Lên Nhầm Kiệu Hoa Được Chồng Như Ý - Chương 32

Cập nhật lúc: 07/09/2025 08:11

Một tháng có thể làm được rất nhiều việc. Nhất là khi một người đang được sủng ái! Trong vòng một tháng Lý Ngọc Hồ gả đi Xuân Nha và Hương Bình vốn muốn làm tỷ muội của nàng. Lại lấy lý do cả nhà Phương đại thẩm lao khổ công lao cao, đề nghị thái quân tặng các nàng một căn phòng, phong quang đuổi các nàng ra khỏi cửa, còn giành được mỹ danh. Còn lại Kha cô mẫu cùng Kha Mẫu Đơn cũng không đủ làm sợ! Hiện tại còn không phải lúc, hơn nữa các nàng cũng rất thức thời, không dám lại nói lung tung, hiểu được địa vị của các nàng rất nguy hiểm, chỉ cần thoáng chọc đến Ngọc Hồ không vui, thái quân lập tức sẽ đuổi người.

Khiến mẫu nữ Kha thị an tâm chính là, Tề Thiên Lỗi bị thái quân kéo vào thương trường căn bản là một A Đẩu đỡ không nổi! Cho dù so sánh như thế nào, Kha Thế Chiêu đều quá xuất sắc! Nhìn hắn diễu võ dương oai cả ngày!

Ngày hôm sau, Ngọc Hồ gọi mấy người hầu vào uyển hái mơ đi ủ, Thiên Lỗi bị thái quân kéo đến thư phòng. Chỉ cần còn có một tia hy vọng, thái quân tuyệt sẽ không mặc sản nghiệp chảy vào trong tay họ khác. Mà mỗi ngày Tề phu nhân đều tự mình nấu thuốc bổ tẩm bổ cho hai phu thê bọn họ. Khi ánh mặt trời dần dần mạnh lên, nàng đang định trở về phòng nằm một hồi, không ngờ cửa lớn hiện lên bóng dáng Kha Thế Chiêu, bởi vì người hầu đều ở trong rừng mơ, cửa trước liền không có người canh giữ, Ngọc Hồ có chút cảnh giác.

“Có chuyện gì sao?”

“Đến xem tỷ đại mỹ nhân có thai là quang cảnh ra sao, quan tâm quan tâm biểu tẩu rất bình thường nha!” Hắn xem ra uống chút rượu, miệng thở vô cùng ngả ngớn! Bước vào trà sảnh, đi về phía nàng.

“Vậy sao? Quan tâm đủ rồi, mời về, Thiên Lỗi không hoan nghênh người rảnh rỗi vào Tân Uyển.”

Hắn ngông cuồng cười to, chỉ vào nàng, “Hắn là cái đồ A Đẩu! Đỡ không dậy nổi! Thái quân dạy hắn một tháng, vẫn là cái gì cũng không biết. Loại trượng phu này nàng vậy mà còn muốn! Thật là hắn làm cho nàng mang thai sao? Không phải Lưu Nhược Khiêm? Nhìn ta xem──” Hắn kéo vạt áo hắn ra, lộ ra bộ n.g.ự.c rắn chắc. “Ta mới là nam nhân chân chính!” Nói xong liền nhào về phía nàng, xem ra là dự định mượn rượu giả điên rồi!

Nhưng còn chưa dính vào ống tay áo nàng nửa điểm, hắn lập tức sợ tới mức tỉnh rượu một nửa! Bởi vì chẳng biết từ lúc nào, một thanh d.a.o găm đã đặt ở trên cổ hắn, rạch ra một đường máu.

“Nàng ──” Lời nói của hắn bị một cái bạt tai đánh rớt.

“Muốn thừa dịp Thiên Lỗi không ở đây phi lễ ta?” Nàng híp mắt cười, ép thẳng về phía trước, mà hắn vẫn lui về phía sau, thẳng đến đưa lưng về phía cửa. “Kiếp sau cũng không tới phiên ngươi!” Nhấc chân đá hắn ra khỏi cửa, lăn xuống cầu thang!

“Nàng ──” Hắn ngây ngốc một hồi, sắc mặt chợt đỏ chợt trắng, cuối cùng trút một hơi, tự nói với mình nàng chỉ là may mắn đá trúng hắn! Thừa dịp bốn bề không có người, cơ hội tốt của hắn? Không chút nghĩ ngợi, liều mạng vọt lên!

Lý Ngọc Hồ nhẹ nhàng lui sang một bên, để bụng của hắn chủ động đụng vào d.a.o găm trong tay nàng. Nếu hắn dám cố ý xâm phạm nàng, liền trách không được nàng không lưu tình! Mà phản ứng của hắn cũng rất nhanh, lóe một cái, để d.a.o găm đ.â.m vào thịt thừa bên bụng hắn. Thừa dịp hắn kêu đau, nàng trắng trợn thi triển quyền cước đánh hắn làm bao cát! Khiến phòng trà tan hoang khắp nơi, cuối cùng vẫn đá bay hắn làm kết thúc! Hắn ngã vào trong hồ sen, vừa lúc người hầu nghe được tiếng động cũng chạy tới!

“Thiếu nãi nãi, sao vậy?”

Ngọc Hồ đỏ mặt nhỏ giọng hô: “Vừa rồi biểu công tử ở trong phòng nhìn thấy một con chuột lớn, sợ tới mức trốn xung quanh, cuối cùng ngã xuống trong ao, các ngươi mau vớt đệ ấy về phòng nghỉ ngơi đi! Một người lớn như vậy vẫn còn sợ thứ nhỏ bé đó kia, thực sự là quá đáng yêu rồi!”

Người hầu không thể tưởng tượng nổi nhìn chằm chằm Kha Thế Chiêu, sau khi ba chân bốn cẳng vớt hắn lên, Kha Thế Chiêu đã sớm hấp hối.

“Mau thay đệ ấy đi mời đại phu đi!” Ngọc Hồ phất tay bảo bọn họ ra khỏi uyển. Có thể tưởng tượng được, ngày mai người hầu lại có đề tài mới!

Thật là khoái ý! Hai tay nàng duỗi ra, cảm thấy gân cốt để đó không dùng đã lâu thật là thoải mái! Nhìn xem tên háo sắc kia còn dám có ý nghĩ không đúng với nàng hay không! Từ sau khi đuổi một đám nữ tử ra khỏi cửa, không khí tốt hơn không ít! Người hầu cũng không có phe phái, giữ bổn phận!

Có lẽ nàng thật sự là người phi thường! Lý Ngọc Hồ nhịn không được tự mình say mê, chỉ đợi hết thảy sự tình kết thúc, nàng nhất định phải chiêu cáo thái quân thân phận chân chính của nàng! Nếu như nàng vẫn phải làm tam thiếu nãi nãi Tề gia, nhất định phải lấy thân phận Lý Ngọc Hồ để làm, mà không phải lấy thân phận Đỗ Băng Nhạn. Còn nữa, nàng phải về Dương Châu thăm Băng Nhạn, nàng hẳn là đã về nhà rồi! Chỉ mong nàng ấy có thể tha thứ nàng đoạt Thiên Lỗi…… Tuy nói chủ ý của nàng là vì giúp Băng Nhạn, nhưng Thiên Lỗi cũng không như lời đồn, ngược lại thành nàng chiếm được tiện nghi! Chỉ điểm này đã đủ để Ngọc Hồ chột dạ áy náy rồi. May mà nội bộ Tề gia không đơn thuần khiến Ngọc Hồ ít bất an một chút. Vấn đề nhân sự hỗn loạn như vậy, không có một chút tính cách cường hãn nào thì ứng phó không được. Nếu là Băng Nhạn, nhất định sẽ bị khi dễ không thôi!

Nhưng ── Thiên Lỗi đích thực là một nam nhân tốt. Điểm bất an trong lòng nàng chính là hắn là trượng phu tốt hạng nhất! Xem ra, chỉ có tương lai Băng Nhạn cũng tìm được một trượng phu tốt, sau khi hạnh phúc vui vẻ nàng mới có thể dỡ xuống tảng đá lớn trong lòng! Cho nên nàng phải tìm thời gian quay về Dương Châu nhìn nàng.

Một hồi sai sót ngẫu nhiên đặt sai kiệu hoa kia, có phải là ông trời cố ý trêu cợt hay không? Sau lưng có ý nghĩa như thế nào? Nếu như nàng nên trở thành thê tử của Thiên Lỗi, phải chăng đại biểu ── Băng Nhạn có lẽ thích hợp với Viên Bất Khuất đáng sợ kia?

Nàng không phải là một người nhút nhát; từ nhỏ đến lớn, nàng rất ít sợ qua cái gì, ngay cả cha nàng cầm gậy muốn đánh nàng, nàng cũng sẽ thét chói tai chạy cho ông đuổi theo, điêu ngoa cường hãn trong lòng mình biết rõ! Ở Dương Châu, người người chỉ nói nàng tinh dũng mạnh mẽ, lại không biết lòng của nàng còn mềm mại hơn so với đậu hủ, nam nhân hâm mộ mỹ mạo của nàng đều bởi vì cử chỉ của nàng mà chùn bước, đây vẫn là sắc mặt bảo vệ của nàng! Nhưng nàng sợ Viên Bất Khuất! Kỳ thật bọn họ chưa từng chính thức gặp mặt, giống như nàng nói với Băng Nhạn, đối mặt duy nhất là nàng vụng trộm trốn ở cạnh cửa nhìn lén! Nhìn thấy một người khổng lồ khôi ngô, đã quên ngũ quan lớn lên như thế nào, nhưng khí thế đã đủ dọa người rồi! Lúc ấy nàng còn là một tiểu nha đầu mười tuổi, mà hắn đã là người lớn. Cho tới bây giờ trưởng thành, trong lòng nàng vẫn còn sợ hãi nhận định Viên Bất Khuất là nam nhân đáng sợ nhất trong đời nàng!

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.