Lật Bàn! Sau Khi Lấy Lại Vận Khí Thì Không Nhịn Được Nữa - Chương 104
Cập nhật lúc: 26/12/2025 17:16
Nhưng bọn họ thật sự không có chứng cứ, lúc nói chuyện riêng cũng cố tình tìm góc khuất camera.
Có nghĩa là... Cho dù thật sự là Trì Thiển làm, bọn họ cũng chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt!
Lăng Càn tức giận đến mức đỏ cả mắt, giơ tay chỉ vào Trì Thiển: "Cô đợi đấy, sau này đừng có mà rơi vào tay tôi!"
Trì Thiển khinh thường: "Tôi ở dưới âm phủ còn có người, sợ anh chắc?"
Thẩm Gia Thư nhỏ giọng nói: "Ma nữ điện hạ, những người ở dưới đó hình như không gọi là người..."
Mà là quỷ.
Lăng Càn tức giận rụt tay về, che chở Cố Họa rời đi.
"À đúng rồi, có một chuyện có lẽ các người đã nhầm rồi."
Lăng Càn và Cố Họa dừng bước, lạnh lùng nhìn Trì Thiển.
Trì Thiển cười híp mắt: "Nhà họ Cố phá sản là bởi vì 15 năm trước, Cố Chính Tùng đã ác ý hoán đổi tôi và Cố Họa, phạm tội danh tráo đổi trẻ sơ sinh nên mới vào tù."
"Cố Họa đã chiếm đoạt thân phận của tôi suốt 15 năm, nhà họ Cố ngay từ đầu đã biết chuyện này, hơn nữa còn nhiều lần lén lút gặp cô ta mà không cho tôi biết. Nếu không thì anh cho rằng Cố Họa được tìm về bằng cách nào?"
【 Chuyện gì thế này?! Người sụp đổ đầu tiên trong tập này lại là Cố Họa sao? 】
【 Trì Thiển và Cố Họa bị tráo đổi thân phận, truyện thiên kim thật giả ngoài đời thực sao? 】
【 Nguyên nhân nhà họ Cố ác ý tráo đổi con là gì? Càng nghĩ càng thấy đáng sợ 】
Sắc mặt Cố Họa tái nhợt, tại sao Trì Thiển lại biết chuyện này?!
Ngoại trừ nhà họ Cố và hệ thống ra thì không thể có ai biết mới đúng!
Con ngươi Lăng Càn co rút, theo bản năng phản bác: "Không thể nào, cô đừng có mà ở đây vu khống Họa Họa!"
Trì Thiển không thèm để ý đến anh ta, chỉ nhìn Cố Họa: "Đừng có được voi đòi tiên, nói cái gì mà bố mẹ cô đối xử với tôi tốt, bọn họ đã làm gì với tôi, trong lòng cô rõ hơn ai hết."
"Giẫm đạp lên tôi để xây dựng hình tượng tốt đẹp cho mình, cô xứng sao?"
Dám hấp thu khí vận của cô, thì phải chuẩn bị tâm lý bị cô đ.á.n.h c.h.ế.t bất cứ lúc nào.
Cố Họa rất nhanh đã bình tĩnh lại, hỏi ngược lại: "Nói như vậy là cô thừa nhận chuyện lúc nãy là do cô làm rồi sao?"
"Chuyển chủ đề tài tình thật đấy." Trì Phong Tiêu cười nhạo: "Nhà họ Cố có ngày hôm nay là do bọn họ gieo gió gặt bão, loại người phạm tội như bố mẹ cô, ở trong tù đến c.h.ế.t cũng không oan."
Cố Họa c.ắ.n chặt môi, ngón tay run rẩy.
"Đủ rồi!" Lăng Càn chắn trước mặt Cố Họa: "Mấy người nói đủ chưa, những chuyện này thì liên quan gì đến Họa Họa, lúc đó cô ấy còn nhỏ như vậy, biết cái gì?"
"Mấy người đừng tưởng rằng có thể bôi nhọ cô ấy như vậy!"
Trì Thiển: "Nói thật, lúc trước tôi có hai trái tim, một thiện một ác, nhưng từ khi quen biết anh, tôi chỉ còn lại trái tim thiện lương, bởi vì thấy anh buồn nôn muốn c.h.ế.t."
"Cô..."
"Biến đi cho khuất mắt tôi."
Con đà điểu đang ngồi xổm bên cạnh Trì Thiển đứng dậy, ra vẻ như muốn tấn công.
Lăng Càn nuốt xuống những lời phản bác, che chở Cố Họa tức giận rời đi.
【 Bữa dưa này làm tôi ngơ ngác, miệng nhai cũng không kịp 】
【 Tập đoàn Trì thị ra thông báo rồi!! 】
【 Nhà họ Cố nghe thầy bói phán Cố Họa ở nhà họ Cố không sống nổi đến tuổi trưởng thành, mà nhà họ Trì có thể áp chế vận mệnh của cô ta, nên mới đổi cô ta với Thiển muội? 】
【 Thật chịu, mạng của Thiển muội chẳng lẽ không phải mạng sao? 】
Sức mạnh hóng hớt của cư dân mạng rất kinh khủng.
Chưa đến nửa ngày, bọn họ đã đào ra được chuyện Cố Họa và Trì Thiển từng cùng tham gia một chương trình, trong chương trình Cố Họa áp đảo Trì Thiển, giành được danh hiệu "Tiểu tiên nữ thiên tài".
Theo như tổ chương trình tiết lộ, đó là do nhà họ Cố bỏ tiền ra mua, Cố phu nhân còn bảo Trì Thiển giả ngốc, cố ý thua Cố Họa.
Nếu không thì về nhà sẽ bị đ.á.n.h vào lòng bàn tay, một tuần không được ăn chocolate.
Fan của Thiển muội tức giận bỏ đi.
Đánh con thì thôi đi, tại sao lại không cho con bé ăn chứ!
Không biết con bé thích ăn chocolate sao!!
Người qua đường: ? Trọng tâm có gì đó sai sai, fan của các người đúng là có bệnh.
Không chỉ có vậy, cư dân mạng còn tìm ra trường tiểu học và trường cấp hai mà Cố Họa theo học, đều là do nhà họ Cố đầu tư.
Nhà họ Cố gần như mỗi tháng đều đến thăm cô ta ba lần, tặng quà cho cô ta.
Còn Trì Thiển, mang danh là đại tiểu thư nhà họ Cố, nhưng nhà họ Cố ngay cả một bữa tiệc sinh nhật t.ử tế cũng chưa từng tổ chức cho cô.
Có bạn học tiểu học tiết lộ, năm lớp 6 Trì Thiển đạt giải nhất cuộc thi viết văn thanh thiếu niên toàn tỉnh, nhưng giấy khen mang về lại bị Cố phu nhân ném vào thùng rác.
Cố Phu nhân và chủ tịch Cố cũng chưa bao giờ tham dự họp phụ huynh của cô.
【 Nhà họ Cố c.h.ế.t đi, tốt nhất là c.h.ế.t quách cho rồi! 】
【 Chẳng trách Thiển muội lại thích ăn như vậy, nhà họ Cố động một tí là dùng việc bỏ đói để uy h.i.ế.p con bé, một đứa trẻ như con bé sao có thể không sợ hãi chứ? 】
【 Người lớn ở trong hoàn cảnh ngột ngạt thế này còn bị bức điên, lúc đó Trì Thiển mới mấy tuổi? Chưa đến 8 tuổi! 】
【 Người sai là nhà họ Cố, không phải Họa Họa, cô ấy lương thiện như vậy, nếu biết chuyện nhất định sẽ không đồng ý để bố mẹ làm như thế 】
【 Tôi không rõ Cố Họa có phải là người bị hại hay không, nhưng cô ta chắc chắn là người được lợi 】
【 Hu hu bảo bối của tôi đừng buồn, thật sự đau lòng c.h.ế.t mất 】
【 Ơ, tôi thấy cô ấy không có vẻ gì là buồn, mà còn vừa mới trộm được một viên chocolate trong túi của Trì ca kìa 】
Bố con Thẩm Tĩnh và Lạc T.ử Xuyên vốn dĩ còn muốn an ủi Trì Thiển như thế nào.
Kết quả vừa ngẩng đầu, liền thấy cô thừa dịp Trì Phong Tiêu không chú ý, cái móng vuốt nhỏ liền thò vào trong túi của anh ta móc ra một viên chocolate, bóc vỏ rồi nhanh chóng nhét vào miệng.
Trì Phong Tiêu quay đầu lại, phát hiện mọi người đều đang nhìn mình, liền ngơ ngác hỏi: "Sao thế?"
Trì Thiển ngậm chocolate trong miệng, thản nhiên khoanh tay: "Cậu, bọn họ thấy cậu đẹp trai đó, vừa rồi cháu cũng nghĩ, sao lại có người đẹp trai xuất sắc như cậu chứ."
"Đó là đương nhiên, vẻ đẹp trai của cậu ấy à, cho dù phơi nắng cũng vẫn bất biến." Trì Phong Tiêu đắc ý vuốt cằm.
Những người khác yên lặng giơ ngón tay cái với Trì Thiển.
Cô nhóc này thật sự là...
Cao thủ lừa người đây mà.
Trì Lệ Sâm tranh thủ thời gian lướt web thấy Trì Thiển không có gì bất thường, lúc này mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Ông bỗng nhiên cảm thấy, đứa cháu ngốc nhà mình như vậy cũng tốt, không tim không phổi.
Từ nay về sau, những chuyện cũ đầy rắc rối kia, hãy để nó trôi xa cô bé.
Trì Mộc Trạch và Trì Triều Thanh lại cảm thấy như vậy vẫn chưa đủ.
Một khoảng thời gian dài sau này, Cố Chính Tùng đừng hòng sống yên ổn.
Xử lý xong những việc này, cuối cùng bọn họ có thể yên tâm xem livestream.
Tuy nhiên, bọn họ vẫn yên tâm quá sớm.
Bão cát ập đến.
Mọi người rời khỏi ốc đảo chưa đầy hai tiếng, bầu trời bỗng tối sầm lại, tầm nhìn xung quanh ngày càng thấp.
Cát vàng bay mù mịt, nhìn qua kính bảo hộ, bầu trời chỉ còn một màu u ám.
Đà điểu cảm nhận được nguy hiểm, liền chở bọn họ quay đầu bỏ chạy, cho đến khi thoát khỏi khu vực nguy hiểm.
Trì Thiển dùng khăn tay ướt che mũi miệng, cưỡi đà điểu cố gắng tránh xa khỏi cơn bão cát.
Chờ khi bão cát đi qua, sức gió xung quanh cũng yếu dần, cát vàng lắng xuống.
Vấn đề là, Trì Thiển bị lạc mất đồng đội.
Cô nhìn trái nhìn phải, nhưng không thấy bóng dáng của bọn họ đâu.
Cô huýt sáo, gọi chim ưng cánh hạt dẻ xuống, hỏi chúng có nhìn thấy những người khác hay không.
Chúng đồng loạt lắc đầu.
【 Xong rồi, mọi người đều bị lạc, tình huống này ở trong sa mạc rất nguy hiểm 】
【 Trừ khi tập hợp được trước khi trời tối, nếu không rất có thể mất mạng như chơi 】
【 Trì Thiển của các người không phải là phù thủy sa mạc sao, còn đứng ngây ra đó làm gì, mau cầu nguyện cho cô ta nghĩ ra cách tìm được mọi người đi chứ? 】
【 Cô ta cũng chỉ mới mười mấy tuổi, có giỏi thật thì cũng đâu thể lên trời được? Hay là không muốn? 】
【 Ha ha ha cười c.h.ế.t, cuối cùng cô ta cũng lật xe rồi 】
Lật xe?
Điều đó chắc chắn là không thể nào.
Trì Thiển nhìn trời mấy giây, rồi lấy một chiếc lá ngậm vào trong miệng, thổi ra một khúc nhạc du dương.
