Livestream Đoán Mệnh Kiếm Tiền Trả Nợ - Chương 88

Cập nhật lúc: 25/12/2025 06:20

[Đúng vậy, không thể không phòng bị vì không thể nói trước được điều gì. Ở đâu cũng có người này người kia.]

[Mong kiếp sau cô gái có thể hạnh phúc hơn một chút, may mà chú ch.ó kiếp này đã gặp được người tốt bụng.]

"Quẻ cuối cùng, mọi người chuẩn bị đi, tôi bắt đầu phát đây." Kỷ Dao Quang nói xong, liền phát túi phúc cuối cùng.

Kênh hệ thống nổi lên dòng chữ thông báo :

“Chúc mừng 【 Bố của bé gái bị lạc đường ở huyện Khang Phương 】đã may mắn nhận được túi phúc có thể, nối mạch.”

Kỷ Dao Quang lựa chọn nối mạch .

Đối phương kết nối , màn hình chia đôi, đầu bên kia màn hình là một người đàn ông trung niên tiều tụy.

Thấy mình đã giành được túi phúc , được quyền kết nối, người đàn ông trung niên kích động không thôi.

"Đại sư, xin chào, đại sư, đại sư."

Người đàn ông trung niên kích động vô cùng.

Kỷ Dao Quang lặng lẽ vẽ một lá bùa, để đối phương bình tĩnh lại, "Xin chào, xin hỏi tôi có thể giúp gì cho ông ?"

"Xin chào, tôi tên là Vương Kiến Quần, năm nay 40 tuổi, tôi có một cô con gái 8 tuổi, nhưng mấy hôm trước, con bé đột nhiên mất tích."

Vương Kiến Quần ôm mặt khóc nức nở.

[Tôi đã xem tin tức này rồi, nghe nói là lúc tan học, đột nhiên biến mất . Gia đình đã huy động rất nhiều người tìm , nhưng vẫn là không thấy .]

[Đáng sợ quá, mới tám tuổi, không phải bị bắt cóc đem bán chứ.]

[Tôi cảm thấy rất có khả năng, Kỷ đại sư mau xem bói xem con bé ở đâu, đã mất tích ba ngày rồi, nếu vẫn còn tìm không ra , sợ là đã gặp chuyện không may .]

[Chắc là vậy rồi…]

Kỷ Dao Quang cẩn thận nhìn tướng mạo của Vương Kiến Quần, hơi nhíu mày.

Sau đó, cô nói: "Con gái ông , có phải do bố ông hỗ trợ chăm sóc không?"

"Đúng đúng đúng."

Vương Kiến Quần liên tục gật đầu, "Vì tôi và vợ phải đi làm ở thành phố, không có thời gian, nên con bé đều do ông nội nó chăm sóc."

"Năm nay con bé đi học, ở trong huyện, tôi còn đặc biệt thuê nhà cho ông cháu hai người , để tiện đi học , chỉ mong con bé học hành chăm chỉ, nhưng mà con bé, cứ thế mà mất tích hu hu hu."

Vương Kiến Quần khóc không thành tiếng.

Kỷ Dao Quang nhíu mày, "Người đầu tiên phát hiện con bé mất tích, là bố của ông ?"

"Đúng vậy."

Vương Kiến Quần nói: "Là bố tôi, hôm đó ông ấy đến đón cháu, kết quả con bé không ở trường."

"Sau đó , gia đình xin kiểm tra camera giám sát, con bé ở cổng trường, đột nhiên biến mất."

"Vì chuyện này, bố tôi rất tự trách, nhưng vợ tôi lại cứ trách tôi, nói chúng tôi nên đưa con bé đi theo bên cạnh."

Lời nói của Vương Kiến Quần mang theo vài phần phiền muộn.

Con gái mất tích đã khiến ông ấy kiệt quệ cả về thể xác lẫn tinh thần, mệt mỏi hơn nữa, là những cuộc cãi vã triền miên giữa hai vợ chồng .

[Ơ… những chuyện này không phải điều tra một chút là biết sao? Kỷ sư sao lại hỏi này đó ? Bây giờ trọng điểm không phải là tìm con bé sao? Chậm một giây con bé lại thêm một phần nguy hiểm!]

[Đúng vậy, cứ nói chuyện thế này, nội tạng của con bé biết đâu đã bị móc ra và đưa ra nước ngoài rồi.]

[Có một nói một , không có khả năng nuôi con thì đừng sinh con, sinh ra rồi lại ném cho người già chăm sóc, thà không sinh còn hơn, có biết trẻ em đang trong độ tuổi dựa dẫm vào bố mẹ lại bị bố mẹ để lại cho ông bà chăm sóc sẽ buồn đến mức nào không?]

"Đại sư, đúng vậy, cô mau giúp tôi xem con bé ở đâu." Vương Kiến Quần kích động nói.

Kỷ Dao Quang mím môi, "Con gái anh, đang ở trong huyện." Sau đó, Kỷ Dao Quang nói ra một địa chỉ.

Vương Kiến Quần chớp chớp mắt, địa chỉ này không quá xa, chỉ nằm gần khu huyện thành nơi gia đình họ sinh sống.

"Ông mau đi đi, nhưng ông phải chuẩn bị tâm lý trước cho thật tốt ."

Kỷ Dao Quang nói.

Vương Kiến Quần hơi khó hiểu, nhưng không kịp hỏi, dù sao con gái vẫn là quan trọng nhất . Ông ấy vội vã chạy tới địa chỉ mà Kỷ Dao Quang cung cấp .

Vợ của Vương Kiến Quần, Lưu Hồng, biết được tung tích của con gái, cũng đi theo.

Hai người lái xe máy, đến địa chỉ đó.

Đây là một khu chung cư vắng vẻ, người dân xung quanh gần như đã chuyển đi hết.

Lưu Hồng mắt đỏ hoe, "Ô ô ô, con gái tôi! Đồ khốn, đừng để tôi biết là ai bắt cóc con bé, tôi nhất định sẽ lột da hắn!"

[Theo lý mà nói , lúc này không nên báo cảnh sát, cùng cảnh sát tới đây sao ?]

[Con mình mất tích mấy ngày , dùng hết khả năng và sự hỗ trợ của mọi người cũng không tìm thấy , vất vả lắm mới có tin tức, làm sao bình tĩnh chờ đợi được nữa .]

[Chính xác]

Kỷ Dao Quang chỉ dẫn hai người tìm đến nơi đó, đây là góc khuất của khu chung cư, xung quanh toàn là cây cối, bình thường cũng không có ai đến, quả thực là nơi gây án lý tưởng.

“Ô ô ô, không cần, không cần a!” Tiếng hét của một bé gái vang lên.

Tim Lưu Hồng và Vương Kiến Quần thắt lại, giọng nói này, là con gái của họ!

Nghe thấy giọng nói này, hai vợ chồng lập tức giật cửa ra.

Vừa vào trong, Vương Kiến Quần liền nhìn thấy bóng lưng một người đàn ông đang giở trò đồi bại với con gái mình, định c** q**n áo của con bé.

"Súc sinh! Tao đ.á.n.h c.h.ế.t mày!"

Mắt Vương Kiến Quần đỏ ngầu, không kịp làm ra bất kỳ suy nghĩ cùng tự hỏi nào , vội vã lao lên , tiện tay cầm lấy một thứ gì đó, đập mạnh vào lưng người đàn ông.

Rầm một tiếng, người đàn ông bị đập ngã xuống đất. [Súc sinh, con bé mới tám tuổi, đ.á.n.h hay lắm !]

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.