Khủng Bố Nữ Chủ Bá - Chương 287: Bí Quyết Diệt Ngạ Quỷ

Cập nhật lúc: 29/12/2025 15:43

Tôi kinh hãi rụng rời, hai tay nhanh ch.óng kết pháp quyết rồi mãnh liệt tung ra một chưởng. Luồng kình phong mạnh mẽ hất văng phần lớn số cơm đi, nhưng chung quy vẫn chậm một bước, một phần cơm vẫn rơi tõm vào trong địa hầm.

"Cơm đến rồi... cơm đến rồi..."

Từ dưới địa hầm bỗng vang lên những âm thanh trầm đục, hư ảo. Từng bóng người lùn tịt hiện ra, điên cuồng lao về phía những hạt cơm vừa rơi xuống.

"Đói quá, đói quá đi mất." Chúng vừa tranh nhau vốc cơm dưới đất vừa lầm bầm lầu bầu, đôi mắt loé lên những tia sáng xanh loét.

Tôi chỉ thấy sống lưng lạnh toát, bởi số lượng quá nhiều. Liếc mắt nhìn xuống hầm, dày đặc nhung nhúc toàn là quỷ.

"Chạy mau!" Tôi ngẩng đầu, hét lớn về phía dân làng.

Đến lúc này, ngay cả sắc mặt Hoa đại tỷ cũng biến đổi. Bà ta nháy mắt với tên đồ đệ, cả hai cuống cuồng tìm đường tháo chạy.

Chỗ cơm ít ỏi kia chỉ trong vài giây đã bị bầy quỷ đói ngốn sạch. Chúng ngước đầu lên: "Đói quá, vẫn đói quá, ta muốn ăn, phải có cái gì đó để ăn!"

Chúng như thủy triều tràn ra khỏi địa hầm, thấy người là nhập xác, chui tọt vào cơ thể họ. Sắc mặt những người bị nhập lập tức thay đổi, trở nên tham lam và hung bạo, đôi mắt vọt ra tia sáng xanh lè.

Giọng của tiền bối Âm Trường Sinh vang lên bên tai: "Đám Ngạ Quỷ này đã đói quá lâu rồi, oán khí của chúng thâm trọng, thức ăn bình thường không còn thỏa mãn được chúng nữa đâu."

Tôi kinh hãi: "Chẳng lẽ chúng còn muốn ăn thịt người sao?"

Lời còn chưa dứt, đã thấy một người phụ nữ bị nhập gào rú lao về phía một dân làng khác, vật ngã người đó xuống đất rồi ngoác miệng c.ắ.n mạnh một phát.

"Á!" Dân làng thét lên t.h.ả.m thiết. Tôi lật tay một cái, quăng Khốn Quỷ Sò (Dây thừng trói quỷ) ra, quấn c.h.ặ.t lấy người phụ nữ rồi dùng sức kéo mạnh, lôi sống con Ngạ Quỷ đang ẩn thân bên trong ra ngoài.

Tôi rung mạnh hai tay, Khốn Quỷ Sò siết c.h.ặ.t khiến con quỷ kia vỡ tan thành một làn sương đen, biến mất trong không trung.

Nhìn ra xung quanh, phần lớn dân làng đứng xem đều đã bị nhập xác, ngay cả nhà Tôn Hữu Quý cũng không thoát khỏi tai ương. Tất cả bọn họ đều lao về phía Hoa đại tỷ. Thấy tình thế bất ổn, Hoa đại tỷ túm lấy tên đồ đệ định đẩy hắn ra sau làm bia đỡ đạn.

Nào ngờ tên đồ đệ lấm lét kia đã sớm phòng bị, hắn xoay người đá bộp vào đầu gối bà ta khiến bà ta ngã quỵ, rồi co giò chạy biến như làn khói.

Hoa đại tỷ ngã lăn ra đất, cả nhà họ Tôn xông tới túm lấy bà ta mà c.ắ.n xé loạn xạ. May mà tiết trời hiện tại chưa nóng, quần áo mặc trên người khá dày, dù bị xé rách tả tơi nhưng vẫn chưa thấy đổ m.á.u.

Hoa đại tỷ gào khóc t.h.ả.m thiết: "Cứu tôi với, có ai cứu tôi không!"

Nói thật, loại người này tôi chẳng muốn cứu chút nào. Nhưng bảo tôi giương mắt nhìn bà ta c.h.ế.t ngay trước mặt, tôi lại không làm được. Thật là tiến thoái lưỡng nan.

Đúng lúc này, Alexander xuất hiện phía sau họ. Anh xòe bàn tay ra, một đóa lửa nhỏ nhảy tót lên. Anh lầm rầm đọc chú ngữ, rồi chỉ tay về phía ba người nhà họ Tôn, ngọn lửa bùng lên "vù" một cái, thiêu đốt khắp người họ.

[Cái gì thế này? Anh chàng người nước ngoài này điên rồi sao? Không biết nhà họ Tôn vẫn là người sống à? Sao lại trực tiếp phóng hỏa đốt người ta như vậy?] [Đây là mưu sát! Anh ta tưởng mình tên Alexander là có thể coi thường mạng người như vị Đại đế trong lịch sử chắc?] [Hờ hờ, chẳng phải ngày xưa họ vẫn hay thiêu sống phù thủy như thế sao? Xem ra là truyền thống rồi.] [Soái ca ơi, dù anh rất đẹp trai nhưng tôi đành phải bỏ theo dõi anh thôi.]

"Alexander!" Tôi kinh ngạc hét lên. "Anh đang làm gì vậy?"

"Đừng gấp." Anh quay đầu lại, mỉm cười nhẹ nhàng với tôi. "Nhìn kìa."

Tôi nhìn kỹ lại, ba người nhà họ Tôn liên tục lăn lộn trên đất, nhưng kỳ lạ là cơ thể họ không hề bị cháy xém. Những con Ngạ Quỷ bị lửa hun liền bò ra ngoài, ngọn lửa đó cũng theo chúng rời khỏi cơ thể vật chủ. Chẳng mấy chốc, ba con quỷ đói đã bị thiêu thành tro bụi.

Tiền bối Âm Trường Sinh cười nói: "Ma pháp phương Tây của họ cũng thú vị đấy, có cơ hội tôi thực sự muốn giao lưu một chút."

[Tôi đã bảo mà, soái ca nước ngoài sao có thể thiếu đạo đức như vậy được. Các người không tin ai thì cũng phải tin vào con mắt nhìn người của streamer chứ!] [Nhan sắc là chính nghĩa. Người đẹp trai thế này không thể là kẻ xấu được đâu.] [Mấy đứa cuồng nhan sắc phía trên ơi, làm ơn giữ chút liêm sỉ đi được không?]

"Thế nào?" Alexander cười hỏi tôi. "Streamer, tôi làm thế này đã đủ lọt vào mắt xanh của cô chưa?"

Dứt lời, anh tung một cú đ.ấ.m vào n.g.ự.c một dân làng đang gào thét lao tới. Người đó bị đ.á.n.h văng ra, con Ngạ Quỷ bên trong cũng bị đ.á.n.h văng khỏi cơ thể.

Lúc này tôi mới chú ý thấy trên ngón tay anh đeo một chiếc nhẫn vàng, trên đó khắc những phù văn tinh xảo. Anh giơ tay lên, nói: "Đây là thánh vật khu ma truyền đời của gia tộc tôi."

Nói đoạn, anh xông thẳng vào đám đông, cứ mỗi cú đ.ấ.m lại đ.á.n.h văng một con Ngạ Quỷ ra khỏi người dân làng. Động tác của anh cực kỳ gọn gàng, dứt khoát, kết hợp với vóc dáng và gương mặt đó, nhìn anh trừ tà thực sự là một sự hưởng thụ thị giác.

Xem ra buổi livestream lần này, hào quang nhân vật chính của tôi đã bị cướp mất, biến thành sân khấu cá nhân của anh ta rồi. Nhưng thôi, chỉ cần đẹp trai thì mọi chuyện đều không thành vấn đề.

Tôi nhỏ giọng nói: "Các bạn khán giả thân mến, chắc hẳn các bạn xem tôi bắt quỷ cũng chán rồi, lần này chúng ta cùng chiêm ngưỡng soái ca trừ tà nhé."

[Streamer, thực ra là cô muốn lười biếng đúng không?] [Chắc chắn là streamer cũng muốn ngắm trai đẹp rồi.] [Streamer ơi, cô thay đổi rồi.] [Streamer, còn Bạo Quân thì sao? Ngài Doãn thì thế nào?]

Tôi lặng lẽ quan sát Alexander "đại sát tứ phương". Rất nhanh sau đó, anh đã đ.á.n.h văng hết bầy quỷ khỏi người dân. Dân làng nằm la liệt trên đất, còn bầy Ngạ Quỷ dù bị thương nhẹ nhưng vẫn điên cuồng lao về phía anh.

Anh quay đầu lại, nụ cười quý tộc trên mặt hơi méo xệch: "Streamer, cô không định ra tay giúp một tay sao?"

Đúng lúc này, giọng của em trai Thẩm An Nghị lại vang lên: "Chị ơi, đối phó với Ngạ Quỷ có một bí quyết nhỏ, để em dạy chị."

Nghe cậu ấy nói xong, tôi vội bảo Alexander: "Anh ráng cầm cự, tôi bày trận!"

Nói đoạn, tôi lấy Trận bàn từ trong túi ra. Điều lo lắng nhất lúc nãy là quỷ nhập vào người sống nên không dám nặng tay, giờ chúng đã tách rời khỏi cơ thể người, tôi có thể hốt trọn một mẻ.

Tôi đọc chú ngữ, tung trận bàn lên không trung. Trận bàn đột ngột phóng to, trở nên trong suốt rồi từ từ hạ xuống, bao trùm lấy toàn bộ bầy Ngạ Quỷ. Xung quanh hiện ra chín lá Trận kỳ bay phấp phới trong gió.

Lũ Ngạ Quỷ hoàn toàn không cảm nhận được nguy hiểm, trong đầu chúng chỉ còn duy nhất một ham muốn là "ĂN".

Alexander kinh ngạc nhìn xung quanh, lùi dần về phía tôi, lẩm bẩm: "Hóa ra đây là trận pháp của người Hoa Hạ, thật là tinh diệu tuyệt luân."

Hai tay tôi liên tục kết ấn, quát lớn: "PHONG!"

Trong trận bàn hiện lên một lớp ánh sáng vàng kim như một màng mỏng trong suốt. Lũ Ngạ Quỷ muốn thoát ra nhưng đều bị va vào lớp màng đó.

Alexander hỏi: "Trận pháp này có thể g.i.ế.c c.h.ế.t nhiều Ngạ Quỷ như vậy sao?"

Tôi mỉm cười: "Không cần chúng ta phải tự tay làm đâu."

Alexander lạ lùng nhìn tôi: "Ý cô là sao?"

"Cứ chờ xem." Khóe môi tôi nhếch lên. "Anh sẽ sớm có câu trả lời thôi."

Từ dưới địa hầm, Ngạ Quỷ vẫn tiếp tục bò ra, số lượng ngày càng nhiều nhưng đều bị nhốt c.h.ặ.t trong trận pháp, chen chúc đến nghẹt thở. Trong trận pháp không có bất kỳ thức ăn nào, lũ quỷ đói đến mức mắt xanh lè. Không có gì ăn, chúng định gặm cả mặt đất, nhưng quanh ngôi nhà này đều đã lát xi măng, chẳng có đất mà gặm.

Khi cơn đói lên đến đỉnh điểm, chúng bắt đầu lao vào cấu xé đồng loại của mình.

Alexander chợt hiểu ra: "Hóa ra là vậy! Thay vì trực tiếp g.i.ế.c chúng, hãy để chúng tự tàn sát lẫn nhau!"

Lũ quỷ đói bắt đầu nuốt chửng lẫn nhau. Số lượng giảm đi với tốc độ kinh hoàng, chưa đầy mười phút sau chỉ còn lại duy nhất một c.o.n c.uối cùng. Tôi kết pháp ấn, chỉ tay một cái, một tia sáng từ trận pháp b.ắ.n ra trúng người con quỷ cuối cùng. Nó nổ tung, hóa thành một làn khói đen.

Hàng trăm con Ngạ Quỷ đã bị quét sạch hoàn toàn.

Tôi thu hồi trận bàn, trong không trung lại có một luồng Oan nghiệt khí lặng lẽ trôi tới, chui tọt vào mũi tôi. Hàng trăm con Ngạ Quỷ mang lại lượng oan nghiệt khí vô cùng dồi dào, tôi cảm thấy linh khí trong đan điền đang xao động, vội vàng ép nó xuống.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.