Kim Ngư Kỳ Truyện - Chương 98: Thiếp Mới Của Thái Tử - 2
Cập nhật lúc: 14/09/2025 16:31
Ngụy Vĩnh An nghe xong thì quỳ sụp xuống: "Bẩm thái tử điện hạ, tiểu tướng biết tội."
"Là thiếp tự lẻn vào, liên quan gì đến Ngụy Vĩnh An, chàng có muốn trách tội thì cứ nhằm vào thiếp đây."
Lương Hữu Thuần nhếch miệng: "Lơ là việc quân, chính là tội chết, nàng bảo vệ được hắn sao?"
Nghe thế liền nhớ đến tấm kim bài hoàng thượng ban cho, thế là tôi rút ra, đưa ngay mặt Lương Hữu Thuần: "Thiếp dùng kim bài miễn tử này để xin tội cho Ngụy Vĩnh An."
Chàng ta cười hắc một cái, đưa tay ra, nói: "Kim bài này chỉ dùng được một lần, thái tử phi đã dùng để xin tội cho Ngụy Vĩnh An rồi thì cũng nên trả lại chứ nhỉ?"
Tôi không chút chần chừ, đặt tấm kim bài vào tay chàng ta. Lương Hữu Thuần gằn giọng: "Ta không ngờ, nàng vì một tiểu tướng mà dám dùng kim bài miễn tử đối kháng ta."
"Thiếp cũng không ngờ, thái tử cao cao tại thượng mà lại đi chuốc thuốc thê tử của mình."
Chàng ta trợn mắt nhìn tôi, tay nắm chặt tấm kim bài, như muốn nghiền nát nó, lớn tiếng: "Còn không phải vì ta lo nàng không an phận, đuổi theo đoàn quân sao?"
"Thái tử nghĩ có thể giấu thiếp được bao nhiêu ngày, cho dù là một tháng sau mới tỉnh lại thì thiếp cũng sẽ đuổi theo."
Lúc này, Cố công công đến truyền lệnh của hoàng thượng, bảo Lương Hữu Thuần đến Thiên Nhân Điện.
Chàng ta hậm hực hỏi: "Phụ hoàng cho truyền ta có việc gì không?"
"Bẩm điện hạ, tứ hoàng tử cho người báo tin, quân ta đại thắng, Ly quốc xin hàng, nói chuyện khởi binh là do một mình La Hoa tướng quân phát động, quốc vương không biết chuyện này, đồng thời để công chúa của họ gả cho điện hạ tỏ lòng hòa hiếu, hoàng thượng cho gọi cũng vì việc này."
Tôi sững sờ đưa mắt nhìn Lương Hữu Thuần, cùng lúc chàng ta cũng vừa quay sang nhìn tôi, thế là tôi lại nhìn sang chỗ khác.
Chàng ta và mọi người đi rồi mà tôi cứ đứng mãi, chàng ta sau này sẽ là hoàng đế, tam cung lục viện vốn không tránh khỏi nhưng sao tôi lại thấy khó chịu đến vậy, không phải là bản thân đang muốn rời đi ư, chàng ta lấy ai thì liên quan gì đến mình chứ.
Mấy ngày liền, tôi ở trong cung không bước ra ngoài, nghe Tiểu Đào nói Thủy Vân vừa hay tin thái tử sẽ lấy công chúa Ly quốc thì buồn đến không muốn ăn. Nàng ấy cũng lạ thật đấy, lúc trước Lương Hữu Thuần đưa tôi về nàng ấy còn hớn hở ra mặt, nay thì chưa thấy bóng dáng công chúa Ly quốc đâu đã sầu thảm thế kia rồi.
Buổi sáng hôm đó, mới nghe tin đoàn quân trở về thì Thủy Vân đã sang chèo kéo tôi đến đại điện, tôi đoán chừng là nàng ấy nóng lòng muốn gặp vị công chúa kia.
Chiếc kiệu vừa hạ xuống, một nữ tử xinh đẹp bước ra, nhan sắc động lòng người, tôi nheo mắt nhìn thật kỹ, dung mạo này thật quen quá, còn tưởng mình gặp ảo ảnh, hóa ra là Vân Ly, sao tỷ ấy lại biến thành công chúa Ly quốc vậy kìa.
Tiểu Bạch Nhi cũng nhận ra, cùng lúc tôi quay sang thì phát hiện ánh mắt ngạc nhiên của nó. Vân Ly tiến vào đại điện, khẽ cúi chào.
"Thần nữ Vân Ly, tham kiến hoàng đế Lương quốc, hoàng hậu nương nương, thái tử điện hạ".
Hoàng thượng cất tiếng bảo: "Bình thân."
"Tạ ơn hoàng thượng."
Nói xong thì tỷ ấy nhìn sang tôi. Tôi nhìn lên hoàng hậu, bà ta sắc mặt vẫn bình thường, lẽ nào tỷ ấy thực sự là cháu của hoàng hậu à, sao mà rối thế này, tôi cứ đần mặt ra suy nghĩ.
Bỗng hoàng hậu lên tiếng: "Thái tử phi, Vân Ly công chúa là cháu ruột của bổn cung, lần này là La Hoa gây ra hiểu lầm giữa hai nước, Vân Ly gả sang đây để tỏ lòng hòa hiếu với Lương quốc, nó mới đến nên còn nhiều bỡ ngỡ, nhờ con quan tâm nó nhiều một chút nhé."
Tôi cười, đáp: "Vâng, nhi thần sẽ đối tốt với Vân Ly công chúa, xin mẫu hậu yên tâm."
Bà ta lại nhìn đến Lương Hữu Thuần, dịu giọng: "Vân Ly sau này phải nhờ đến thái tử chiếu cố, chăm sóc rồi."
Chàng ta không nhanh không chậm, đáp: "Mẫu hậu yên tâm, Vân Ly công chúa sau này là lương đệ của nhi thần, chăm sóc công chúa là lẽ đương nhiên."
Hoàng thượng lúc này lên tiếng nói với Vân Ly: "Trẫm đã định ngày này tháng sau sẽ tiến hành nghi thức nạp thiếp cho thái tử, con dẫu sao cũng là công chúa Ly quốc nên cũng không thể cử hành quá sơ sài được."
Vân Ly cúi người cảm tạ long ân, tôi bất giác nhìn sang phía Lương Hữu Thuần, thấy chàng ta cũng đang nhìn mình chằm chằm, cái ánh mắt này là sao nữa đây, tôi cũng đâu có nói là sẽ đối xử không tốt với thiếp mới của chàng ta đâu chứ, chàng ta lo cái gì.