Lật Bàn! Sau Khi Lấy Lại Vận Khí Thì Không Nhịn Được Nữa - Chương 124
Cập nhật lúc: 26/12/2025 17:20
Đội trưởng run rẩy giơ s.ú.n.g b.ắ.n một phát lên trần nhà: "Tất cả bình tĩnh! Trên đời không có Sadako!"
Trì Thiển liền cười với ông ta, khóe miệng có m.á.u chảy ra.
Từng giọt, từng giọt rơi xuống sàn nhà.
Đội trưởng: !!!
Trì Thiển co hai chân vào dây thừng rồi đu người về phía trước, cho mỗi người một cái tát, đập tất cả bọn họ vào tường.
Thật đáng ghét, tường nhà bị bọn họ đập lõm vào rồi.
Trì Thiển nhảy xuống đất, l.i.ế.m liếm sốt cà chua chua ngọt trên khóe miệng, lấy điện thoại ra gọi báo cảnh sát: "Xin chào, có bọn khủng bố xông vào nhà dân..."
Nửa tiếng sau, tại đồn cảnh sát.
Trì Thiển thuật lại sự việc với cảnh sát, đồng thời kể về nỗi sợ hãi của mình: "Bọn họ xông vào nhà cháu, b.ắ.n phá lung tung, phá cửa sổ, trần nhà nhà cháu."
"Bọn họ còn đá cả gà rán của cháu, quá đáng lắm phải không ạ?"
"Cháu chỉ là một cô bé yếu đuối, hiền lành, cháu có thể làm gì chứ? Cháu chỉ có thể đ.á.n.h ngất bọn họ rồi giao cho các chú cảnh sát thôi, hu hu."
Cô luôn nhớ lời cậu ba dặn, phải hành sự khiêm tốn.
Cho nên, cô cũng không làm gì bọn khủng bố này, chỉ đ.á.n.h bọn họ bất tỉnh mà thôi.
Như vậy đã đủ khiêm tốn rồi chứ?
Mấy người cảnh sát nhìn nhau không nói nên lời, nhìn đám người mặt mũi bầm dập dưới đất, rồi lại nhìn cô bé có vẻ ngoài vô hại như chú thỏ trắng này.
Nhất thời không biết ai mới là khủng bố.
Điều khiến người ta không thể tin được hơn nữa là, những người đàn ông bị nghi là khủng bố này lại là đội viên của đội Alpha khu chín.
Lý do bọn họ xông vào nhà cô bé là vì đang làm nhiệm vụ, đến đây để bắt một tên tội phạm buôn lậu tên Walker.
Vì liên quan đến khu chín, nên vụ việc được chuyển cho khu chín xử lý.
Sau khi bàn giao xong, Trì Thiển được mời đến văn phòng khu chín để uống trà.
Người hỏi chuyện cô là một cô gái, còn chuẩn bị cả đồ ăn vặt cho cô.
Cô gái hỏi số điện thoại của người giám hộ Trì Thiển rồi gọi qua.
Bên kia rất lâu sau mới bắt máy, giọng nói khàn khàn vì kìm nén vang lên: "Chuyện gì, tôi đang bận."
Trì Yếm Lưu chỉ đưa số này cho Trì Thiển, nên hắn tưởng là cô gọi.
Cô gái thầm nghĩ, giọng nói này nghe quen quen.
"Xin chào, xin hỏi anh có phải là người giám hộ của Trì Thiển không?"
"Phải."
"Cháu gái anh có liên quan đến một vụ khủng bố, hiện tại đang ở khu chín của chúng tôi, mời anh đến đây một chuyến."
Trì Yếm Lưu im lặng vài giây: "Mary?"
Mary cũng im lặng một lúc: "Thiếu tướng Trì?"
"... Tôi lập tức đến đó."
Mary cúp điện thoại, lập tức cảm thấy có gì đó không ổn.
Chưa đến nửa tiếng sau, Trì Yếm Lưu đã xuất hiện ở tòa nhà văn phòng khu chín.
Hoàn cảnh vốn còn có chút ồn ào bỗng chốc im lặng như tờ, tiếng hít thở cũng trở nên khẽ khàng hơn.
Sắc mặt Trì Yếm Lưu hơi tái nhợt, vạt áo dính máu, sải bước đi vào văn phòng của Mary.
Trì Thiển đang ngồi trên ghế sofa ăn bánh kẹo, thấy cậu út đến, liền hít hít mũi: "Cậu út, trên người cậu toàn mùi máu."
"Máu của người khác." Trì Yếm Lưu thuận miệng đáp, sau đó hỏi Mary: "Chuyện gì vậy?"
Mary uyển chuyển kể lại chuyện đội Alpha tìm sai địa chỉ nhiệm vụ, làm kinh hãi cháu gái của hắn.
Cuối cùng còn bị cháu gái của hắn đ.á.n.h ngất xỉu đưa đến đồn cảnh sát.
Nghe xong, Trì Yếm Lưu lại một lần nữa trầm mặc.
Đội Alpha là một trong những đội ngũ tinh nhuệ của khu thứ chín, từ trước đến nay chưa từng xảy ra sơ suất lớn như vậy.
Hắn nhìn về phía Trì Thiển: "Cháu đ.á.n.h bọn họ ngất xỉu như thế nào?"
"Trước tiên cháu làm thế này, sau đó làm thế này, cuối cùng đ.á.n.h ngất bọn họ." Trì Thiển vừa c.ắ.n mực vừa nói: "Là bọn họ động thủ trước, cháu chỉ là phòng vệ chính đáng."
Mary không nhịn được cười, cháu gái của thiếu tướng thật đáng yêu.
Trì Thiển tiếp tục cáo trạng: "Cậu, bọn họ làm loạn nhà cậu đến mức lộn xộn cả lên, trần nhà và cửa sổ đều bị hỏng hết, gà rán của cháu còn bị bọn họ giẫm lên hai phát!"
Trì Yếm Lưu: "..."
Không biết vì sao, hắn mơ hồ có loại ảo giác câu nói cuối cùng mới là trọng điểm của cô.
"Tên buôn lậu bị bắt chưa?" Hắn lại hỏi.
Mary: "Bắt được rồi ạ. Theo như lời hắn ta, hắn ta đã tráo bảng số nhà mình và nhà ngài, lúc chuẩn bị chạy trốn nghe thấy nhà ngài có người gọi Sadako gì đó."
"Hắn ta vì xem kịch hay mà đã vươn người ra ngoài ban công, sau đó ngã xuống hôn mê tại chỗ, đưa đến bệnh viện thì lập tức bị bắt."
Trì Yếm Lưu lần nữa: "..."
Đây rốt cuộc là cái trò gì vậy?
"Cô đi nói với đội Alpha, bảo bọn họ bây giờ đến nhà tôi đợi lệnh, sửa chữa toàn bộ đồ đạc bị hỏng."
Trì Thiển: "Còn có gà rán, khoai tây chiên, coca của cháu nữa, cháu mới ăn được có mấy miếng!"
"... Bảo bọn họ bồi thường."
Mary nhịn cười: "Vâng, tôi biết rồi."
Bọn họ vừa đi, tin đồn toàn thể đội Alpha bị cháu gái thiếu tướng Trì đ.á.n.h bại đã truyền khắp khu thứ chín.
"Nói đi cũng phải nói lại, không hổ là lão đại, ngay cả cháu gái cũng hung tàn như vậy."
"Đã trưởng thành chưa? Nhân tài tốt như vậy không đến đội chúng ta thì thật đáng tiếc, tôi nhất định dốc túi truyền thụ!"
"Lần trước thi đấu thua dưới tay đội chúng ta, thế mà còn có mặt mũi đến cướp người với chúng ta sao?"
"Trước đây sao chưa từng nghe nói thiếu tướng Trì có cháu gái nhỉ? Không phải là giả chứ?"
"..."
Đừng nhìn khu thứ chín ra bên ngoài là những người tinh anh lấy một địch mười, nhưng nội bộ mà nói, cũng chỉ là một đám người thích buôn chuyện mà thôi.
Trở lại biệt thự, bảng số nhà đã được đổi lại.
Đội Alpha đã đến đây từ trước, người thì quét dọn, người thì thay cửa, người thì sửa trần nhà.
Cả đám sợ hãi như chim cút.
Trì Yếm Lưu: "Ai là người tính sai địa chỉ?"
Một đội viên nhỏ giọng: "Là tôi..."
Trì Yếm Lưu khoanh tay, mỉa mai: "Trước khi làm nhiệm vụ không biết phải xác nhận tình huống trước hay sao? Có cần tôi phải lắc đầu các cậu xem có bao nhiêu nước hay không?"
Đội Alpha xấu hổ cúi đầu.
"Mười mấy người cộng lại cũng không bằng một người. Ngày mai cút về trại huấn luyện cho tôi, khi nào vượt qua bài kiểm tra một cách xuất sắc thì hãy quay lại."
Đội Alpha không dám ho he.
"Sau này ra ngoài đừng nói là do tôi huấn luyện, thật mất mặt."
Đội Alpha: QAQ!
Bọn họ có thể làm gì được chứ, bọn họ lúc ấy cũng rất bất lực.
Lúc ấy cái đầu lâu phát sáng màu xanh lục kia còn cười với bọn họ!
Chính chủ của cái đầu lâu kia chống nạnh, ra vẻ người lớn dạy đời: "Mấy người là đội kém nhất mà chú cháu từng mang đấy!"
Cả đội Alpha nghẹn khuất.
Nếu không phải bị con bé đ.á.n.h lén, bọn họ có thể thua một nhóc con như cô bé sao?
"Lão đại, tôi mua gà rán, coca về rồi đây." Đội trưởng xách theo một túi lớn đồ chạy vào: "Còn có bánh tart trứng và khoai tây chiên nữa."
Trì Yếm Lưu đút hai tay vào túi quần, liếc mắt nhìn một cái: "Đem cho con bé đi."
"Vâng ạ."
Đội trưởng lấy đồ ra bày lên bàn, ngoài cười nhưng trong không cười: "Tiểu muội muội, những thứ cô muốn, đều ở đây cả."
Trì Thiển cầm một miếng cánh gà nhét vào miệng, thơm phức.
Sau đó, để xác nhận xem buổi chiều đã xảy ra chuyện gì, Trì Yếm Lưu cho phát camera giám sát phòng khách lên TV.
Rất nhanh, hình ảnh Trì Thiển treo ngược người trên dây thừng được phóng to trên màn hình.
Trì Yếm Lưu nhìn cô bé: "Lúc đó cháu đang làm gì vậy?"
Vẻ mặt Trì Thiển bình tĩnh, vừa hút coca vừa nói: "Trên TV nói trồng cây chuối có thể dưỡng sinh, lúc đó cháu đang tập luyện ạ."
"Treo ngược người trên không trung sao?"
"Cháu cảm thấy như vậy thoải mái hơn."
"."
