Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (vô Hạn Lưu) - 479
Cập nhật lúc: 05/09/2025 06:42
Bạch Thu Diệp thầm nghĩ, cũng đúng thôi, khó trách chiếc xe này còn mới đến vậy—vì những gì cô đang thấy, là diện mạo của chiếc xe tang ba năm trước, khi nó vẫn còn hoạt động bình thường, chưa xảy ra tai nạn.
Cho đến hiện tại, chiếc xe này vẫn chưa để lộ bộ mặt thật.
Ánh mắt cô đảo qua những hành khách khác. Người già, người trẻ đều có, chỉ nhìn cách ăn mặc là có thể đoán ra phần nào thân phận của từng người—phần lớn là dân văn phòng, một số là học sinh, người già rất hiếm.
Ngay phía trước cô là hai học sinh mặc đồng phục. Cả hai đều đặt ba lô lên đùi, dùng làm bàn để viết, dưới ánh đèn lờ mờ trên xe, cúi đầu chăm chú đọc vở. Nhưng điều khiến cô khó chịu là làn da trắng bệch dưới cổ họ, tư thế bất động như tượng đá.
Cách một lối đi là một cụ già đang ôm một con Teddy nhỏ. Nhìn bề ngoài, con ch.ó trông chẳng khác gì một món đồ chơi mềm mại, nằm gọn trong vòng tay cụ mà không phát ra lấy một tiếng.
Cảm nhận được ánh mắt của Bạch Thu Diệp, cụ già từ từ quay đầu lại, nở một nụ cười hiền hòa với cô. Gương mặt đầy nếp nhăn, như lớp vỏ cam khô nhăn nheo, trông có chút kỳ lạ.
Bạch Thu Diệp không nói gì, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ. Chiếc xe tang đang tiến về trạm kế tiếp. Với tốc độ thế này, để tới trạm cuối sẽ mất khoảng năm mươi phút. Cô cần duy trì livestream đủ một tiếng trên xe, mà giờ mới chỉ được năm mươi phút.
Tuy nhiên, cô hiểu rõ—chiếc xe này không giống xe buýt bình thường, nó sẽ không dễ dàng để cô xuống ngay cả khi đến trạm cuối.
Vừa nhìn ra ngoài cửa kính, cô lại cảm nhận có rất nhiều ánh mắt đang chăm chăm hướng về mình. Nhìn qua lớp kính cửa sổ, cô thấy rõ hình ảnh phản chiếu—cụ già khi nãy đang nhìn cô không chớp mắt.
Gương mặt đầy nếp nhăn kia bây giờ trông hoàn toàn khác trước. Có lẽ do hiệu ứng phản chiếu hay ánh sáng, khuôn mặt cụ đã chuyển sang màu xám đen, đôi mắt hõm sâu, chẳng khác gì một bộ hài cốt.
Còn con ch.ó Teddy trong vòng tay cụ, thoạt nhìn chẳng khác gì bị mắc bệnh da liễu trầm trọng. Lông lưa thưa từng mảng, trên người chi chít vết sẹo loang lổ, hàm răng nhọn hoắt lộ rõ vì không có da thịt che phủ. Tất cả đều trái ngược hoàn toàn với dáng vẻ đáng yêu khi nãy.
Bạch Thu Diệp vẫn đang cầm gậy selfie, ống kính camera hướng thẳng về phía mình, và cũng vô tình quay được người ngồi sau.
[Streamer, người phía sau cô trông hơi... lạ.]
[Toa sau bắt đầu cũ kỹ đi rồi, có vẻ như chiếc xe đang biến đổi.]
[Tuyệt đối đừng quay đầu lại bây giờ, sẽ nguy hiểm đấy.]
[Quỷ... thật sự có quỷ trên xe này!]
[Cái quái gì vậy, sao con ch.ó đó lại bò lên ghế bên cạnh streamer rồi?!]
Bạch Thu Diệp lập tức nhìn vào màn hình livestream. Quả nhiên, ngay trên chiếc ghế trống bên cạnh mình, bỗng dưng xuất hiện một con chó—chính là con Teddy khi nãy.
Cô quay đầu nhìn lại phía sau.
Cụ già kia đã đứng dậy, không còn ôm chó nữa, từng bước chậm rãi tiến về phía cô. Phần thân dưới của cụ... m.á.u thịt mơ hồ, mờ nhòe đáng sợ.
Và chỉ trong tích tắc quay đầu, toàn bộ khung cảnh bên trong xe buýt đã hoàn toàn thay đổi.
Thanh chắn méo mó trước đó bỗng nhiên trở nên ngay ngắn như mới. Cụ già vẫn giữ nét mặt hiền từ, trong lòng ôm con ch.ó Teddy lông xù mượt mà.
Cụ nhẹ nhàng nói: “Chó nhà tôi không may chạy sang bên này, có làm cô giật mình không vậy, cô gái nhỏ?”
Bạch Thu Diệp đáp lại: “Tôi không quay đầu lại thì còn chẳng biết nó đã sang đây rồi. Bà ôm nó cẩn thận vào, kẻo nó nhảy xuống xe đấy.”
Cụ già gật đầu, run rẩy đưa tay ôm chú chó nhỏ rồi ngồi trở lại chỗ cũ.
Lúc này, Bạch Thu Diệp ngầm thở phào nhẹ nhõm. Những con quỷ trên xe vẫn chưa định ra tay với cô, điều này cho thấy cô vẫn còn thời gian.
Các con quỷ khác vẫn chưa hiện thân. Nếu giờ cô manh động, đánh động đến tất cả, sớm muộn gì cũng sẽ dẫn đến tình huống cá c.h.ế.t lưới rách. Như vậy, cô sẽ chẳng còn cơ hội tóm gọn đám quỷ trên xe này một lượt.
Cô đoán rằng, khi xe tiến gần đến khu vực xảy ra tai nạn, số lượng quỷ xuất hiện sẽ đạt tới cực điểm.
Trước lúc đó, cô phải giả vờ như không biết gì, tiếp tục duy trì bề ngoài bình thường, sống yên ổn với đám quỷ trên xe.
So với những nơi như khu chung cư sắp tháo dỡ hay đường hầm bị bỏ hoang, chiếc xe tang này tuy chật hẹp nhưng kín đáo, không dễ thoát thân, số lượng quỷ lại dày đặc. Đây là nơi lý tưởng nhất để “đánh cá trong rọ”, đối với cô mà nói, xử lý chúng ở đây chắc chắn sẽ thuận lợi hơn nhiều.
Bạch Thu Diệp đưa điện thoại lên trước mặt, giả vờ như đang nhàn nhã giao lưu với khán giả trong buổi livestream.
Đúng lúc đó, xe buýt dừng lại ở một trạm.
Cô thấy một người đàn ông đang đứng bên lề đường, giơ tay ra vẫy xe tuyến 202.
Xe từ từ thắng lại. Người đàn ông bước lên, vừa lên xe liền tháo mũ xuống.