Kim Ngư Kỳ Truyện - Chương 154: Vén Màn Bí Mật - 2
Cập nhật lúc: 14/09/2025 16:33
Tôi không tin vào tai mình nữa, chút sức chịu đựng còn lại cũng tan biến, vội lao đến, túm lấy vạt áo Cao Đào.
"Ngài lừa ta, huynh ấy là ai chứ? Sao có thể xảy ra chuyện được? Mãng xà vốn không phải là đối thủ của huynh ấy. Cửu ca ở đâu? Ta muốn gặp huynh ấy, ta không tin, ta không tin."
"Công chúa, người bình tĩnh nghe ta nói, điện hạ vẫn còn có thể cứu được."
"Có thể cứu sao? Phải làm gì mới cứu được huynh ấy? Ngài mau nói đi, mau nói đi."
"Cô cứ thế này làm sao ta nói được."
Cao Đào quát lớn làm tôi trấn tĩnh lại phần nào, nhỏ giọng: "Xin lỗi, tinh quân."
Ngài ấy đưa tôi đến bên bàn, đỡ ngồi xuống ghế, hạ giọng: "Tam công chúa, mãng xà ấy thực ra chính là hắc long."
Cao Đào khẽ phất chiếc quạt, rồi từ từ kể lại. Chuyện là cách đây mấy hôm, ngài ấy có linh tính chẳng lành nên đã dùng Đảo Thiên Kính xuyên qua không gian đến Ly quốc, đúng lúc Hắc long yếu thế nên mà nhằm vào đám người nhân loại. Cửu Nhật vì muốn bảo vệ mấy vạn người, đã chẳng tiếc lấy thân mình che chắn cho họ. Huynh ấy bị hắn cướp mất long châu, rồi đánh đến hồn phi phách tán.
Cao Đào chỉ kịp thu lại được một hồn vào xác của Cửu Nhật và đưa về Thiên giới, còn vô số mảnh linh hồn thì đã vỡ và trôi vào các thời không khác, buộc phải lấy lại được long châu thì Cao Đào mới có thể dùng Đảo Thiên Kính xuyên qua thời không để gom các mảnh linh hồn của Cửu Nhật về, hồi sinh huynh ấy.
"Nhưng nếu hắn hủy đi long châu của Cửu ca thì biết làm sao?"
Cao Đào lắc đầu: "Không đâu, hắn lấy long châu là để sau khi cướp được Đảo Thiên Kính sẽ dùng nó tập hợp các mảnh linh hồn của ác linh."
"Chẳng trách, lúc trước hắn sai Hàn Ẩn bắt ta, ắt hẳn là muốn chiếm ngư châu của ta."
Cao Đào gấp chiếc quạt lại, nhìn tôi: "Tam công chúa, thực ra, phong ấn trên người công chúa đã được giải rồi."
"Ngài nói phong ấn của ta được giải rồi, lẽ nào… Cửu ca."
"Không, là hoàng thượng."
Tôi bật đứng dậy, hoảng loạn: "Ngài nói gì? Là hoàng thượng sao? Ngài ấy không phải..."
"Phải, ngài ấy cũng là long tộc, là kim long đọa thế."
Theo lời Cao Đào nói thì Lương Hữu Thuần sớm đã biết thân phận của tôi. Vào ngày tôi thổ huyết bên sông Tịnh Liệt, chàng cho gọi Tử Khâm đạo sĩ đến xem bệnh. Lão ta vốn nghi ngờ từ trước, nên sau khi nhận thấy nguyên khí của tôi tiêu hao nhanh chóng mà không hề có thương tích thì lại càng thêm nghi ngờ, lão định dùng Âm Dương Kính buộc tôi hiện thân nhưng Lương Hữu Thuần không cho phép, nói là sợ kinh động hoàng cung.
Thế rồi, theo lời của Tử Khâm, chàng lén lấy một mảnh móng tay của tôi, để qua ba ngày, cuối cùng thấy biến thành một mảnh kim lân, vì muốn giữ bí mật này mà chàng đã tự tay g.i.ế.c c.h.ế.t Tử Khâm rồi nói rằng lão có ý hành thích mình. Sau đó, lệnh cho Ngụy Vĩnh An đến Hạ quốc gọi Cao Đào trở về.
Hóa ra, quãng thời gian tôi tưởng chàng lạnh nhạt với mình thì đêm nào chàng cũng âm thầm đến Thiên An Điện, rồi đi theo tôi đến tận Bảo Ngọc cung và nghe thấy được cuộc trò chuyện giữa tôi và Lục xà nương.
Đêm đó, Lương Hữu Thuần đã lén lấy chiếc nhẫn trên tay tôi và trực tiếp gặp Lục xà nương, bà ấy nghi ngờ chàng chính là kim long đọa thế nên bảo hãy tìm Bạch hổ tinh quân cũng chính là Cao Đào để xác nhận.
"Ta đến Hạ quốc thì mới biết Đảo Thiên Kính lúc rơi xuống trần gian đã bị nứt, chỉ có m.á.u của long tộc và ngư tộc thuần túy hợp nhất mới có thể làm liền vết nứt này, tránh cho các yêu ma tìm thấy kẽ hở của thời không mà quay về đây nhiễu loạn, vậy nên sau khi nghe hoàng thượng hỏi về chân thân và ý định cứu cô thì ta đã cho ngài ấy biết sự thật."
"Nhưng tinh quân làm thế nào mà đánh thức được chân thân của ngài ấy chứ?"