Lão Tổ Huyền Học Bóc Phốt Cực Căng, Cả Nhà Tổng Tài Bá Đạo Sợ Mất Mật - Chương 85
Cập nhật lúc: 04/09/2025 09:34
Cô biết đó là cảm xúc còn sót lại của nguyên chủ.
Cô ấy đã từng quá khao khát có được sự ấm áp và công nhận của Ôn gia.
Nỗ lực rất nhiều lần, vẫn bị phớt lờ, bị tổn thương.
Ôn Sương lách qua người Phó Tư Hành, cô tiến lên, trực tiếp giơ tay: "BỐP” một tiếng, tát mạnh vào mặt Ôn Cẩn Ngôn.
“Những gì các người nợ Ôn Sương, tôi sẽ từng chút một đòi lại!”
“Ôn Sương, cô điên rồi, dám đánh anh trai?” Ôn Nhạc Dao không thể tin nổi mà nhìn về phía Ôn Sương.
Ôn Sương liếc nhìn Ôn Nhạc Dao một cái: "Các người nên thấy may mắn, lúc chó cắn tôi, tôi không xé xác nó ra luôn.”
Sắc mặt Ôn Cẩn Ngôn và Ôn Nhạc Dao lập tức xanh tím đan xen, khó coi đến cực điểm.
Ôn Sương lại dám ví hai người họ như chó?
“Anh Tư Hành, anh xem Ôn Sương kìa, cô ta đúng là một người đàn bà đanh đá!”
Phó Tư Hành nhìn về phía Ôn Sương xinh đẹp vô song lại bá đạo, anh cảm thấy trên người cô phảng phất một lớp hào quang thần thánh, làm cô trông càng thêm có sức hút.
“Vợ tôi là đàn bà đanh đá thì sao, tôi dung túng.”
Đồng tử Ôn Nhạc Dao co rút dữ dội.
Phó Tư Hành có phải bị Ôn Sương bỏ bùa rồi không?
Trước đây anh nhắc đến Ôn Sương là thấy chán ghét, sao bây giờ lại che chở cô ta như vậy?
Ôn Sương đối với biểu hiện bảo vệ vợ của Phó Tư Hành, cũng coi như hài lòng.
[ Tên chồng mặt than ngày thường tuy đáng ghét, nhưng lúc mấu chốt vẫn rất ra gì. ]
[ Không lâu nữa vận đào hoa của anh ta sẽ đến, đến lúc đó mình nhất định phải giúp anh ta, để anh ta sớm ngày tìm được hạnh phúc. ]
Phó Tư Hành: “…”
Tôi cảm ơn cô nhé.
Nhưng thật sự không cần đâu!
Sau khi Phó Tư Hành đưa Ôn Sương vào địa điểm đấu giá, Ôn Nhạc Dao khóc lóc nhào vào lòng Ôn Cẩn Ngôn: "Anh ơi, đều tại em không tốt, nếu không phải em và Ôn Sương xảy ra tranh chấp, cô ta cũng sẽ không tát anh một cái.”
Ôn Cẩn Ngôn vỗ vỗ vào lưng Ôn Nhạc Dao đang không ngừng run rẩy, trong mắt hắn lóe lên một tia tức giận.
Cái tát này của Ôn Sương, sớm muộn gì hắn cũng sẽ bắt cô trả lại gấp bội.
“Nhạc Dao, em đừng khóc. Ôn Sương từ nhỏ lớn lên ở nông thôn, mọi thứ đều không bằng em, không lâu nữa cô ta chắc chắn sẽ bị Phó gia đuổi ra khỏi nhà.”
Ôn Nhạc Dao nhíu chặt mày: "Nhưng em thấy anh Tư Hoành, đối với cô ta hình như có chút không giống.”
Ôn Cẩn Ngôn khinh thường cười nhạo một tiếng: "Buổi đấu giá tối nay, người nắm quyền của nhà họ Hoắc ở kinh đô, Hoắc Uyên tiên sinh sẽ đến. Nghe nói Phó Tư Hành muốn hợp tác với Hoắc thị, mà Hoắc Uyên lại là một người cuồng vợ. Phó Tư Hành cố tình đưa Ôn Sương đến đây, chính là muốn tạo ra vẻ ngoài giả tạo rằng anh ta rất yêu vợ, mục đích thực sự là muốn được lòng Hoắc Uyên, hợp tác với Hoắc thị.”
Ôn Nhạc Dao lập tức hiểu ra.
Hóa ra Phó Tư Hành đang lợi dụng Ôn Sương, cô ta còn tưởng rằng, con nhỏ vô dụng Ôn Sương đó thật sự được lòng Phó Tư Hành!
“Nhạc Dao, Ôn gia chúng ta cũng muốn hợp tác với Hoắc Uyên. Em hiểu biết về giám định bảo vật, nếu em có thể tỏa sáng trong buổi đấu giá tối nay, nhất định có thể giúp Ôn gia chúng ta được lòng Hoắc Uyên tiên sinh.”
Ôn Nhạc Dao gật đầu: "Anh, anh yên tâm đi, lát nữa em chắc chắn sẽ thể hiện thật tốt.”
