Khủng Bố Nữ Chủ Bá - Chương 603: Phá Tan Ảo Cảnh! Phản Phệ!

Cập nhật lúc: 29/12/2025 16:50

Thì ra, sau khi cầm đồ lấy tiền, tôi đã đi mua một số nguyên liệu để chế ra Sát Đan giấu trên người.

Dù lúc này không thể sử dụng linh lực để luyện chế đan d.ư.ợ.c thực thụ, nhưng gói t.h.u.ố.c bột được phối theo bí phương này vẫn có sức sát thương cực lớn. Ngay khi rời khỏi công ty, tôi đã chú ý thấy ánh mắt oán độc của ả đàn bà lẳng lơ kia. Ả chắc chắn sẽ tìm mọi cách báo thù tôi. Đã vậy thì muốn c.h.ế.t thì cùng c.h.ế.t luôn đi!

Tôi mạnh tay ném gói t.h.u.ố.c ra ngoài, vừa vặn rơi ngay dưới chân ả.

Ầm!

Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên. Ngay khoảnh khắc Sát Đan phát huy uy lực, mặt đất dưới chân tôi đột nhiên nứt toác. Tôi lại bị kéo vào vùng sâu thẳm hơn của bóng tối.

________________________________________

Lần tỉnh lại này, tôi thấy mình đang nằm trong một lớp học. Nơi này trông rất quen thuộc. Tôi chậm rãi đứng dậy, nhìn về phía cuối lớp. Trên bảng tin dán một bức ảnh tập thể lớp.

Đây là trường trung học tôi từng học, và đây chính là lớp 4 của tôi. Bên cạnh bảng tin có một tấm gương soi chỉnh đốn trang phục. Tôi nhìn mình trong gương, lòng chợt lạnh toát.

Trên mặt tôi mọc đầy Oan Nghiệt Sang, trông vô cùng ghê tởm và đáng sợ. Nỗi sợ hãi lan tỏa trong lòng, đôi bàn tay tôi khẽ run rẩy.

Không, đừng mà! Tôi không muốn quay lại làm một con nhỏ xấu xí nữa!

"Nguyên Quân Dao." Một giọng nói non nớt vang lên. Tôi quay đầu lại, thấy vài nữ sinh mặc đồng phục đứng ở cửa, nhìn tôi bằng ánh mắt khinh bỉ và chán ghét.

Mấy đứa con gái này chính là những kẻ năm xưa đã bắt nạt tôi thậm tệ nhất lớp. Chúng ném những ly trà sữa trên tay vào người tôi, khinh khỉnh nói: "Xấu xí thế này mà cũng vác mặt đến trường sao? Cô ở trong lớp này chỉ khiến lớp 4 thành trò cười cho cả trường thôi."

"Xấu không phải lỗi của cô, nhưng vác cái mặt đó ra ngoài dọa người thì là lỗi của cô rồi." "Tởm quá, loại người này chúng ta phải đuổi khỏi trường!" "Đúng, đuổi nó đi!"

Những nữ sinh đó đôi mắt lóe lên tia sáng ác độc, cứ như tôi là kẻ thù không đội trời chung, hung hăng lao về phía tôi. Tôi vẫn không thể dùng pháp thuật, đành quay đầu bỏ chạy. Đám nữ sinh dai như đỉa đuổi theo không buông. Tôi vừa chạy đến cầu thang thì giẫm phải một miếng vỏ chuối, trượt chân lăn lông lốc xuống dưới.

Rắc. Cổ tôi bị gãy.

________________________________________

Tôi lại tỉnh dậy, phát hiện mình vẫn nằm trong lớp 4. Tôi nhíu mày, bước ra khỏi lớp và lại gặp mấy đứa con gái đó. Chúng vẫn trưng ra bộ mặt chán ghét y hệt.

"Xấu xí thế này mà cũng vác mặt đến trường sao? Cô ở trong lớp này..."

Tôi sững người. Những lời chúng nói y đúc lần trước, ngay cả biểu cảm cũng hoàn toàn giống nhau. Chuyện gì thế này?

Chúng lại lao vào tôi. Tôi quay đầu chạy, lần này tránh được vỏ chuối, nhưng khi chạy đến góc cầu thang, bên ngoài bỗng có một quả bóng rổ bay tới làm vỡ cửa kính. Những mảnh kính vỡ bay loạn xạ, một mảnh cắm phập vào sau gáy tôi.

Tôi lại c.h.ế.t. Rồi lại tỉnh dậy, vẫn như vừa rồi. Tôi tránh được vỏ chuối, chạy chậm lại một chút để tránh quả bóng rổ. Nhưng khi xuống lầu, tôi thấy mấy nam sinh đi ngược chiều, một đứa cầm d.a.o vừa đi vừa gọt táo. Đám con gái đuổi sau hét lên: "Vương Vĩ, mau bắt lấy nó!"

Gã Vương Vĩ lập tức đưa tay chặn tôi, chính là bàn tay đang cầm d.a.o. Cú đưa tay đó khiến con d.a.o đ.â.m thẳng vào tim tôi không lệch một li.

Tôi lại c.h.ế.t thêm lần nữa.

Lại tỉnh dậy, bắt đầu một vòng luân hồi tiếp theo. Lần này tôi cẩn thận tránh con d.a.o của Vương Vĩ, tông thẳng vào hắn để chạy tiếp. Khi tôi thuận lợi chạy thoát ra khỏi cửa tòa nhà dạy học, thì ở tầng năm có một lớp đang thay kính cửa sổ, người thợ không giữ c.h.ặ.t khiến cả tấm kính rơi thẳng xuống, cắt đứt cổ tôi.

Hết lần này đến lần khác c.h.ế.t đi, rồi lại hồi sinh, rồi lại c.h.ế.t. Mỗi lần c.h.ế.t, nỗi đau đớn tôi đều cảm nhận sâu sắc, sự sợ hãi trước cái c.h.ế.t khắc cốt ghi tâm. Ban đầu tôi còn kinh hãi, phẫn nộ, nhưng dần dần tôi trở nên tê liệt, tâm cảnh cũng phát sinh biến hóa, trở nên kiên định vô cùng.

________________________________________

Khi tỉnh lại lần nữa, tôi nhìn mình xấu xí trong gương, lòng không còn gợn sóng. Ba đứa con gái lại xuất hiện, vẫn những lời mỉa mai đó. Tôi lạnh lùng liếc nhìn chúng một cái rồi quay người đi tới bên cửa sổ.

Lớp 4 nằm ở tầng ba, bên dưới là mặt sân xi măng cứng ngắc.

Trong vô số lần c.h.ế.t trước đó, tôi đã thử đủ mọi cách để tìm ra kẽ hở nhưng không có kết quả. Ảo cảnh này không phải để giải đố. Những cái c.h.ế.t trước đó hoặc là tai nạn, hoặc là bị g.i.ế.c. Vậy nếu tự sát thì sao? Nếu một người đến cái c.h.ế.t còn chẳng sợ, thì còn thứ gì dọa nổi họ nữa?

Tôi trèo lên bệ cửa sổ, gieo mình nhảy xuống. Mặt sân xi măng bên dưới đột ngột vỡ tan, lộ ra một khoảng không đen kịt.

Tôi bị kéo xuống tầng ảo cảnh tiếp theo. Lần này, tôi bị một thanh trường kiếm đóng đinh trên miệng núi lửa. Cứ mỗi mười năm, núi lửa lại phun trào một lần, tôi lại c.h.ế.t một lần rồi hồi sinh. Nơi này nóng bức, cô độc như địa ngục. Tôi đã ở đây gần năm trăm năm, cuối cùng dùng Tinh thần lực mạnh mẽ rút thanh kiếm ra, chạy trốn trước khi núi lửa phun trào. Nhưng chạy được nửa đường lại bị kéo vào tầng ảo cảnh thứ năm.

Tiếp đó là tầng sáu, tầng bảy, tầng tám... cuối cùng đến tầng thứ chín, tầng ảo cảnh cuối cùng.

Lần này tỉnh lại, tôi thấy mình đã quay về khách sạn ban đầu. Trong khách sạn vẫn không một bóng người, tĩnh lặng đến đáng sợ. Tôi đứng giữa đại sảnh đợi rất lâu, không có bất kỳ yêu ma quỷ quái nào xuất hiện. Tĩnh lặng như c.h.ế.t.

Tôi hiểu rồi. Pháp sư Lan Hải không g.i.ế.c được linh hồn tôi, liền muốn giam cầm tôi ở đây mãi mãi, vĩnh viễn không được giải thoát.

Khóe môi tôi khẽ nhếch lên một nụ cười huyền bí.

"Muốn nhốt c.h.ế.t tôi sao?" Tôi ngẩng đầu nhìn vào hư không vô tận, nói: "Tiếc là nhờ phúc của bà, Thần thức của tôi trải qua tôi luyện trong ảo cảnh đã không còn là tôi của lúc trước nữa rồi."

Đôi mắt tôi rực lên ánh kim quang. Quanh thân đột nhiên xuất hiện một luồng cuồng phong mạnh mẽ. Bàn ghế xung quanh, tất cả mọi thứ đều bị cuốn lên, bay lượn, nổ tung rồi nghiền thành bột mịn. Những mảng tường bắt đầu bong tróc từng mảng lớn. Tôi nhìn chằm chằm vào hư không, như thể nhìn thấy người đàn bà đang đứng sau ngọn lửa không ngừng thi pháp.

Tìm thấy bà rồi, Pháp sư Lan Hải!

Sức mạnh Thần thức của tôi bắt đầu tăng vọt. Vốn dĩ Thần thức của tôi đã mạnh hơn tu vi (tu vi Thất phẩm trung cấp nhưng Thần thức đã đạt Cửu phẩm sơ cấp). Mà giờ đây, trải qua sự mài giũa và tẩy lễ của chín tầng ảo cảnh, cấp bậc Thần thức của tôi tiến triển vượt bậc.

Thần thức của tôi sắp thăng cấp rồi!

Tôi siết c.h.ặ.t nắm đ.ấ.m, ngẩng cao đầu, kim quang trong mắt sáng rực như tinh tú. Cơn cuồng phong càng trở nên mãnh liệt, phá hủy sạch sẽ mọi thứ xung quanh.

"A!" Tôi gầm lên một tiếng vang tận trời xanh. Tiếng gầm chấn động ấy đ.á.n.h tan tầng ảo cảnh cuối cùng.

________________________________________

Người đàn bà đang lén lút thi pháp trong hang núi bỗng hét t.h.ả.m một tiếng. Ngọn lửa trước mặt bà ta bỗng bùng lên cao v.út, thiêu cháy cả gò má. Bà ta lùi lại mấy bước rồi ngã quỵ xuống đất.

"Cô bà!" Lee Sung-heon kinh hãi nhào tới ôm lấy bà ta. Mặt bà ta bị bỏng, nhưng may mà không quá nặng, với tư cách là Thần Cấp, bà ta sẽ sớm phục hồi. Thế nhưng, Thần thức của bà ta đã bị thương tổn không nhẹ.

Bà ta chộp lấy cổ tay Lee Sung-heon, rít lên: "Nó cư nhiên thăng cấp rồi! Ngay trong ảo cảnh của ta mà nó lại thăng cấp! Tinh thần lực của nó đã đột phá Thần Cấp rồi! Sung-heon, g.i.ế.c nó, nhất định phải g.i.ế.c nó! Nếu không nó chắc chắn sẽ g.i.ế.c sạch gia tộc chúng ta để báo thù!"

Lee Sung-heon không ngờ ngay cả cô bà ra mặt mà kết cục lại t.h.ả.m hại thế này. Cô bà là Thần Cấp duy nhất của Cao Ly, hắn biết tìm đâu ra người thứ hai đây? Hắn ra lệnh đưa bà ta đi nghỉ ngơi, lấy ra đan d.ư.ợ.c trị thương quý giá nhất của gia tộc cho bà ta dùng, còn mình thì lo âu đi tới đi lui trong hang.

Hồi lâu sau, mắt hắn sáng lên. Đúng rồi, hắn có thể đàm phán với chính phủ Hoa Hạ. Chỉ cần hắn nhượng lại đủ lợi ích, chính phủ Hoa Hạ chắc chắn sẽ che chở cho hắn!

Tôi mở mắt ra, thấy Đường Minh Lê và Doãn Thịnh Nghiêu đều hốt hoảng lao vào. Theo sau là một nhóm người, kẻ thì xem náo nhiệt, người thì lo tôi có mệnh hệ gì thì dự án Trọng Sinh Hoàn đổ bể, lại có kẻ h hửng chờ tôi c.h.ế.t để chiếm đoạt công ty.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.