Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn, Quốc Gia Mời Ta Rời Núi - Chương 1331: Sao Lại Có Nhiều Người Mất Ngủ Thế?
Cập nhật lúc: 04/09/2025 22:52
Khi Vân Mặc trở về biệt viện, vừa vào cửa đã thấy Khương Nhất đang ngồi xếp bằng trên ghế sofa, trò chuyện rôm rả với những người xem trong phòng livestream.
"Mọi người muốn bùa mọc tóc à? Được, tôi sẽ nghiên cứu."
“Vậy còn bùa nhân duyên, có cần không?”
“Không cần? Chỉ muốn bùa chiêu tài thôi à?”
“Chậc chậc, quả nhiên giới trẻ hiện đại chủ trương yêu tiền trước, yêu bản thân sau.”
Đang trò chuyện, Khương Nhất thấy Vân Mặc đứng ở cửa nhìn mình. Cô nhướng mày hỏi: "Nó ăn xong rồi à?"
Vân Mặc cung kính đáp: "Vâng, gia chủ."
Khương Nhất gật đầu, hờ hững phẩy tay: “Ừ, vậy thì đặt hồ lô ngọc lên bàn là được.”
Thái độ quá mức tùy ý của cô lại khiến Vân Mặc lần nữa kinh ngạc.
Đại sư nào cũng coi pháp khí như tính mạng, ai đời lại tùy tiện ném cho người khác, rồi còn đặt bừa bãi như vậy?
Nhưng dù trong đầu nghĩ thế, Vân Mặc vẫn ngoan ngoãn làm theo, đặt hồ lô ngọc lên bàn.
Trong phòng livestream, đám khán giả nghe đến từ “gia chủ” thì lập tức xôn xao.
【Gia chủ? Chẳng lẽ Đại sư Khương Nhất thật sự quay về nhà họ Cơ rồi sao?】
【Aaaa! Vậy chẳng lẽ Đại sư đang ngồi trong khuê phòng của mình?】
【Bảo sao tôi thấy cái phông nền lạ lạ!】
【Đại sư, chúng ta có thể xem phòng của người không? Gia tộc ẩn thế trong truyền thuyết, chúng tôi cũng muốn được mở rộng tầm mắt.】
【Đúng đúng đúng, chúng tôi cũng muốn được chiêm ngưỡng.】
Khương Nhất lúc này chuyển sự chú ý trở lại màn hình. Thấy yêu cầu của họ, cô cũng rất hào phóng giơ điện thoại lên: "Được thôi, các bạn muốn xem thì tôi cho xem."
Mọi người khi nhìn thấy cách thiết kế cổ kính, cùng với những món đồ quý giá chỉ có thể thấy trong bảo tàng, ai nấy đều không khỏi trầm trồ cảm thán.
Quả nhiên gia tộc ẩn thế có khác. Từng lời từng chữ tràn đầy ngưỡng mộ với Khương Nhất, mà chẳng hề có chút đố kỵ nào.
Bởi vì họ biết, Khương Nhất xứng đáng.
Sau khi giới thiệu xong mọi thứ trong phòng, Khương Nhất lại đặt điện thoại lên bàn, bản thân thì ngồi xuống sofa.
Mọi người trong phòng livestream lập tức hối thúc cô phát túi phúc.
Khương Nhất cười cười: "Hôm nay không phát túi phúc, tôi phải ở cùng ‘mẫu thân đại nhân’, tranh thủ lúc bà ấy ngủ trưa livestream trò chuyện với các bạn một chút, duy trì phòng livestream thôi."
Những người xem nghe lời này, cũng không còn nài nỉ. Dù sao Đại sư Khương Nhất vừa mới nhận tổ quy tông, khó khăn lắm mẹ con mới đoàn tụ, quả thực cần thời gian để ở bên nhau, bồi đắp tình cảm.
Trong hoàn cảnh này, cô ấy vẫn còn nhớ đến những người hâm mộ này đã là tốt lắm rồi.
Thế là mọi người không còn spam “túi phúc” nữa, mà bắt đầu rôm rả đặt câu hỏi.
Từ việc sinh ra có mang theo ký ức kiếp trước không, cho đến việc sau khi c.h.ế.t linh hồn sẽ bị Âm Sai đưa đi đâu, những câu hỏi tò mò của họ cứ liên tục tuôn ra.
Khương Nhất nhìn những câu hỏi kỳ lạ đó, cũng phì cười. Thế là cô chọn những câu có thể trả lời để giải đáp thắc mắc cho mọi người.
Cho đến khi trên màn hình xuất hiện một dòng:
【Đại sư Khương Nhất, vì sao mỗi lần tôi bước vào công ty là cơ thể liền mệt mỏi, cả người uể oải rã rời, có phải phong thủy văn phòng có vấn đề không?】
Nói rồi còn đính kèm mấy tấm ảnh chụp văn phòng.
Khương Nhất tò mò mở ra. Kết quả phát hiện phong thủy hoàn toàn không có vấn đề gì.
Nhưng cô vẫn nghiêm mặt nói với người cầu cứu đó: "Ngoài việc rất mệt, cậu hẳn còn rất đói và buồn ngủ nữa, phải không?"
Người kia lập tức phấn khích, vội vàng gõ chữ:
【Đúng đúng đúng! Chính xác như vậy! Đại sư, người tính chuẩn quá!】
Khương Nhất sờ cằm, rất nghiêm túc nói: “Thế thì đúng rồi, bởi vì… cậu đang gượng ép thay lãnh đạo nghịch thiên cải mệnh, cho nên bị phản phệ.”
Mọi người sững sờ.
Người kia lại càng hoảng hốt, gấp gáp gõ chữ:
【Vậy tôi có c.h.ế.t không?】
Khương Nhất nhún vai: “Dù sao không đi làm thì c.h.ế.t đói, đi làm thì mệt chết, cậu tự cân nhắc đi.”
Khán giả sững vài giây, rồi mới phản ứng được Khương Nhất đang đừa giỡn.
【Ha ha ha ha ha, đại sư của chúng ta đừng có nghiêm túc kể chuyện tiếu lâm nữa!】
【Xém chút nữa tôi tin thật luôn đấy!】
【Hahaha! Ai nghiêm túc thì thua!】
【Vậy nên học sinh như tôi, cứ lên lớp là buồn ngủ, có phải do ép thầy nghịch thiên lãnh thưởng không?】
【Thôi đi! Cậu buồn ngủ là vì không hiểu bài, tên học tra kia!】
【Oa oa oa... Sao lại vạch trần nỗi đau của học tra!】
【Đi làm thì nổi mụn, kinh nguyệt cũng loạn, mà cứ nghỉ phép là khỏi hẳn.】
【Mỗi lần đi làm giống như bị hút cạn tinh khí vậy.】
【Không ngày nào không muốn nghỉ việc.】
Một thời gian ngắn, cả phòng livestream ngập tràn oán khí của những “con dân công sở khốn khổ”.
Khương Nhất khẽ gật gù: "Xem ra tôi phải cố gắng làm thêm mấy loại bùa an thần, thanh tâm các thứ để treo trên giỏ hàng, để mọi người có thể ngủ ngon."
Vừa dứt lời, những người xem trong phòng livestream đều hưng phấn.
【Thật sao? Thật sao? Có loại bùa này thật ư?】
【Ôi trời, vậy tôi có thể thoát khỏi thuốc ngủ rồi sao?】
【Đại sư, nếu người vẽ được bùa an thần, đó chính là công đức vô lượng!】
【Người đi làm bây giờ tối nào cũng phải uống melatonin mới ngủ được, nếu có thể không cần uống nữa thì tốt quá rồi!】
【Ba nỗi khổ lớn nhất của giới trẻ hiện đại: mất ngủ, rụng tóc, lo âu!】
【Đại sư, tôi xin người mau mau nghiên cứu ra đi!】
【Tôi cũng cần, tôi mất ngủ đến mức trầm cảm rồi, ngày nào cũng phải uống thuốc ngủ, uống xong thì cả người mê man.】
【Tôi trước ngày thi nhất định phải nuốt thuốc ngủ, nếu không thì cả đêm trằn trọc không chợp mắt được.】
【Tôi cũng thế, hơn nữa còn hay gặp ác mộng, mơ thấy lỡ giờ thi, sợ đến mức bật dậy, cực kỳ đáng sợ!】
【Đại sư, xin hãy vẽ nhiều một chút, nhu cầu này thật sự rất lớn!】
Thấy có quá nhiều người khổ sở vì mất ngủ, Khương Nhất khẽ nhíu mày, không ngờ, từ học sinh đến người đi làm, ai ai cũng đều bị chứng mất ngủ hành hạ.
Có lẽ phải thúc giục cái hệ thống nhà máy sản xuất hàng loạt kia làm việc chăm chỉ hơn rồi.
Lúc này, trong thức hải vang lên tiếng kêu gào của hệ thống:
【???】