Linh Khí Sống Lại Lão Đại Lại Đi Bán Xúc Xích Nướng - Chương 53
Cập nhật lúc: 18/09/2025 15:55
“Tình hình cụ thể là thế nào?”
Người chứng kiến là một nữ phục vụ của câu lạc bộ. Cô bị gọi đến hỏi chuyện, trông vẫn còn hơi sợ hãi.
“Vị khách được đưa đi đã ở đây uống rượu từ 12 giờ trưa. Trong lúc đó, thỉnh thoảng cũng có người ra vào phòng. Khoảng 6 giờ, tôi đến giao đồ ăn, thấy họ đã say như c.h.ế.t nên cũng không để ý nữa.”
“Mãi cho đến hơn 8 giờ tối, cô lao công dọn dẹp vệ sinh ở hành lang, ngửi thấy trong phòng hình như có mùi m.á.u tanh. Cô ấy sợ bên trong xảy ra chuyện nên đã bảo chúng tôi qua xem.”
“Tôi gõ cửa không có ai trả lời, sợ bên trong thật sự xảy ra chuyện nên đã dùng sức mở cửa, kết quả vừa mở ra đã thấy tình hình như thế này.”
Lạc Lạc lấy sổ và bút ra ghi chép lại tình hình: “Vậy trong khoảng thời gian từ 8 đến 9 giờ, có ai rời khỏi phòng không?”
“Không có ạ, lúc đó tôi vẫn luôn đứng ngoài cửa, không thấy có ai rời đi. Nhưng mà...”
Nữ phục vụ ngập ngừng.
Trịnh Viễn Dương khẽ hất cằm: “Nhưng mà sao?”
“Nhưng mà vào lúc 8 giờ, câu lạc bộ đột nhiên bị cúp điện, khoảng năm phút sau mới có lại. Trong lúc đó tôi bị gọi đi giúp việc, nên trong mấy phút đó tôi không biết có ai rời khỏi phòng hay không.”
Trịnh Viễn Dương nhìn quanh bố cục căn phòng, hai tay khoanh trước ngực, cúi đầu suy nghĩ: “Được rồi, tôi biết rồi. Cô đi làm việc của mình đi! Cảm ơn.”
Lạc Lạc gấp sổ lại, nói ra quan điểm của mình.
“Đây là một vụ mưu sát có chủ đích rồi! Sao lại có thể trùng hợp đến mức câu lạc bộ vừa hay bị cúp điện chứ.”
Trịnh Viễn Dương không nói gì, anh đi đến nơi Lý Đại Bưu ngã xuống, đeo găng tay vào rồi nhặt chiếc ví rơi dưới gầm ghế sô pha lên.
Mở ví ra, bên trong giấy tờ tùy thân đầy đủ, các loại tiền mặt cũng không bị mất.
“Tiền bạc không bị mất, lẽ nào là bị trả thù?” Trịnh Viễn Dương lắc lắc chiếc ví.
Hai người kiểm tra xong căn phòng liền đi xem lại camera giám sát ở thang máy, phát hiện trong vòng năm phút cúp điện, thang máy ở các tầng dưới vẫn hoạt động, hơn nữa số người đi thang máy còn không ít.
Người quá nhiều, họ không thể xác định được ai đã đi từ cầu thang bộ tầng 17 xuống.
Hai người tìm ra danh tính của những người này, phân công mọi người đi tìm họ để xác minh tình hình, đồng thời xem xét tất cả camera giám sát trong trung tâm thương mại ở cùng khoảng thời gian đó.
Nhưng dù họ có xem lại camera hay hỏi han người có liên quan thế nào đi nữa, cũng không tìm được nửa điểm thông tin hữu ích. Ngay cả những người trong cuộc cũng không biết hung thủ đã vào phòng bằng cách nào, chỉ biết đối phương hình như là một người phụ nữ.
Cuộc điều tra lâm vào bế tắc, Lạc Lạc và Trịnh Viễn Dương sắp vò đầu bứt tai đến nơi rồi.
Đúng là gặp quỷ, không ai thấy hung thủ vào phòng như thế nào, không lẽ lại bay vào từ cửa sổ chắc!
Trút được cơn giận, Lâm Cấm lập tức cảm thấy trong lòng thoải mái hơn không ít.
Tuy không lấy mạng được Lý Đại Bưu, nhưng hung hăng dạy dỗ hắn một trận cũng coi như đã báo thù cho mình.
Hai hôm trước, cô có đến bệnh viện xem tình hình của Lý Đại Bưu. Đối phương trong tình trạng nửa sống nửa chết, tay chân gãy nát, còn bị gãy xương sườn và tụ m.á.u dưới màng cứng.
Nói tóm lại, coi như mất nửa cái mạng, không c.h.ế.t đã là may mắn lắm rồi.
Nhưng mạng thì nhặt về được, sau khi tỉnh lại tính cách cả con người hoàn toàn thay đổi.
Chỉ cần có người đeo khẩu trang bước vào phòng bệnh, Lý Đại Bưu sẽ sợ đến mức co rúm người lại trong chăn, hoàn toàn không dám đối mặt với ai.
Trận đòn đó đã để lại bóng ma tâm lý cho hắn. Ngay cả khi cảnh sát hỏi hắn có muốn lập án không, hắn cũng liên tục phủ nhận và nói không cần.
Đối với chuyện này, Lạc Lạc và các đồng nghiệp tỏ ra rất khó hiểu, nhưng cũng tôn trọng ý kiến của người trong cuộc.
Ngày xảy ra chuyện, mặt Lý Đại Bưu sưng lên như cái đầu heo, Lạc Lạc hoàn toàn không nhận ra hắn. Mãi đến khi đến bệnh viện tìm hiểu tình hình mới biết được thân phận.
Lý Đại Bưu biến thành bộ dạng thảm hại này, Lạc Lạc thực ra cũng có chút thầm hả hê.
Vỏ quýt dày có móng tay nhọn, cậy mình có bệnh tâm thần mà làm càn, bây giờ bị người khác xử lý cũng là đáng đời.
Vào ngày nhận ra Lý Đại Bưu, người đầu tiên Lạc Lạc nghĩ đến chính là Lâm Cấm.
Nếu xét từ động cơ gây án, Lâm Cấm mới xảy ra xô xát với Lý Đại Bưu mấy ngày trước có hiềm nghi lớn nhất.
Nhưng sau khi điều tra, cô phát hiện thời gian của hai người hoàn toàn không trùng khớp.