Ma Tôn Mang Thai Con Của Ta [xuyên Sách] - Chương 16 (3)
Cập nhật lúc: 29/10/2025 03:50
Không biết từ lúc nào, nàng đã trốn khỏi Cốc Âm Trạch được nửa năm rồi.
Khoảng thời gian vừa mới rời khỏi Cốc, nàng ẩn mình trong một thành nhỏ ở vùng biên, ngày ngày ăn uống vui vẻ cũng coi như trải qua một đoạn ngày tháng hạnh phúc. Nhưng ngày tháng tốt đẹp này không kéo dài quá lâu, nàng liền thấy ma khí mơ hồ trên không trung thành nhỏ. Theo bản năng quý trọng tính mạng, nàng lập tức rời khỏi thành nhỏ. Kết quả không lâu sau liền nghe nói Tạ Trích Tinh đến thành nhỏ.
Lúc đó nàng mới biết, Tạ Trích Tinh vẫn luôn tìm nàng, hơn nữa không chỉ tự mình tìm, còn triệu tập người của Ma giới cùng tìm. Chỉ là e ngại sự cân bằng mong manh giữa Tu tiên giới và Ma giới, chỉ gọi vài thuộc hạ đắc lực, chứ không phải mang theo mười vạn ma quân... Nàng nghi ngờ hắn muốn mang theo, chỉ là cha ruột không đồng ý. =))))
Cũng chính là lần suýt bị lộ diện đó, khiến nàng nhận ra rằng là một tu sĩ, muốn ẩn mình trong dân thường gần như là điều không thể…
Cho dù nàng dùng Túy Dung Nhan, cũng không thể thay đổi được khí chất của một tu sĩ, n/gược lại càng như hạc giữa bầy gà dễ dàng lộ diện hơn. Do đó, nàng buộc phải trở lại Tu tiên giới.
Nhưng trở lại Tu tiên giới dễ, muốn ẩn giấu thân phận lại khó. Dù sao ở đây phần lớn mọi người đều có nguồn gốc môn phái, chỉ có một mình nàng không thể nói ra nguồn gốc. Nếu cứ dùng ‘Tán tu vô danh’ để giới thiệu bản thân, khó tránh khỏi bị người khác nghi ngờ. Bởi lẽ hiện nay cũng có không ít tu sĩ muốn bắt nàng trước Tạ Trích Tinh, lấy nàng làm mối đe dọa để đổi lấy lợi ích từ Tạ Trích Tinh.
Mặc dù nàng không nghĩ Tạ Trích Tinh sẽ chấp nhận bị đe dọa.
Khoảng thời gian này nàng luôn thấp thỏm lo âu, chỉ thiếu nước tìm một hang núi để trốn, nhưng hang núi có thể tránh được tai mắt của các tiên môn lớn dường như cũng không dễ tìm. Nàng chỉ có thể tiếp tục thấp thỏm lo âu, đặc biệt hôm nay nghe nói Tạ Trích Tinh đến Hợp Hoan Tông, càng có cảm giác cái ch/ết đang cận kề.
... Trước đây hắn nói, nếu nàng dám bỏ trốn thì sẽ làm gì ấy nhỉ? Đúng rồi, đ/ánh g/ãy chân, rồi ném vào Vạn Ma Uyên.
Vạn Ma Uyên, tương truyền là nơi hu/ng á/c nhất trên thế gian, quanh năm tụ tập o/án l/inh ma hồn cực á/c cực hung. Người sống một khi bị ném vào nơi đó, từ cơ thể đến linh hồn, đều sẽ bị những thứ đó từng chút từng chút gặm nhấm sạch sẽ, quả thực t.h.ả.m khốc hơn cả hồn phi phách tán.
Tiêu Tịch Hòa rùng mình, cảm thấy mình không thể tiếp tục như thế này nữa.
Nàng nhất định phải tìm một nơi an toàn hơn để ở, tốt nhất là có thể tìm cho mình một thân phận hợp pháp, lại không dễ dàng nghi ngờ lai lịch của nàng, thời điểm quan trọng còn có thể bảo vệ mình. Tiêu Tịch Hòa cẩn thận hồi tưởng lại nguyên văn, mơ hồ đã có lựa chọn thích hợp.
Mặt trời lặn về tây, ban đêm buông xuống.
Trong Hợp Hoan Tông đèn đuốc sáng trưng, tất cả đệ tử trong môn phái đều run rẩy tụ tập trong một khoảng sân. Bốn góc khoảng sân bị ma tướng canh gác, một con ruồi cũng không bay ra ngoài được.
Trước cửa chính điện, một chiếc ghế rồng bằng gỗ huyền đặt ở ngay chính giữa, trực tiếp chặn đứt con đường giữa tiền sảnh và sân. Tạ Trích Tinh mặt không biểu cảm ngồi trên ghế, nhìn người của mình xuyên qua các đệ tử Hợp Hoan Tông, cuối cùng đến trước mặt hắn.
“Thiếu chủ, không có người ngài muốn tìm.” Ma tướng cung kính mở lời.
Tông chủ Hợp Hoan Tông bên cạnh vội nói: “Ma Tôn đại nhân, đệ tử hiện còn ở trong môn phái đều ở đây hết rồi, còn có hơn chục người hiện đang thí luyện bên ngoài, ta cũng không biết đều đã đi đâu…”
“Danh sách.” Tạ Trích Tinh lạnh lùng ngắt lời.
Tông chủ khựng lại, vội vàng bảo người đưa danh sách đệ tử lên. Tạ Trích Tinh lại không nhận, bà ta không dám bước tới, chỉ đành nhìn sang ma tướng bên cạnh.
“Những đệ tử nào gần ba năm không về Hợp Hoan Tông, lập một tờ giấy riêng.” Ma tướng ra lệnh.
Tông chủ Hợp Hoan Tông vội vàng làm theo.
Một khắc sau, danh sách liệt kê hơn hai mươi cái tên đã được đưa ra.
Ma tướng liếc nhìn: “Trong số những người này, có ai vừa mới Trúc Cơ không?”
“Các nàng lâu ngày không về, ta cũng không rõ lắm,” Tông chủ Hợp Hoan Tông khó xử, “Chỉ có một số người Trúc Cơ trước khi xuất tông môn.”
“Vậy thì gạch tên của họ trước.” Ma tướng trả lại danh sách cho bà ta.
Tông chủ Hợp Hoan Tông nghe vậy làm theo, trong lòng đã có tính toán về tu vi của người họ muốn tìm… Tưởng rằng Tạ Trích Tinh tốn công sức lớn như vậy, muốn tìm một nhân vật ghê gớm nào đó, kết quả chỉ là một người vừa mới Trúc Cơ? Một người vừa mới Trúc Cơ, làm sao có cơ hội đắc tội hắn?
Tông chủ Hợp Hoan Tông suy nghĩ miên man, không cản trở bà ta gạch đi từng cái tên.
Những đệ tử có thể đi thí luyện lâu như vậy, phần lớn đều có tư chất không tệ. Vì vậy, lần này đã gạch đi hơn nửa danh sách, cuối cùng chỉ còn lại bảy tám người. editor: bemeobosua. Ma tướng nhận lấy xem qua, hai tay dâng lên cho Tạ Trích Tinh.
Tạ Trích Tinh thần sắc lạnh lùng: “Gạch luôn những người chưa đạt Luyện Khí trước khi xuất tông môn.”
Tông chủ đáp một tiếng, lại gạch đi năm cái tên, lúc này danh sách chỉ còn lại ba người.
Tạ Trích Tinh ngước mắt, ánh mắt đầu tiên liền nhìn thấy cái tên ở chính giữa…
Tiêu Tịch Hòa.
Tông chủ Hợp Hoan Tông nhận thấy ánh mắt của hắn, lập tức lộ ra một tia chán ghét:
“Người ngài muốn tìm tuyệt đối không thể là nàng, tư chất nàng cực kém, lại càng không có huệ căn (căn cốt thông minh), không thể nào trong ba năm đã tu thành Trúc Cơ.”
Vậy sao? Xem ra tìm thấy rồi. Tạ Trích Tinh mặt không biểu cảm, khí chất s/át phạt bao trùm xung quanh.
