Khủng Bố Nữ Chủ Bá - Chương 504: Lại Đủ Một Bàn Mạt Chược

Cập nhật lúc: 29/12/2025 16:34

Thượng Quan Doãn trầm giọng nói: "Một con quái vật dưới nước mấy chục năm không ló mặt, sao đột nhiên lại nổi lên tấn công thuộc hạ của tôi? Những người đã khuất đều là những tay s.ú.n.g thiện chiến tôi dày công huấn luyện, tôi coi họ như anh em ruột thịt. Chuyện này nhất định có âm mưu, tôi tuyệt đối phải báo thù cho họ!"

Đúng lúc này, tôi chợt phát hiện ra điều gì đó. Tôi lật vạt áo của Chương Chấn Tân lên thì thấy ông ta đã dùng m.á.u viết vài chữ vào mặt trong lớp áo.

Chẳng biết có phải ý trời thương xót hay không mà những chữ này không hề bị nước sông gột rửa mất. Nhìn thấy mấy chữ đó, sắc mặt của cả ba chúng tôi đều biến đổi.

Trên đó viết: "Sơn Thành, Dị Thế Giới."

Chuyện này vậy mà lại có liên quan đến Dị Thế Giới ở thành phố Sơn chúng ta?

tôi nhìn sang Doãn Thắng Nghiêu, anh ấy lại một lần nữa rơi vào trầm tư.

Chúng tôi thu dọn t.h.i t.h.ể, Doãn Thắng Nghiêu và Thượng Quan Doãn mỗi người đều sai thuộc hạ đi điều tra. Đến tối, cả hai cùng tới nhà tôi dùng bữa. Thượng Quan Doãn vừa bước vào cửa đã ngửi thấy mùi thức ăn thơm phức, lập tức lộ ra vẻ thèm thuồng.

"Những thứ này... đều là em làm sao?" Anh ta kinh ngạc nhìn tôi.

Tôi gật đầu. Thật ra tôi chẳng muốn nấu d.ư.ợ.c thiện cho anh ta ăn chút nào, nhưng vì Doãn Thắng Nghiêu cũng đến nên đành cho anh ta hưởng ké vậy.

"Đem nhiều linh thực như vậy ra làm thức ăn, Nguyên Quân Dao, em còn xa xỉ hơn cả những đại gia tộc ở thủ đô đấy." Nói đoạn, anh ta ngồi xuống, cầm đũa lên gắp lia lịa như gió cuốn mây tan.

Khóe miệng tôi giật giật: "Nhà họ Thượng Quan đúng là danh gia vọng tộc, ngay cả cách ăn uống cũng 'nhã nhặn' thật đấy."

Dù tư thế ăn trông rất lịch sự nhưng tốc độ của anh ta lại nhanh đến kinh người. Nếu tôi không nhanh mắt nhanh tay giữ lại hai đĩa thức ăn thì có lẽ Doãn Thắng Nghiêu chỉ còn nước nhìn đĩa không mà thở dài.

Đúng lúc Doãn Thắng Nghiêu tới, tôi ra mở cửa. Ngoảnh lại nhìn thì Thượng Quan Doãn đã chén sạch sành sanh hai đĩa cuối cùng.

Tôi tức muốn c.h.ế.t, cái tên Thượng Quan Doãn này là đầu t.h.a.i từ quỷ c.h.ế.t đói sao?

"Xin lỗi nhé Doãn đại thiếu, cơm canh Nguyên Quân Dao nấu ngon quá nên tôi lỡ ăn sạch rồi." Thượng Quan Doãn mỉm cười nói, ra vẻ đắc ý vô cùng.

Doãn Thắng Nghiêu lười chấp nhặt với anh ta nên không đáp lời. Tôi bảo: "Doãn đại thiếu, để em vào bếp nấu cho anh bát mì nhé."

Dứt lời, tôi quay người vào bếp, rất nhanh sau đó đã bưng ra một bát mì thịt bò. Sợi mì dai ngon, bên trên phủ một lớp váng dầu đỏ rực bắt mắt, thêm vài miếng thịt bò kho được thái vuông vức cùng hành lá xanh mướt, chỉ cần ngửi qua đã thấy thèm thuồng.

Thượng Quan Doãn không nhịn được hỏi: "Đây không phải thịt bò bình thường đúng không?"

"Thịt dị thú đấy." Tôi đáp.

Thượng Quan Doãn trầm trồ: "Linh khí nồng đậm thế này, e là không phải dị thú tầm thường đâu, ít nhất cũng phải cấp sáu."

Tôi không thèm để ý đến anh ta, đặt bát mì trước mặt Doãn Thắng Nghiêu. Anh thản nhiên ngồi ăn, còn Thượng Quan Doãn thì nâng chén trà, vừa nhấp vừa nói: "Chỉ riêng bữa cơm vừa rồi thôi, chuyến đi thành phố Sơn lần này của tôi đã không uổng công rồi."

Tôi trợn mắt, hỏi: "Hai người có tra được gì không?"

"Có rồi." Thượng Quan Doãn nói, "Năm năm trước, Chương Chấn Tân đến thành phố Sơn du lịch, mải chơi đến nửa đêm mới về khách sạn nhưng lại lên nhầm tuyến tàu điện ngầm số 18, mất tích ba ngày. Sau ba ngày ông ta đột ngột xuất hiện trở lại."

Tôi khẽ nheo mắt: "Ông ta đã lọt vào Dị Thế Giới, tình cờ tìm được phương t.h.u.ố.c của một luyện d.ư.ợ.c sư cổ đại và học được kiến thức về linh thực sao?"

"Không đơn giản vậy đâu." Doãn Thắng Nghiêu ăn xong bát mì, lau môi rồi nói: "Sâu trong Dị Thế Giới ẩn giấu rất nhiều thứ: đại năng viễn cổ, kỳ trân dị thú, thậm chí cả Ma tộc cổ đại cũng có. Tôi nghi ngờ ông ta đã gặp phải một tên Ma tộc tâm địa bất chính. Tên Ma tộc đó đã dạy ông ta cách phối chế Dạ Sinh Hoa nhằm mượn tay ông ta làm suy yếu sức mạnh của nhân loại."

Sắc mặt tôi biến đổi: "Nếu sự thật là vậy thì chuyện này lớn rồi. Chúng ta có nên liên lạc với Đàm ủy viên trưởng không?"

Thượng Quan Doãn cười nhẹ: "Hiện tại tất cả chỉ là suy đoán, chúng ta không có bằng chứng, báo cáo cho ông ấy thì có ích gì?"

"Ít nhất cũng phải lật đổ nhà họ Điền đã." Tôi nghiến răng nói.

Thượng Quan Doãn lắc đầu: "Lật đổ nhà họ Điền không thành vấn đề, nhưng nếu đứng sau lưng nhà họ Điền thực sự có liên quan đến Ma tộc thì e là mọi chuyện sẽ không đơn giản như thế."

Doãn Thắng Nghiêu cũng trầm mặt nói: "Nếu nhà họ Điền đã đầu quân cho Ma tộc, vậy trong Hoa Hạ liệu có còn gia tộc nào khác phản bội nhân loại, phản bội quốc gia nữa không? Nếu đã định ra tay, thì phải nhổ cỏ tận gốc."

Tôi gật đầu đồng ý: "Vậy bây giờ chúng ta nên làm gì?"

Thượng Quan Doãn nhếch môi: "Còn phải nói sao? Đương nhiên là vào Dị Thế Giới một chuyến rồi."

Tôi nhíu mày liếc anh ta một cái: "Anh tưởng Dị Thế Giới là vườn sau nhà anh chắc? Nơi đó vô cùng nguy hiểm, chỉ cần một bước sai lầm cũng có thể dẫn đến họa sát thân."

Thượng Quan Doãn cười: "Chẳng phải em cũng đã vào đó mấy lần rồi sao? Dị nhân chúng ta đã dấn thân vào con đường tu hành này rồi thì còn sợ gì cái c.h.ế.t?" Nói đến đây, sắc mặt anh ta hơi trầm xuống, đáy mắt hiện lên một tia sát ý: "Chúng dám g.i.ế.c thuộc hạ của tôi, thì phải trả giá đắt cho việc đó."

Tôi thầm nghĩ: Dù Thượng Quan Doãn là kẻ âm hiểm, nhưng ít ra vẫn còn chút huyết tính của đàn ông.

Tôi nhìn sang Doãn Thắng Nghiêu: "Doãn đại thiếu, anh thấy sao?"

Doãn Thắng Nghiêu đứng dậy, đáp: "Vậy thì đi một chuyến thôi. Quân Dao, em yên tâm, tôi nhất định sẽ bảo vệ em chu toàn."

Tôi mỉm cười: "Cảm ơn anh, Doãn đại thiếu. Đừng quên tôi cũng là một tu đạo giả lục phẩm, sẽ không kéo chân hai người đâu."

________________________________________

Đã quyết định đi thì phải chuẩn bị thật kỹ. Tôi và Doãn Thắng Nghiêu mỗi người luyện một ít đan d.ư.ợ.c, sau đó tôi gọi điện cho Tiểu Lâm. Vừa nghe tôi nói định vào Dị Thế Giới một lần nữa, Tiểu Lâm đã muốn nổ tung cái đầu.

"Nguyên tiểu thư, tôi gọi cô là Nguyên tỷ được không? Xin cô đừng gây thêm rắc rối cho tôi nữa!" Tiểu Lâm vò đầu bứt tai nói, "Thành phố Sơn chúng ta một hai năm nay đã thay bao nhiêu vị bộ trưởng rồi? Đấy, cái vị bộ trưởng vừa nhậm chức chưa được bao lâu lại vừa bị điều đi rồi, bộ trưởng mới còn chưa tới. Trong Cục Đặc Biệt người ta còn đồn nơi này là 'Quỷ Kiến Sầu', ai đến cũng không trấn áp nổi. Cô đừng quậy nữa có được không?"

Tôi nghiêm giọng: "Tiểu Lâm, chuyện này liên quan đến vận mệnh của Hoa Hạ, tôi bắt buộc phải vào trong đó."

Tiểu Lâm ngẩn ra: "Nghiêm trọng vậy sao? Có cần báo cáo lên cấp trên không?"

"Tạm thời chưa cần." Tôi nói, "Hiện tại chưa có bằng chứng xác thực, chúng tôi vào đó chính là để tìm bằng chứng."

Tiểu Lâm im lặng hồi lâu rồi đáp: "Được rồi, Nguyên tiểu thư, tôi tin cô."

Tôi cúp máy, cùng Thượng Quan Doãn và Doãn Thắng Nghiêu bước lên tuyến tàu số 18. Lúc này đã là đêm muộn, trên tàu chỉ có lưa thưa vài người. Có hai cô gái say khướt đi tới định trêu ghẹo Doãn Thắng Nghiêu. Mặt anh đen lại, lạnh lùng bảo: "Hai người tìm nhầm người rồi, cái tên bên cạnh tôi mới là kẻ có hứng thú với phụ nữ."

Hai cô gái liếc nhìn Thượng Quan Doãn một cái rồi bĩu môi: "Hắn ta xấu quá, bọn tôi không có hứng thú."

"Phụt!" Tôi không nhịn được bật cười thành tiếng. Hai cô gái này đúng là tuyệt vời!

Thượng Quan Doãn nổi giận lôi đình. Nhan sắc của anh ta tuy không bằng Doãn Thắng Nghiêu nhưng cũng được coi là tuấn tú, vậy mà bị chê là xấu! Thật là sỉ nhục không thể chịu nổi!

Anh ta nở một nụ cười đầy nguy hiểm: "Hai vị tiểu thư, cẩn thận một chút nhé, đêm hôm khuya khoắt thế này dễ gặp ma lắm đấy."

Vừa nói đến chữ "ma", khuôn mặt anh ta đột nhiên biến thành một màu kim loại đen kịt, dọa hai cô gái kia thét lên một tiếng kinh hoàng, quay đầu bỏ chạy: "Ma kìa!"

Mặt Thượng Quan Doãn trở lại bình thường, khóe môi nhếch lên cười đắc ý. Tôi thầm nghĩ, không ngờ anh ta cũng có mặt trẻ con như vậy.

Tàu tiếp tục lao đi, không biết đã chạy được bao lâu, tôi chợt khựng lại vì cảm nhận được điều gì đó: "Có người đang theo dõi chúng ta."

Sắc mặt Doãn Thắng Nghiêu đanh lại, ngay lập tức ra tay chộp về phía cuối toa. Không khí đột nhiên d.a.o động, một bóng người mặc áo choàng hiện ra.

Hắn và Doãn Thắng Nghiêu giao thủ chỉ trong hai chiêu, sức mạnh kinh người suýt chút nữa đã làm lật cả toa tàu.

Tôi quát lớn: "Dừng tay hết lại!"

Hai người lùi lại hai bước, cảnh giác nhìn đối phương. Tôi vội vàng chạy lại gần: "Bạch Ninh Thanh, sao lại là anh?"

Bạch Ninh Thanh phẩy quạt một cái, cười bảo: "Quân Dao, thấy tôi hình như em không vui lắm nhỉ?"

Đầu tôi đầy vạch đen: "Sao anh đến mà không báo trước một tiếng? Hơn nữa, anh theo dõi chúng tôi làm gì?"

Bạch Ninh Thanh đắc ý nói: "Tôi đến để nhậm chức."

"Cái gì?" Tôi kỳ quái hỏi, "Nhậm chức? Nhậm chức gì?"

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.