Livestream Đoán Mệnh Kiếm Tiền Trả Nợ - Chương 98
Cập nhật lúc: 25/12/2025 06:22
Nói xong, hai người chạy thẳng đến nơi con trai đang được các y tá chăm sóc .
Thẩm Long cứ tưởng đến nơi rồi, xác định con đang ở đó, Lâm Tuyết Nhi sẽ hết nghi thần nghi quỷ , tiện thể nhắc nhở vợ ở cữ mà cứ đi xem những chuyện thần quái rồi thần hồn nát thần tính cũng không được tốt cho quá trình điều dưỡng hồi phục , có khi còn bị trầm cảm ấy chứ .
Nhưng khi hai người vừa vào, liền thấy mấy y tá đang lo lắng tìm kiếm thứ gì đó.
"Xin chào, cho hỏi Thẩm Hữu An ngủ chưa?" Thẩm Long hỏi.
Nếu con ngủ rồi, thì không tiện đưa ra ngoài gặp mặt .
Y tá nghe vậy, lại lo lắng nói: "Anh là bố của Thẩm Hữu An sao? Anh mau cùng chúng tôi tìm xem, vừa rồi đứa bé đột nhiên bị đưa đi rồi."
"Cái gì?"
Thẩm Long không thể tin nổi, đột nhiên bị đưa đi là sao? Bị ai đột nhiên bị đưa đi ?
Nhiều camera giám sát , nhiều đôi mắt nhìn như vậy mà còn có thể để con tôi , một đứa trẻ mới vừa sinh ra đột nhiên bị đưa đi ? Các cô là đang cùng tôi nói đùa sao ?
Lâm Tuyết Nhi nghe vậy, suýt chút nữa ngất xỉu.
Nhưng cô biết, thời gian đối với con cô hiện tại rất quan trọng , từng giây từng phút trôi qua giống như sinh mệnh ở trôi qua .
Nếu không tìm thấy con sớm, một giây trôi qua, bọn họ và con trai lại càng xa cách nhau một chút , cung không phải là xa cách về địa lý đơn thuần , mà chính là âm dương xa cách , vĩnh thế không còn hy vọng gặp lại.
Tay cô run run cầm điện thoại dự phòng lên , mắt nhìn thẳng vào màn hình nhìn về phía phòng livestream, gần như cầu xin hỏi:
"Đại sư, con tôi ... con tôi ... nó ở đâu ? Cầu xin cô , đại sư . Cô nói cho tôi là cô biết nó ở đâu được không ? Cầu xin cô ! "
Kỷ Dao Quang bấm đốt ngón tay tính toán, sau đó nói ra một địa chỉ, là một nhà vệ sinh cách phòng bệnh của họ không xa.
Đây là một nhà vệ sinh bỏ hoang, bình thường dùng để chứa rác tạm thời.
Lâm Tuyết Nhi tức tốc chạy đến nhà vệ sinh , Thẩm Long theo sát phía sau.
"Bà già c.h.ế.t tiệt kia , trả con trai lại cho tôi!"
Lâm Tuyết Nhi quả nhiên nhìn thấy bà mẹ chồng đó, lúc này cũng không quan tâm bà ta có phải là người hay không, cô chỉ biết con trai mình suýt chút nữa đã xảy ra chuyện!
Vương Xuân Hoa không ngờ Lâm Tuyết Nhi lại phát hiện ra.
Bà ta ôm đứa bé trong tay , nhìn trái nhìn phải, cuối cùng phát hiện chỉ có một cửa sổ, tinh toán nhảy qua cửa sổ chạy trốn .
Vào thời khắc mấu chốt, Kỷ Dao Quang xuất ra một sợi hồn phác, từ trong điện thoại bay ra, sau đó trực tiếp đến bên cạnh Vương Xuân Hoa.
"Hừ, hại c.h.ế.t cháu gái mình còn chưa đủ, bây giờ còn muốn hại con của người khác?"
Kỷ Dao Quang lạnh lùng nói, vỗ một cái vào người Vương Xuân Hoa, Vương Xuân Hoa lập tức ngã xuống đất.
Kỷ Dao Quang ôm lấy đứa bé, đứa bé cảm nhận được hơi người, liền òa khóc.
Nhưng ngoại trừ người trong phòng livestream và Lâm Tuyết Nhi, mọi người đều không nhìn thấy cảnh này, chỉ thấy đứa bé không biết bị ai bỏ ở đây.
Lâm Tuyết Nhi ôm lấy con, đau lòng không thôi, "Ô ô ô, bà già c.h.ế.t tiệt này !"
Nếu hôm nay con trai cô xảy ra chuyện gì, dù bà ta là người hay là quỷ , cô cũng sẽ liều mạng với bà ta.
Lâm Tuyết Nhi đã tiếp đứa tre , Kỷ Dao Quang lúc này mới rảnh rỗi quay ra nhìn Vương Xuân Hoa.
Từ khí thế toả ra trên sợi hồn phách , Vương Xuân Hoa biết mình không phải đối thủ của Kỷ Dao Quang, liền bắt đầu giở bài cầu xin, "Đại sư, là cô ta tự nói, là cô ta nói đưa đứa bé cho tôi."
"Đưa cho tôi rồi thì là của tôi , vậy tôi đưa đứa bé đi, có gì sai sao?"
Vương Xuân Hoa nói rất hùng hồn.
Lâm Tuyết Nhi suýt chút nữa tức hộc máu, "Bà nói bậy, tôi căn bản không hề nói vậy!"
"Không phải cô nói con trai cô chính là cháu trai nuôi của tôi sao, cháu trai nuôi của tôi và cháu trai tôi , không phải cũng giống nhau sao? Cháu trai tôi thì tôi mang đi thôi !"
Vương Xuân Hoa nói rất đương nhiên.
Lâm Tuyết Nhi nghiến răng nghiến lợi, "Đó đều là lời khách sáo!"
"Tôi không quan tâm, dù sao cô cũng nói như vậy , và tôi cũng tin là thật rồi."
Vương Xuân Hoa trợn trắng mắt tính toán dở trò cãi cùn , dù sao cũng chỉ có Lâm Tuyết Nhi và bà ta biết sự thật là chuyện như thế nào , bà ta cứ ngậm chặt răng nói là Lâm Tuyết Nhi cho bà ta rồi, ai có thể chứng minh đúng sai thế nào đâu .
Kỷ Dao Quang thấy cùng Vương Xuân Hoa nói lý lẽ giống như nói với cái thùng rỗng , nói bao nhiêu vang lại bấy nhiêu , một chút cũng không có ý tứ tiếp thu , cảm thấy còn tiếp tục như vậy thật vô nghĩa , dứt khoát tay vừa lật , trực tiếp thu Vương Xuân Hoa đang già mồm cãi láo lại.
"Vợ, em đang nói chuyện với ai vậy?" Thẩm Long hơi sợ hãi.
Lúc trước, Lâm Tuyết Nhi nói với anh có một bà cụ, là mẹ chồng của bà bầu bên cạnh, anh còn tưởng Lâm Tuyết Nhi đang nói đùa.
