Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ - Chương 2082: Lộ Gia Có Tin Vui
Cập nhật lúc: 06/09/2025 12:20
Mạnh Duẫn Tranh sững sờ, ngước mắt nhìn lên thì thấy người nhà họ Lộ ai cũng có vẻ mặt kích động vui mừng, thần thái rạng rỡ, trông vui vẻ lạ thường.
Giữa đám đông, chàng nhìn thấy Thư Dư. Cô đang bế một đứa trẻ, có lẽ là Tiểu Hỏa Hỏa, con trai của Triệu Tích và Thư Du. Thằng bé này tuổi còn nhỏ mà gan không nhỏ chút nào, đối mặt với tiếng pháo nổ inh ỏi và náo nhiệt như vậy, không những không sợ hãi mà còn hứng thú rướn cổ tới gần.
Thư Dư ôm chặt đứa bé trong lòng, nhìn về phía chàng với nụ cười rạng rỡ.
Khung cảnh ấy trông hệt như vợ con đang ở nhà ngóng trông mình trở về.
Vừa nghĩ đến đây, Thư Duệ đã kích động chạy tới, ngẩng đầu nhìn chàng đầy ngưỡng mộ và phấn khích: “Mạnh đại ca, mau vào nhà đi, bọn em đã chuẩn bị sẵn tiệc tẩy trần cho anh rồi.”
Mạnh Duẫn Tranh hoàn hồn, nghĩ đến ý nghĩ vừa lóe lên trong đầu, bất giác ho nhẹ hai tiếng rồi cười nói: “Mọi người long trọng quá rồi.”
“Không long trọng đâu, không hề.” Thư Duệ nói, thấy một dây pháo đã nổ xong, cậu lại chạy đi châm thêm một dây nữa.
Mạnh Duẫn Tranh: “…” Chuẩn bị cũng nhiều thật.
Lúc này, Thư Dư cũng đã đến bên cạnh chàng, Tiểu Hỏa Hỏa trong lòng cô nghiêng đầu tò mò nhìn chàng.
Nhưng khi Mạnh Duẫn Tranh định đưa tay bế, thằng bé lại lập tức quay đầu đi, ôm chặt cổ Thư Dư không chịu. Đến khi chàng buông tay, cu cậu lại quay sang nhìn.
Cả đám người lại cùng nhau quay vào sân trong tiếng pháo nổ rộn ràng. Thư Dư ghé vào tai chàng nói nhỏ: “Sau khi tin anh đỗ Giải Nguyên truyền về, cả nhà em ai cũng vui mừng khôn xiết. Biết anh có lẽ phải một thời gian nữa mới về, nên mọi người cứ bàn tính xem nên chúc mừng anh thế nào cho phải. Nào là pháo, nào là cánh hoa đều do hai đứa nhỏ chuẩn bị đấy. Cả thực đơn tiệc tẩy trần cho anh, mẹ và bà nội em cũng đã nghĩ sẵn từ sớm rồi.”
Mạnh Duẫn Tranh bật cười: “Vất vả cho mọi người quá.”
Lão thái thái không biết đã đến bên cạnh chàng từ lúc nào, Mạnh Duẫn Tranh lập tức đưa tay ra đỡ bà.
Lão thái thái vui vẻ ra mặt: “Không vất vả, không vất vả chút nào. Cháu đỗ Giải Nguyên là chuyện đại hỷ của cả nhà ta. Lần này chúng ta ăn mừng nho nhỏ trước, đợi lần sau cháu đỗ tiến sĩ, ta sẽ bày tiệc linh đình, đãi hẳn ba ngày ba đêm.”
Bà vẫn chưa dám nói hết ý, dù trong lòng rất muốn nói rằng Mạnh Duẫn Tranh tương lai chắc chắn sẽ đỗ Trạng Nguyên. Nhưng nghĩ thì nghĩ vậy thôi chứ bây giờ không thể nói ra, nếu không lời đồn truyền đi, người khác sẽ bảo nhà họ quá ngông cuồng, lỡ như gây áp lực tâm lý cho A Duẫn thì biết làm sao?
Mạnh Duẫn Tranh không từ chối: “Bà nội cứ quyết định là được ạ.”
Lão thái thái càng thêm vui mừng, một người con rể ưu tú như vậy, chính là người nhà của họ.
Giữa tiếng pháo, người nhà họ Lộ nhanh chóng quay lại phòng khách.
Vốn dĩ cả nhà đang ăn tối, mọi người cũng biết Mạnh Duẫn Tranh và ba người kia đi đường xa mệt mỏi, nên không để họ phải chờ đợi nữa. Chỉ dặn nhà bếp làm thêm vài món ăn, cứ ăn trước, còn tiệc tẩy trần thì để đến mai, hôm nay cứ để họ nghỉ ngơi cho khỏe.
Trong khi nhà họ Lộ đang sum họp, hàng xóm láng giềng cũng đã biết vị Giải Nguyên gia của nhà họ Lộ đã trở về.
Thời điểm này vốn là lúc mọi người đi làm về, cộng thêm tiếng pháo nổ vang trời của nhà họ Lộ, ai nghe thấy động tĩnh cũng đều chạy ra xem.
Thế là chỉ sau một đêm, cả phố Phong Hoài đều đã biết chuyện.
Sáng hôm sau, những người vốn đã để ý đến nhà họ Lộ, nghe tin liền mang quà đến cửa chúc mừng. Trong chốc lát, nhà họ Lộ trở nên vô cùng náo nhiệt.