cổng mở ra, cả hai bước vào trong rồi Laura đóng lại.
- Anh trai! Anh trai, em về rồi! - Layla biết rằng hôm nay Hayden không đi học, vì vậy cô bé gọi.
- Layla, bà quên nói với cháu là anh trai cháu không có nhà. Thằng bé đã đến công ty của mẹ cháu với chú Mike. - Laura đưa Layla vào phòng khách.
- Anh trai cháu làm gì ở công ty của mẹ vậy? Để chơi sao? Cháu cũng muốn chơi ở đó! Bà ơi, đừng nấu bữa tối, đưa cháu đi tìm mẹ và anh trai đi! - Layla kéo tay Laura và nài nỉ.
Laura không thể cưỡng lại được nên bà phải đưa Layla đến đó.
Đây là bữa ăn tối đầu tiên của công ty sau khi Tate Industries được xây dựng lại.
Là chủ sở hữu, Avery đã nâng ly trước khi bước ra khỏi nhà hàng.
Mẹ và hai đứa con đang đợi cô ở bên ngoài.
Hai đứa trẻ không thích những nơi có nhiều người lạ.
Cô phải đưa chúng về nhà.
- Avery, con đã uống rượu à? - Laura hỏi.
- Con uống nước trái cây. Con cần lái xe, họ hiểu mà. - Avery lắc đầu.
Hai mẹ con mỗi người bế một đứa trẻ và đi về phía bãi đậu xe.
Không xa, trong bóng tối, một phần khuôn mặt của Elliot hiện ra dưới cột đèn
Anh nhìn bốn người họ một cách u ám. Anh muốn đi qua đó đến mức nào nhưng anh biết mình phải kiềm chế
Laura đã nói rõ với anh vào đầu buổi tối.
Miễn là anh còn phẩm giá, anh không được làm phiền họ.
- Anh Foster, cô bé mà Avery đang bế chắc là con gái cô ấy phải không? - Chad nhìn Avery và nói.
- Chad, tôi có nên ngừng quấy rối họ không? Bất kể con gái cô ấy là của ai, nó sẽ không phải là của tôi. Cô ấy đã phá thai đứa con mà chúng tôi có rồi. - Elliot nuốt nước bọt và nói bằng giọng khàn khàn.
- Mặc dù anh đã ly hôn, nhưng vẫn ổn khi chào hỏi. Tôi không nghĩ anh đang quấy rối họ. - Chad nói.
- Họ tránh xa tôi như thể tôi là một con quái vật và rõ ràng là họ không muốn nhìn thấy tôi. - Elliot đứng như trời trồng tại chỗ. Giọng anh lạnh lùng.
- Anh Foster, sao tôi không chào họ nhỉ? Tôi có thể nhìn con gái cô ấy. - Chad muốn giúp anh.
- Không cần đâu. Nhiệm vụ của anh tối nay là tiếp cận Mike.
- Được thôi.
