Lão Tổ Huyền Học Bóc Phốt Cực Căng, Cả Nhà Tổng Tài Bá Đạo Sợ Mất Mật - Chương 270
Cập nhật lúc: 04/09/2025 09:46
Đinh Lê: “…”
Cậu nói có phải là tiếng người không vậy?
Với cái bộ dạng này của cậu, ngoài cô ta ra, còn có cô gái nào dám thích cậu nữa?
Lục Văn Dã một lần nữa nhìn về phía Phó Tư Đồng: “Cậu vừa định nói gì thế?”
Phó Tư Đồng nhìn thẳng vào Đinh Lê đang trừng mắt nhìn mình, những lời đã đến bên miệng, cô lại một lần nữa nuốt vào: “Không có gì.”
Xuống máy bay, Phó Tư Đồng nhìn Lục Văn Dã đang đi phía trước. Hôm nay cậu mặc một bộ đồ đen, thân hình cao ráo, chân dài, vai rộng, eo thon, m.ô.n.g còn có chút cong, dáng người quả thật còn đẹp hơn cả mấy gã người mẫu nam ở câu lạc bộ Bạch Mã.
Phó Tư Đồng không dám tưởng tượng, khi cậu mặc đồng phục phi công sẽ đẹp trai đến mức nào.
Tại sao trước đây cô lại mù, không nhận ra được ưu điểm của cậu ấy chứ?
Sau khi ra khỏi sân bay, Lục Văn Dã chuẩn bị đi bắt taxi, cậu quay đầu lại nhìn Phó Tư Đồng: “Cậu đi cùng chúng tôi đi, trường của cậu và Đinh Lê không xa nhau, đưa cô ta xong sẽ đưa cậu.”
Đinh Lê có chút không vui. Cô ta cứ ngỡ Phó Tư Đồng sẽ từ chối, không ngờ Phó Tư Đồng lại gật đầu đồng ý.
Sau khi đưa Đinh Lê xong, Lục Văn Dã bảo tài xế lái xe đến trường của Phó Tư Đồng.
Phó Tư Đồng dọc đường đi đều không nói chuyện, cho đến khi xuống xe, cô gọi Lục Văn Dã lại: “Cậu có thể ra đây một chút được không? Tôi có lời muốn nói với cậu.”
Lục Văn Dã bảo tài xế đợi một lát, cậu xuống xe đi đến trước mặt Phó Tư Đồng: “Chuyện gì?”
Phó Tư Đồng nhìn khuôn mặt tuấn tú và kiêu ngạo của cậu, cô hít một hơi thật sâu rồi nói: “Lục Văn Dã, nếu ngày nào đó cậu muốn tìm bạn gái, có, có thể ưu tiên xem xét tôi một chút được không?”
Lời vừa nói ra, trái tim cô gần như nhảy lên đến cổ họng.
Phó Tư Đồng chưa bao giờ cảm thấy căng thẳng và hoảng loạn như bây giờ.
Trong một lúc, cô cảm thấy cả thế giới đều im lặng, bên tai phảng phất chỉ còn lại tiếng tim đập như sấm của mình.
Mỗi một phút, mỗi một giây đều bị kéo dài ra, như thể đã qua vài thế kỷ.
Cô cũng không biết mình lấy đâu ra dũng khí để nói với cậu những lời này, nhưng cô sợ nếu mình không nói, cậu sẽ tìm một người bạn gái khác—
Cô không muốn lại vì sự nhút nhát và yếu đuối của mình mà bỏ lỡ một chàng trai tốt như vậy!
Trong đôi mắt sâu thẳm của Lục Văn Dã hiện lên một tia kinh ngạc. Cậu không bao giờ ngờ rằng, Phó Tư Đồng sẽ đột nhiên nói với cậu những lời như vậy.
Trái tim cậu không kiểm soát được mà rung động.
Trời mới biết cậu đã mong chờ ngày này bao lâu rồi!
Nhưng sau cơn rung động điên cuồng, cậu lại rất nhanh bình tĩnh lại.
Cậu khẽ cúi đầu, tiến lại gần Phó Tư Đồng.
Chóp mũi Phó Tư Đồng ngửi thấy mùi hương tươi mát dễ chịu trên người chàng trai.
Cô ngơ ngác nhìn khuôn mặt tuấn tú của cậu dần dần phóng đại trước mắt mình, cổ họng không nhịn được mà nuốt một cái: “Lục Văn Dã, cậu…”
Hàng mi dài cong vút nhẹ nhàng rung động, cô cứ ngỡ cậu sắp hôn mình.
Ngay lúc cô chuẩn bị nhắm mắt lại, cậu đột nhiên đưa tay lên nhẹ nhàng búng vào trán cô một cái.
“Không xem xét.”
Ba chữ, lập tức làm Phó Tư Đồng có cảm giác như rơi vào hầm băng.
Cả người trời đất quay cuồng, sự mất mát và chua xót lan tràn như thủy triều.
