Livestream Đoán Mệnh: Tôi Dựa Vào Huyền Học Để Nổi Tiếng Trong Giới Giải Trí - Chương 40: Càng Sợ Hơn Có Được Không?
Cập nhật lúc: 05/12/2025 05:05
"Chính vì thế, cây gậy sát uy này hiện tại đã biến thành một hung khí."
"Ba ngày trước, vị Quái Vật Không Đầu tiên sinh đây vô tình có được cây gậy này nên đã mang ra nghịch."
"Kết quả không cẩn thận bị cứa đứt tay, khiến m.á.u tươi dính lên thân gậy."
"Hấp thụ được m.á.u người tươi, cây gậy sát uy lập tức nổi điên, trong cơn cuồng loạn đã đ.á.n.h gãy đầu của ngươi, ta nói có đúng không? Quái Vật Không Đầu tiên sinh."
Nghe Dư Vãn Vãn phân tích xong, Quái Vật Không Đầu bật dậy khỏi quan tài, vỗ tay tán thưởng: "Ừ, không tồi, Dư Vãn Vãn, quả nhiên cô có chút bản lĩnh. Ta nhớ ra rồi, ba ngày trước đúng là ta bị cái gậy nhỏ này đ.á.n.h gãy đầu mà c.h.ế.t."
Thấy Quái Vật Không Đầu xác nhận lời Dư Vãn Vãn, nhân viên tổ đạo cụ bắt đầu sốt ruột.
"Này, tôi bảo cái người đóng vai Quái Vật Không Đầu bị làm sao thế? Sao Dư Vãn Vãn đoán sai bét mà hắn còn bò dậy vỗ tay?"
Một nhân viên khác nói: "Tôi cũng không biết nữa, rõ ràng kịch bản chúng ta thống nhất đâu phải thế này, chẳng hiểu sao hắn ta đột nhiên không diễn theo kịch bản nữa."
Lại một nhân viên khác đề xuất: "Hay là chúng ta báo chuyện này cho đạo diễn trước đi, xem đạo diễn định đoạt thế nào."
Mấy người nhanh chóng bàn bạc rồi báo cáo lại sự việc cho Trịnh Tùng.
Trịnh Tùng vốn định tuyên bố nhóm Dư Vãn Vãn vượt ải thành công, nghe nhân viên báo cáo vậy liền vội vàng xác nhận lại: "Các cậu chắc chắn là phía Dư Vãn Vãn đoán sai chứ?"
Nhân viên khẳng định: "Đúng vậy đạo diễn, những manh mối Dư Vãn Vãn tìm được trước đó đều đúng là do chúng em sắp đặt, nhưng hung thủ theo kịch bản gốc là con ma-nơ-canh nam ở phòng khác, chứ không phải cái gậy gỗ này. Nên em dám khẳng định Dư Vãn Vãn đoán sai rồi."
Nghe nhân viên nói vậy, Trịnh Tùng do dự.
Anh ta rất muốn cho Dư Vãn Vãn qua ải để đi quay tiếp vụ hai con ma kia, nhưng chương trình lại xuất hiện một hạt sạn to đùng thế này, nếu không giải thích rõ ràng thì sau này chắc chắn sẽ bị cư dân mạng ném đá.
Trịnh Tùng là người cầu toàn. Tuy biết nói Dư Vãn Vãn đoán sai sẽ làm chậm tiến độ và có thể đắc tội với Dư Vãn Vãn cũng như Phó Hành Chu, nhưng để đảm bảo tính chân thực của chương trình, anh ta đành phải đóng vai ác một lần.
Đúng lúc nhóm Dư Vãn Vãn đang ăn mừng vì phá giải được vụ án Quái Vật Không Đầu, Trịnh Tùng bước ra ngắt lời họ:
"Xin lỗi nhé Vãn Vãn, đáp án vừa rồi của mọi người là sai."
"Sai?" Dư Vãn Vãn nhướng mày, "Xin hỏi đạo diễn, tôi vừa phân tích sai chỗ nào?"
Trịnh Tùng ho khan một tiếng: "Vãn Vãn, tuy câu chuyện cô vừa bịa rất hay, nhưng hiện tại là xã hội pháp trị, sau khi lập quốc không được phép thành tinh, nên một cái gậy gỗ làm sao có thể g.i.ế.c người được chứ?"
Biết ngay Trịnh Tùng sẽ không tin, Dư Vãn Vãn cũng chẳng buồn giải thích nhiều. Cô đi đến trước cây gậy sát uy, cắt ngón tay nhỏ vài giọt m.á.u lên đó.
Rất nhanh, cảm nhận được mùi m.á.u tanh, cây gậy vốn đang nằm im lìm bỗng chốc trở nên xao động.
Nó như có người điều khiển, gõ xuống sàn nhà theo nhịp điệu.
Đợi nhịp gõ vừa dứt, cây gậy bất ngờ bay lên, lao thẳng về phía Dư Vãn Vãn tấn công.
Dư Vãn Vãn vừa định ra tay thì bỗng cảm thấy người mình xoay tròn, ngay sau đó bị ai đó kéo nhẹ, ngã vào một vòng n.g.ự.c rộng lớn và ấm áp.
"Vãn Vãn cẩn thận." Giọng nói trầm thấp của người đàn ông vang lên bên tai cô.
Ngay sau đó, người đàn ông ôm chặt eo cô, tung một cú đá, đồng thời dùng cánh tay còn lại giao đấu vài hiệp với cây gậy sát uy trên không trung. Rất nhanh, cây gậy vừa rồi còn hung hăng đã bị anh đ.á.n.h rơi xuống đất và giẫm chặt dưới chân.
Cây gậy dường như vẫn chưa phục, cố giãy giụa. Nhưng bàn chân người đàn ông như nặng ngàn cân, khiến nó không thể nhúc nhích.
Thấy vậy, Dư Vãn Vãn cũng không nhàn rỗi, cô nhanh chóng rút một lá bùa trong túi ra, dán lên thân gậy.
Trong tích tắc, cây gậy nằm im thin thít, trở lại thành một vật vô tri vô giác.
Sau khi thu phục hoàn toàn cây gậy sát uy, Dư Vãn Vãn rời khỏi vòng tay Phó Hành Chu, hỏi Trịnh Tùng: "Đạo diễn, giờ anh còn nghĩ cây gậy này không phải hung thủ nữa không?"
Trịnh Tùng há hốc mồm, mãi một lúc sau mới chỉ vào Quái Vật Không Đầu trong quan tài nói: "Tuy cây gậy này có chút tà môn, nhưng kịch bản gốc của chúng tôi không phải như thế."
Dư Vãn Vãn nói: "Tôi biết, kịch bản gốc của các anh hung thủ là con ma nam giả trong mật thất số 2 chứ gì!"
"Chẳng qua, các anh e là chưa biết, con ma nam giả đó thực ra là anh em tốt của Quái Vật Không Đầu này, cho nên cái kịch bản đó của các anh căn bản không thành lập đâu!"
"Cái gì?" Nghe Dư Vãn Vãn nói, Trịnh Tùng lại một lần nữa suýt rớt cằm.
Dư Vãn Vãn hỏi: "Đạo diễn, sở dĩ tổ chương trình chọn kịch bản như vậy chắc cũng là do mới quyết định tạm thời sau khi đến đây đúng không?"
Trịnh Tùng gật đầu: "Đúng vậy, thế thì có vấn đề gì?"
Dư Vãn Vãn đáp: "Đương nhiên là có vấn đề. Vấn đề nằm ở chỗ kịch bản này chính là do con ma nam giả ở mật thất số 2 gợi ý cho các anh."
"Con ma nam giả này biết chút chuyện về Quái Vật Không Đầu, nên muốn giúp huynh đệ mình, bèn liên thủ dựng lên vở kịch này."
Nghe xong lời Dư Vãn Vãn, ngoại trừ Phó Hành Chu, tam quan của tất cả mọi người tại hiện trường lại một lần nữa vỡ vụn.
Họ run rẩy chỉ vào Quái Vật Không Đầu trong quan tài và con ma nam giả ở mật thất số 2 hỏi: "Vậy... vậy bọn họ không phải đạo cụ, mà là ma thật sao?"
Dư Vãn Vãn gật đầu thản nhiên: "Mọi người đừng có biểu cảm đó, thực ra ma bình thường sẽ không hại người đâu, ngược lại họ còn rất sợ người đấy."
Quái Vật Không Đầu nhảy ra khỏi quan tài nói: "Đúng thế, Dư Vãn Vãn nói đúng đấy, ma bình thường như chúng tôi không hại người đâu, nên các người đừng sợ, chúng ta có thể tiếp tục chơi cùng nhau mà."
Mọi người có mặt: "……"
Hiện tại càng sợ hơn có được không?
Tuy vừa rồi họ cũng thấy hai con ma qua màn hình livestream, nhưng ít nhất hai con đó còn có hình người bình thường, nên họ dễ chấp nhận hơn.
Còn cái thứ đang đứng trước mặt họ đây là một Quái Vật Không Đầu, đúng nghĩa đen là không có đầu đấy!
Thử tưởng tượng xem, một kẻ không đầu đứng trước mặt rủ bạn chơi cùng, bạn có dám chơi không?
Thấy mọi người sợ đến mức sắp tè ra quần, Dư Vãn Vãn bảo Quái Vật Không Đầu: "Được rồi, ngươi đừng dọa họ nữa, họ không chịu nổi đâu."
"Đúng rồi, nếu đã tìm được hung thủ g.i.ế.c ngươi, vậy ngươi cũng nên xuống địa ngục đầu t.h.a.i đi."
"Trước khi đi đầu thai, không biết ngươi muốn xử lý cây gậy sát uy này thế nào?"
◇
