Khủng Bố Nữ Chủ Bá - Chương 273: Lại Xảy Ra Chuyện
Cập nhật lúc: 29/12/2025 15:41
Bài đăng của tôi nhanh ch.óng nhận được sự quan tâm lớn, số lượng bình luận nhiều không đếm xuể, trong đó có không ít người nước ngoài.
Rất mau sau đó, một khán giả có nickname là "Demacia" đã để lại bình luận, kèm theo khá nhiều hình ảnh minh họa. Hóa ra, anh ta là sinh viên của Đại học Ronia, chuyên nghiên cứu về văn hóa dân gian. Anh ta từng dành cả một kỳ nghỉ hè để tìm hiểu về b.úp bê tang phục.
Búp bê tang phục là một loại đồ tùy táng rất phổ biến ở Đông Âu. Nếu gia đình nào có trẻ nhỏ qua đời, người ta sẽ làm cho đứa trẻ một con b.úp bê để chôn cùng. Khi chế tác, thợ thủ công phải dùng chính tóc của đứa trẻ đã khuất, và bộ tang phục trên người b.úp bê cũng phải là bộ đồ mà đứa trẻ từng mặc khi còn sống. Vì vậy, ở vùng đó thời cổ đại, trẻ em thường được chuẩn bị sẵn một bộ đồ màu đen.
Tương truyền, phong tục này bắt nguồn từ một loại vu thuật thời viễn cổ. Các vu sư chế tạo b.úp bê tang phục cho các tầng lớp quyền quý, sau đó dâng hiến tế phẩm cho b.úp bê, nó có thể giúp đứa trẻ đã c.h.ế.t sống lại. Và lẽ tất nhiên, những tế phẩm đó đều là trẻ em từ những gia đình nghèo khổ.
Người đời sau không còn dâng hiến tế phẩm nữa mà chỉ dùng b.úp bê tang phục như một cách để an ủi linh hồn.
Người dùng này còn gửi cho tôi ảnh chụp những cuộn giấy da cừu, tất cả đều là ghi chép về vu thuật cổ đại khai quật được từ các di tích thành cổ. Trên một tấm giấy da, nổi bật là hình vẽ Sáu cánh sao.
Tôi xem mà thấy tóc gáy dựng ngược. Hóa ra khi tiến hành hiến tế, người ta sẽ vẽ một hình Sáu cánh sao lên bản đồ thành phố. Tâm của hình vẽ chính là nơi chôn cất đứa trẻ, sau đó từ sáu đỉnh nhọn của hình sao, mỗi vị trí sẽ chọn ra một đứa trẻ để hiến tế cho b.úp bê. Sau khi hiến tế hoàn tất, đứa trẻ đã c.h.ế.t sẽ bò ra khỏi nấm mồ.
Tôi lập tức lật lại xấp tài liệu dày cộm, phát hiện mỗi lần b.úp bê tang phục g.i.ế.c người đều tuân theo quy luật hình Sáu cánh sao này, nhưng vì nhiều nguyên nhân khác nhau mà việc hiến tế chưa bao giờ hoàn thành. Cô út của Tiểu Lâm chính là nạn nhân trong lần hiến tế gần đây nhất. Sau khi g.i.ế.c c.h.ế.t bốn đứa trẻ, con b.úp bê bị một đạo sĩ phát hiện và đ.á.n.h trọng thương, có lẽ nó đã lẩn trốn để dưỡng thương suốt bấy lâu.
Nhiều năm trôi qua, vết thương đã lành, nó vẫn không quên sứ mệnh của mình và một lần nữa xuất hiện để g.i.ế.c người.
Tôi lướt xem ảnh chụp tấm giấy da của "Demacia", bên trong còn ghi cả cách giải trừ nghi lễ. Thật ra rất đơn giản: rắc muối lên xác của bé gái đã c.h.ế.t, sau đó thiêu hủy là được.
Tôi lập tức gọi điện cho Tiểu Lâm rồi tức tốc chạy đến điểm tâm của hình Sáu cánh sao. Thật không ngờ, nơi đó cư nhiên lại là một trường tiểu học.
Rất nhiều trường học được xây dựng trên các khu mộ cổ. Chủ nhân ban đầu của con b.úp bê mang họ Long, vốn là một đại gia tộc bản địa từ thời nhà Minh. Mảnh đất này chính là nghĩa trang của gia tộc họ, suốt mấy trăm năm qua đã chôn cất hơn bốn năm trăm người.
Vừa bước vào trường, tôi đã cảm nhận được một luồng quỷ khí lạnh lẽo. Tiết trời đầu xuân đã ấm dần nhưng trong trường lại lạnh đến mức khiến người ta run rẩy.
Tiểu Lâm vội vã chạy đến, nói: "Tôi đã xem bài đăng của cô rồi, không ngờ cô út của tôi lại là một tế phẩm." Nói đến đây, ánh mắt cậu ta chùng xuống, nắm c.h.ặ.t nắm đ.ấ.m.
Lúc này là ba giờ chiều, trường học chưa tan tầm. Tiểu Lâm tìm đến hiệu trưởng, đưa ra chứng minh thư của mình, tôi mới phát hiện cậu ta đã được thăng lên hàm Thiếu tá. Cậu ta thông báo với hiệu trưởng rằng trong trường phát hiện chất độc hại, có thể đe dọa đến an toàn của học sinh. Hiệu trưởng sợ xanh mặt, lập tức cho người sơ tán toàn bộ học sinh.
Vị hiệu trưởng cứ lạch bạch chạy theo sau chúng tôi, không ngừng dùng khăn tay lau mồ hôi trên trán: "Thưa thủ trưởng, rốt cuộc là chất độc gì thế ạ? Có phải có k.h.ủ.n.g b.ố định tấn công trường chúng tôi không?"
Tiểu Lâm nghiêm nghị: "Chuyện quan trọng, không tiện tiết lộ."
Hiệu trưởng vâng vâng dạ dạ, Tiểu Lâm bảo ông ta rời đi ngay để tránh bị thương oan, ông ta giật mình: "Còn có cả s.ú.n.g chiến nữa sao? Trường tôi kinh phí hạn hẹp, nếu đ.á.n.h hỏng bàn ghế..."
"Nhà nước sẽ xử lý." Tiểu Lâm tỏ ra vô cùng mất kiên nhẫn. Hiệu trưởng lúc này mới yên tâm, hớn hở bỏ đi.
"Cô xem, đây là hiệu trưởng trường tiểu học nước mình đấy, nhát gan sợ phiền phức, lại còn đặc biệt bủn xỉn." Tiểu Lâm than thở.
Tôi đảo mắt một cái rồi mở phòng livestream, nói: "Chào các bạn khán giả, bài đăng trước đó của tôi đã nhận được sự chú ý rộng rãi, chắc hẳn mọi người đã chờ đợi video này từ lâu rồi."
Tôi kể lại toàn bộ lịch sử của Long gia, sau đó tiếp lời: "Bây giờ, chúng ta phải tìm ra t.h.i t.h.ể của bé gái năm xưa, nếu không sẽ có thêm ba đứa trẻ nữa phải c.h.ế.t t.h.ả.m."
[Người dùng]: Streamer, tôi là cha của Đồng Lệ Lệ, xin cô nhất định phải đòi lại công bằng cho con gái tôi! [Người dùng]: Streamer cố lên! Đánh bại con quỷ ngoại bang đó! [Người dùng]: Streamer, tôi là Demacia đây, cô phải cẩn thận, bên trong con b.úp bê đó có một con ác quỷ cổ đại trú ngụ, uy lực rất mạnh mẽ. [Người dùng]: Bạn phía trên cứ yên tâm, trước mặt streamer nhà mình thì dù là yêu ma quỷ quái gì cũng phải quỳ xuống hết!
Tôi phóng thần thức ra quét qua toàn bộ khuôn viên trường, nhưng quỷ khí ở đây quá nặng, hoàn toàn không tìm thấy vị trí huyệt mộ.
Tiểu Lâm đột nhiên lấy ra một thiết bị kỳ lạ. Tôi hỏi: "Cái gì đây?"
"Máy dò tìm quỷ quái." Cậu ta đáp, "Nó có thể dò tìm vị trí và cả cấp bậc của quỷ quái nữa."
"Lại có cả máy móc thế này sao?" Tôi kinh ngạc, "Có hiệu quả không đấy?"
Tiểu Lâm thản nhiên: "Thời đại nào rồi, phải tin vào khoa học chứ."
[Người dùng]: Ha ha ha, một dị nhân mà lại bảo phải tin vào khoa học, 'khoa học' về quỷ quái à? [Người dùng]: Bạn phía trên nói thế là sai rồi. Sao quỷ quái lại không khoa học? Khoa học đã chứng minh được linh hồn không tồn tại đâu?
Thiết bị đó trông giống như máy dò kim loại, có một tay cầm dài và một đĩa tròn bên dưới. Cậu ta tiến hành tìm kiếm kiểu rà mìn, rà soát từng tấc đất một. Đúng lúc này, vị hiệu trưởng lại hớt hải chạy tới, kêu lên: "Thủ trưởng, thủ trưởng không xong rồi!"
Tiểu Lâm lườm ông ta một cái: "Ông mới không xong ấy, rốt cuộc có chuyện gì?"
Hiệu trưởng lau mồ hôi trên trán, hổn hển: "Thủ trưởng, tôi vừa mới kiểm tra lại sĩ số học sinh, phát hiện thiếu mất ba đứa."
"Cái gì?" Tiểu Lâm giật mình, chộp lấy cổ áo ông ta kéo lại gần. Hiệu trưởng vội vàng: "Thủ trưởng, thủ trưởng bình tĩnh!"
Tiểu Lâm gằn giọng từng chữ: "Mau nói, ba đứa trẻ mất tích tên là gì? Nhà ở đâu?"
Hiệu trưởng lấy ra một cuốn danh sách: "Chính là ba đứa này. Trên đó có tên cha mẹ và địa chỉ nhà của các em."
Chúng tôi cầm danh sách đối chiếu, phát hiện ba đứa trẻ này cư nhiên sống đúng tại ba đỉnh nhọn còn lại của hình Sáu cánh sao. Hiệu trưởng cuống cuồng: "Phải làm sao bây giờ? Nếu mấy đứa nhỏ có mệnh hệ gì, cha mẹ chúng sẽ ăn tươi nuốt sống tôi mất."
Tiểu Lâm lấy ảnh của bọn trẻ rồi đuổi ông ta ra ngoài. Chúng tôi chia làm hai ngả, Tiểu Lâm tiếp tục tìm kiếm huyệt mộ, còn tôi và Doãn Thịnh Nghiêu đi tìm bọn trẻ.
Nơi đây quỷ khí âm u, thần thức của tôi không tìm thấy huyệt mộ nhưng tìm vài đứa trẻ thì không thành vấn đề. Chúng tôi nhanh ch.óng tìm thấy ba học sinh trong căn hầm chứa đồ ở tầng ba tòa nhà dạy học. Tụi nhỏ dường như đã bị cho uống t.h.u.ố.c ngủ, đang ngủ say sưa.
Tôi lấy ra một chiếc bình hít, cho bọn trẻ ngửi một chút, chúng nhanh ch.óng tỉnh lại, nhìn chúng tôi với ánh mắt ngơ ngác và mờ mịt.
"Các em có phải là Chung Tiểu Âm, Đàm Minh và Phương Lỗi không?" Tôi hỏi, "Yên tâm đi, các em an toàn rồi."
Ba đứa trẻ nhìn tôi đầy kỳ quặc: "Dì ơi, em không phải Chung Tiểu Âm." "Em cũng không phải Đàm Minh." "Em không phải Phương Lỗi."
Tôi và Doãn Thịnh Nghiêu nhìn nhau, cả hai đều thấy rõ sự kinh ngạc trong mắt đối phương.
"Nhà các em ở đâu?" Tôi vội hỏi.
Tụi nhỏ đọc địa chỉ nhà ra, hoàn toàn không nằm trên ba đỉnh nhọn của hình Sáu cánh sao kia. Tôi nắm lấy tay một đứa nhỏ, trấn an: "Em trai, đừng sợ, nói cho dì biết, sao các em lại ở đây?"
Đứa bé đáp: "Là hiệu trưởng Hoàng bảo tụi em sang đây, ông ấy còn cho tụi em ăn socola nữa."
[Người dùng]: Tình huống gì thế này? Hiệu trưởng Hoàng có vấn đề? [Người dùng]: Chắc chắn là có vấn đề rồi, lão ta hẳn là kẻ chủ mưu đứng sau! [Người dùng]: Không lẽ nào? Lão ta làm vậy để làm gì chứ? Lão ta thì có liên quan gì đến đại tiểu thư Long gia đã c.h.ế.t hơn trăm năm trước? Vì để cô ta sống lại mà lão ta không tiếc g.i.ế.c người phạm tội sao?
Lúc này, khi Tiểu Lâm cầm thiết bị đi đến bồn hoa phía sau trường học, máy dò đột nhiên phát ra tiếng "bíp bíp" dồn dập. Cậu ta mừng rỡ: "Tìm thấy huyệt mộ rồi!"
Nhưng khi nhìn vào màn hình hiển thị dữ liệu trên máy, sắc mặt cậu ta lập tức cắt không còn giọt m.á.u.
Lệ quỷ cấp cao! Con b.úp bê tang phục kia, cư nhiên là một con Lệ quỷ cấp cao!
"Thủ trưởng!" Hiệu trưởng lại lạch bạch chạy tới. Tiểu Lâm khó chịu quát: "Sao ông lại quay lại nữa?"
Hiệu trưởng Hoàng vốn là người hay ra mồ hôi, lúc này mặt mũi đầy nước: "Thủ trưởng ơi, lại xảy ra chuyện rồi!"
Tiểu Lâm giật mình: "Chuyện gì?"
